Quy Củ Tiệm Mì Nhà Tôi - 6 (Hết)

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:33:30
Lượt xem: 1,047

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai giờ chiều, đến sớm tại phòng hòa giải ở tầng hai của văn phòng khu phố.

 

Hai vị hòa giải viên, một dì trông hiền hòa, một chú mặt mày nghiêm nghị, sẵn ở đó.

 

đưa bản tờ “giấy đoạn tuyệt” năm năm vạn , cùng những phiếu khám sức khỏe ghi rõ suy dinh dưỡng kéo dài từ nhỏ, đặt mặt họ, trình bày ngắn gọn sự tình.

 

Không lâu, cái gọi là “bố ” và “em trai” của oai phong lẫm liệt bước đến.

 

Thấy chỉ một , còn hai vị hòa giải trông chẳng vẻ uy quyền gì, họ càng tỏ coi thường.

 

“Tiền ?” — “bố” phịch xuống, gõ mạnh lên bàn.

 

Hòa giải viên dì khẽ khàng hắng giọng:

 

“Thưa ông, hôm nay là cháu Chu Miêu Miêu đến xin hòa giải, mong giải quyết tranh chấp về trách nhiệm nuôi dưỡng và quyền thăm nom giữa hai bên…”

 

“Đừng bậy!” — “ lạnh lùng cắt ngang:

 

“Cái vụ tranh chấp chó má gì đó, quan tâm! Con bé là do chúng sinh , do chúng nuôi! Hôm nay hoặc trả một triệu, ký giấy là xong! Không thì chúng tòa kiện nó bỏ rơi! Ra trường giăng băng-rôn cho thấy, bố nó là kẻ g.i.ế.c !”

 

Ba chữ “kẻ g.i.ế.c ” như tiếng sấm nổ vang trong căn phòng hòa giải nhỏ bé.

 

Mặt hai vị hòa giải trắng bệch.

 

“Bố” còn tự mãn bổ sung:

 

“Ai mà chẳng Chu Phóng đây nghề gì? Con gái ruột của c.h.ế.t thế nào, còn chả rõ ? Làm chúng thể để con gái theo một gã sát con gái như , chẳng lo đến ngày nào đó con bé cũng gặp kết cục tương tự ?”

 

Họ giữ thủ đoạn độc ác nào, công khai vung mặt hai hòa giải viên “chính thức”.

 

Cũng chính hành vi đó là thứ trông chờ.

 

nổi giận, chỉ lặng lẽ họ trình diễn, đồng thời bấm nút ghi âm chiếc điện thoại trong túi.

 

Đợi đến khi bọn họ mắng chán chê, mới ngẩng đầu, về phía hai vị hòa giải đang giận đến tái mặt.

 

“Chú, dì, hai đều thấy .”

 

Sau đó, sang ba kẻ đang trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt chẳng còn chút ấm áp nào.

 

“Thứ nhất, theo pháp luật, năm đó các tự nguyện từ bỏ quyền nuôi dưỡng , và nhận khoản bồi thường năm vạn. Đây là thỏa thuận.”

 

“Thứ hai, các , mặt hòa giải viên, công khai phỉ báng và uy h.i.ế.p tống tiền cùng cha , tiền đòi lên đến một triệu. Toàn bộ quá trình, ghi âm .”

 

đặt điện thoại lên bàn, bật đoạn ghi âm . Những câu “một triệu” vang vọng rõ ràng trong căn phòng.

 

“Bây giờ, chúng hai lựa chọn.”

 

“Lựa chọn thứ nhất: báo cảnh sát. Tội danh tống tiền, phỉ báng, chứng cứ rành rành, nhân chứng vật chứng đầy đủ, các cứ chờ mà tù.”

 

“Lựa chọn thứ hai:” — đẩy bản thỏa thuận hòa giải do một dì luật sư soạn sẵn đến mặt bọn họ — “ký đây. Giấy trắng mực đen, thừa nhận năm đó tự nguyện từ bỏ quyền nuôi dưỡng, đồng thời cam kết vĩnh viễn phép quấy rối, tiếp xúc, phỉ báng cùng gia đình . Nếu vi phạm, tự nguyện chịu bồi thường nặng và trách nhiệm pháp lý.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-cu-tiem-mi-nha-toi/6-het.html.]

“Các lựa chọn thứ ba. Hoặc là một triệu bao giờ tù, hoặc là lấy tự do. Tự chọn .”

 

Trước pháp luật và chứng cứ, trò ăn vạ lóc của họ chẳng còn chút giá trị nào.

 

Cuối cùng, bọn họ run rẩy, ký tên lên bản thỏa thuận , in dấu vân tay.

 

cầm trong tay bản thỏa thuận hòa giải hiệu lực pháp lý, bước khỏi trụ sở khu phố.

 

Nắng chiếu rọi lên , đầu tiên cảm nhận rõ ràng — thật sự thể bảo vệ gia đình .

 

Bằng thứ lý lẽ họ hiểu, và bằng những quy củ họ buộc tuân theo.

 

13

 

Năm mười tám tuổi, đỗ ngôi trường đại học nhất Bắc Kinh.

 

Tối ngày nhập học, ba nuôi đích bếp, nấu cho một bát mì bò.

 

Vẫn là cái bát lớn nhất, phủ đầy một lớp thịt bò dày, bên đặt hai quả trứng ốp vàng óng.

 

Ba , một quả tượng trưng cho quá khứ, một quả tượng trưng cho tương lai.

 

Chúng ánh đèn, cùng ăn mì. Mẹ bên cạnh mỉm , ngừng gắp thức ăn bát , nhưng khóe mắt đỏ hoe.

 

“Đến Bắc Kinh , tự chăm sóc bản nhé.” Giọng ba khàn . “Nếu thiếu tiền thì với nhà, đừng để chịu thiệt. Nếu ai dám bắt nạt con…”

 

“Con sẽ dùng pháp luật và lý lẽ, để tâm phục khẩu phục.” mỉm tiếp lời ông.

 

Ba sững một chút, cũng , tiếng sang sảng, đầy mạnh mẽ.

 

Con hổ cánh tay ông, theo nhịp như cũng rung động, oai phong lẫm liệt, mà cũng chan chứa dịu dàng.

 

Ngày hôm , họ đưa sân bay.

 

Qua cửa an ninh, ngoái đầu từng bước một.

 

Ba vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, khoanh tay tựa lan can. Mẹ thì ngừng vẫy tay, nước mắt tuôn tràn.

 

họ, bất giác nhớ nhiều năm , cô bé sáu tuổi trong góc tiệm mì, mặt là một bát mì nước trong veo, thầm mong chú xăm hình con hổ xuất hiện.

 

Cô bé chắc hẳn thể ngờ rằng, hơn mười năm , sẽ một gia đình ấm áp như thế, ba yêu thương hết lòng, một tương lai rực rỡ, và cả sức mạnh để bảo vệ tất cả.

 

Nước mắt nhòe tầm mắt .

 

hướng về họ, cúi thật sâu.

 

Cảm ơn ba. Cảm ơn .

 

Cảm ơn hai xuất hiện trong cuộc đời con, như một vầng sáng xua tan hết bóng tối.

 

Và càng cảm ơn hai , dạy con cách, tự trở thành ánh sáng.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

(Hết)

Loading...