Quy Củ Tiệm Mì Nhà Tôi - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:33:18
Lượt xem: 904

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

giơ chiếc cặp lên, cho tất cả thấy chiếc móc khóa nhỏ tấm ảnh chụp chung.

 

“Đây, mới là ba . Đây, mới là gia đình của .”

 

Tiếng bàn tán xung quanh lập tức đổi chiều.

 

“Đứa trẻ đúng, ai nuôi dưỡng thì đó mới là thiết.”

 

“Nhìn cặp vợ chồng chẳng hạng .”

 

Khuôn mặt “ đỏ bừng, bà bật dậy khỏi mặt đất, chỉ tay mắng:

 

“Đồ vong ân bội nghĩa! Tao mang nặng đẻ đau mười tháng mới sinh mày, mà mày dám nhận tao? Không sợ trời đánh ?”

 

“Bà sinh , mà hộ khẩu chỉ tên em trai là ?” — thẳng bà.

 

“Bà sinh , là để bắt nhịn đói, các ăn thịt cá đầy bàn ? Bà sinh , chỉ để bán lấy năm vạn, đem nướng sạch trong sòng bạc ?”

 

Mỗi một câu của , đều như một nhát dao, đ.â.m trúng những điều bẩn thỉu nhất trong lòng họ.

 

Chú Hổ bước lên một bước, che chở cho phía .

 

“Tờ giấy thỏa thuận vẫn còn. Nếu các còn dám xuất hiện mặt con gái , thì chúng gặp ở tòa.”

 

Chú nắm lấy tay , dì Duyệt cũng vội vàng bước đến ôm . Chúng lưng rời , để mặc những lời chửi rủa của họ và ánh mắt khinh bỉ của đám đông lưng.

 

11

 

Sau màn náo loạn đó, cuộc sống của dần trở yên bình, nhưng cũng chút gì đó đổi.

 

còn chỉ là cô bé che chở nữa. hiểu rằng, lưng ngọn núi vững chắc, nhưng bản cũng học cách đối diện với gió mưa.

 

Vài năm trôi qua, lên cấp hai, thành tích học tập vẫn trong top đầu.

 

Dì Duyệt bù đắp cho những năm tháng tuổi thơ thiếu hụt, học đàn piano, học vẽ, trở thành một thiếu nữ xinh , dịu dàng.

 

Chú Chu Phóng cũng ăn ngày càng khấm khá, cửa tiệm của chú mở rộng sang cả cửa hàng bên cạnh, còn thuê thêm mấy phụ việc.

 

chú vẫn luôn tự tay bếp, nấu cho món mì bò mà thích nhất.

 

từng nghĩ, tất cả quá khứ vĩnh viễn chôn vùi.

 

Cho đến một ngày, dì Duyệt họp phụ ở trường.

 

Trở về, sắc mặt dì .

 

Buổi tối, dì mới kể cho rằng cô giáo chủ nhiệm gặp riêng dì để chuyện.

 

Thì , cái gọi là “ ruột” của mò đến trường, lóc với giáo viên, rằng gia đình “ỷ thế h.i.ế.p ”, chú Chu Phóng là “xã hội đen”, dùng bạo lực “cướp” con gái từ tay bà .

 

thậm chí còn ám chỉ rằng, sống trong nhà hề hạnh phúc, mà là ép buộc.

 

Tin đồn lan như một loại dịch bệnh, lặng lẽ truyền trong những vòng tròn nhỏ.

 

“Chẳng trách Chu Miêu Miêu lúc nào cũng ít , thì nỗi khổ riêng.”

 

“Ông bố vẻ hung dữ thật, tay còn hình xăm nữa…”

 

Dì Duyệt tức đến run : “Bọn họ thể vô liêm sỉ đến thế! Lật ngược trắng đen!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-cu-tiem-mi-nha-toi/5.html.]

Chú Hổ sofa, một lời, chỉ lặng lẽ hút thuốc.

 

Khói thuốc trong phòng dày đặc, thấy bàn tay chú siết chặt đến nỗi gân xanh nổi lên.

 

Hình xăm con hổ cánh tay, ánh đèn trông dữ tợn vô cùng.

 

, chú đang kìm nén cơn giận.

 

Nếu là khi còn nhỏ, lẽ chú lao ngoài, xé nát đám đó .

 

bây giờ, chú , một đứa con gái cần chú gương.

 

Khoảnh khắc đó, đưa một quyết định.

 

bước đến mặt chú, rút điếu thuốc trong tay chú, dập tắt trong gạt tàn.

 

“Ba,” thẳng mắt chú, bình tĩnh , “chuyện , để con tự giải quyết.”

 

12

 

Chú và dì đều sững sờ, họ hiểu ý gì.

 

cũng giải thích nhiều.

 

Đêm hôm đó, sách, mà lên mạng tra cứu nhiều tài liệu, gọi vài cuộc điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí.

 

Hôm , xin nghỉ nửa buổi.

 

dùng một chiếc sim lạ, gọi đến của “ ruột”.

 

Khi điện thoại kết nối, cố tình cho giọng mang theo chút nghẹn ngào và sợ hãi.

 

“Là con, Miêu Miêu…”

 

Đầu dây bên im lặng một lúc, đó vang lên tiếng đắc ý:

 

“Sao? Nghĩ thông ? Biết ai mới là ruột của mày chứ?”

 

“Đừng đến trường loạn nữa, ?” — “cầu xin” — “Ba… ba con tính khí , con sợ ông sẽ chuyện dại dột. Tiền… chuyện tiền nong, chúng thể bàn bạc.”

 

Nghe thấy chữ “tiền”, quả nhiên bà lập tức phấn chấn hẳn lên:

 

“Bàn bạc? Bàn thế nào? Một triệu! Thiếu một xu cũng !”

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

“Con… con nhiều tiền như ,” hít mũi, cố giọng đáng thương hơn, “nhưng con thể xin ba nuôi. Chỉ là… con một điều kiện. Chúng ký giấy tờ, ghi rõ khi nhận tiền , các bao giờ đến tìm con nữa. Con sợ các lấy tiền vẫn còn gây chuyện.”

 

“Ký thì ký! Tưởng tao sợ chắc!” — bà vội vàng đồng ý.

 

“Vậy… chúng đến một chỗ chính thức một chút .”

 

theo kế hoạch tra cứu từ , cẩn thận tung cái mồi:

 

“Đến Ủy ban Hòa giải Nhân dân của khu phố thì ? Để họ chứng, ký xong thỏa thuận, con sẽ ngay lập tức xin ba nuôi chuyển tiền cho các . Như hai bên đều sự đảm bảo.”

 

“Ủy ban Hòa giải Nhân dân” — nơi thì vẻ chính thống nhưng thực chất tính cưỡng chế pháp lý, chính là sân khấu mà chuẩn sẵn cho họ.

 

Họ hiểu luật, chỉ nghĩ đó là một chỗ “công chứng” thể chứng minh họ thắng, giống như bục nhận thưởng của họ.

 

“Được! Đi đến đó! Tao xem nhà mày còn thể giở trò gì nữa!” — bà chút do dự đồng ý.

 

Loading...