Quy Củ Tiệm Mì Nhà Tôi - 4

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:32:48
Lượt xem: 866

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho đến một ngày, khi tan học về nhà, phát hiện cửa phòng khép hờ. Như ma xui quỷ khiến, lặng lẽ đẩy cánh cửa .

 

Bên trong, căn phòng bày trí cũng màu hồng giống hệt phòng . Chỉ là bàn học và giường, phủ một lớp bụi mỏng.

 

Trên tường, treo một bức ảnh.

 

Trong ảnh là một bé gái tươi như nắng, mặc váy công chúa màu xanh, buộc hai b.í.m tóc nhỏ.

 

Cô bé … trông vài phần giống .

 

Chú Chu Phóng và dì Duyệt bên cạnh bé gái, rạng rỡ hạnh phúc.

 

bước gần bàn học, thấy đó đặt một chiếc hộp nhạc.

 

khẽ mở , giai điệu bài “Chúc mừng sinh nhật” vang lên.

 

lúc , lưng vang lên tiếng bước chân.

 

giật đầu , thấy dì Duyệt đang ở cửa, tay bưng một đĩa trái cây, “choang” một tiếng rơi xuống đất.

 

08

 

Dì Duyệt mắng .

 

Dì chỉ vội vàng bước tới, ôm chặt lấy lòng, cơ thể run rẩy dữ dội.

 

Chiều hôm , dì Duyệt chiếc giường nhỏ trong căn phòng , kể cho câu chuyện về bé gái trong bức ảnh.

 

Đó là con gái của họ, tên là An An.

 

Hai năm , vì chạy nhặt quả bóng lăn xuống đường, An An một chiếc xe tải vượt đèn đỏ…

 

Dì Duyệt tiếp nữa, ôm mặt nấc lên.

 

Trái tim cũng co thắt , đau đến khó chịu.

 

phần nào hiểu .

 

Hiểu ánh mắt phức tạp của chú Hổ khi đầu thấy .

 

Hiểu vì họ đối xử với như thế.

 

Bởi vì họ nhớ đến An An của họ.

 

Tối hôm đó, chú Chu Phóng trở về.

 

Chú giận, chỉ bước đến xuống bên cạnh , dùng đôi bàn tay thô ráp xoa đầu .

 

Chú chỉ An An trong bức ảnh, với :

 

“Miêu Miêu, con bé tên là An An. Nếu nó còn sống, thấy một cô em gái đáng yêu như con, nhất định nó sẽ vui.”

 

Đêm hôm , chú Chu mở cái tủ khóa bấy lâu. Bên trong là tranh vẽ của An An.

 

Chú kể, An An thích nhất là sở thú xem hổ, vì nó hổ oai phong giống hệt ba.

 

Chú kể, ước nguyện lớn nhất của An An là một chiếc cặp màu hồng, đó vẽ con thỏ nhỏ.

 

Chú , “Đừng lo lắng, con vật thế cho An An, con cũng là bảo bối của chúng .”

 

ôm chặt chiếc cặp của , nước mắt chẳng từ khi nào chảy khắp khuôn mặt.

 

“vật thế” nghĩa là gì, chỉ chú và dì họ yêu .

 

… cũng yêu họ.

 

09

 

Những ngày tháng trôi qua ngọt ngào như mật.

 

Kỳ thi cuối kỳ, nhất lớp.

 

cầm hai tờ giấy kiểm tra điểm tuyệt đối, từ trường chạy một mạch về nhà.

 

Chú Hổ ôm chầm lấy , giơ bổng lên cao, dùng chiếc cằm đầy râu lởm chởm cọ mạnh lên mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-cu-tiem-mi-nha-toi/4.html.]

 

“Không hổ là con gái Chu Phóng ! Thật nở mày nở mặt cho lão tử!”

 

gần như quên mất cái tiệm mì nhỏ bé , và cả đôi vợ chồng từng là cha ruột của .

 

Cho đến một ngày, tan học, thấy một bóng dáng quen thuộc ở cổng trường.

 

Là “.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Bà gầy , đen , khuôn mặt mang nụ nịnh nọt, bước về phía .

 

“Miêu Miêu…” — bà xoa tay — “về nhà với một chuyến nhé? Em trai con… nhớ con lắm.”

 

theo phản xạ lùi một bước, trốn lưng chú Hổ.

 

về.

 

Nơi đó, ăn no.

 

Sẽ đánh… và… cũng chẳng tình thương.

 

Chú Hổ che chở cho , sắc mặt sầm xuống: “Các còn đến gì? Tiền tiêu hết ?”

 

Khuôn mặt “ thoáng cứng , lập tức nặn nụ : “Hổ ca, thế… Chúng chỉ là nhớ con bé thôi mà… Năm vạn , chúng động đến, vẫn để dành cho con hết…”

 

“Thế ?”

 

“Tại , tiệm mì nhà các sang nhượng , chồng bà thì ngày ngày trong phòng bài, còn con trai bà cũng nghỉ học ở trường mẫu giáo song ngữ?”

 

Khuôn mặt bà lập tức trắng bệch.

 

10

 

Lời dối vạch trần, bà dứt khoát phịch xuống đất, bắt đầu ăn vạ lóc om sòm.

 

sống nổi nữa ! Chúng giao con gái cho các , các thì ăn ngon mặc , còn chúng ngay cả cơm cũng chẳng mà ăn! Trời ơi là trời!”

 

Tiếng gào của bà thu hút ít phụ và học sinh xung quanh. Họ chỉ trỏ bàn tán về phía chúng .

 

sợ hãi, níu chặt lấy vạt áo chú Hổ.

 

lúc , “ba” và “em trai” của cũng từ góc phố lao .

 

“Ba” chỉ tay mũi chú Hổ, chửi rủa:

 

“Họ Chu ! Đừng mà ỷ thế h.i.ế.p ! Hồi rõ ràng là năm vạn, bây giờ ép chúng đến đường cùng, rốt cuộc định giở trò gì!”

 

Em trai thì trực tiếp lao về phía , giật lấy chiếc cặp đang ôm trong lòng:

 

“Chị là đồ xa! Chị lấy hết tiền nhà ! Trả cho !”

 

Chiếc cặp là dì Duyệt mua cho , đó còn treo chiếc móc khóa là tấm ảnh ba chúng công viên trò chơi.

 

Đó là báu vật của .

 

nó đẩy loạng choạng một cái, nhưng vẫn ôm chặt chiếc cặp trong tay.

 

Lần , .

 

Nhìn cả nhà ba họ, trong lòng chút tức giận.

 

Trước khi chú Hổ kịp nổi nóng, bước từ phía lưng chú.

 

thẳng , chằm chằm phụ nữ đang đất lóc, dồn hết sức lực, rõ ràng :

 

“Bà .”

 

Tiếng bỗng chốc im bặt. Bà trừng mắt , vẻ mặt thể tin nổi.

 

sang đàn ông đang chỉ tay mũi ba mà chửi mắng.

 

“Ông cũng ba .”

 

Cuối cùng, thẳng đứa em trai đang giành lấy cặp sách của .

 

con mấy , cũng em trai.”

Loading...