Quy Củ Tiệm Mì Nhà Tôi - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:29:52
Lượt xem: 393

Nhà mở một tiệm mì.

 

Mì bò của ba là ngon nhất, nhưng đó là để cho em trai và khách hàng ăn.

 

Trong bát của , vĩnh viễn chỉ mì trắng và một chút nước canh.

 

Mẹ , con gái mà ăn nhiều sẽ béo, sẽ gả .

 

Mỗi ngày, cái chú hình xăm con hổ cánh tay đều đến quán mì nhà , chú còn trả tiền, cũng chẳng dám gì.

 

Hôm nay, chú đến, phịch xuống, chỉ bát mì của hỏi:

 

“Má nó chứ. Nhóc, trong bát nhóc ngay cả quả trứng cũng ?”

 

01

 

sợ đến run lên, đôi đũa trong tay suýt nữa rơi xuống đất.

 

dám ngẩng đầu, cũng dám gì, chỉ cúi gằm mặt xuống, hận thể chui cái bát trống rỗng .

 

Người chú xăm con hổ tay đó, lén gọi là chú Hổ.

 

Mỗi ngày chú đều đến, ngay vị trí cố định ở cửa, vắt chéo chân, đôi bàn chân to tướng đặt lên cái ghế đối diện.

 

Chỉ cần chú đến, lập tức bỏ hết việc đang , nở nụ tươi tiến lên, khách khí gọi một tiếng: “Hổ ca đến .”

 

Ba cũng sẽ từ bếp ló đầu , gọi theo: “Hổ ca.”

 

Sau đó, ba sẽ dùng cái bát lớn nhất, múc đầy một bát mì, phủ lên một lớp thịt bò dày, thêm một quả trứng chiên vàng óng.

 

Mẹ , Hổ ca là đến “thu tiền”, như tiệm mì nhà mới thể yên mà tiếp tục mở.

 

hiểu. chỉ , thịt trong bát của Hổ ca còn nhiều hơn cả thịt mà một tuần thấy bàn ăn cộng .

 

Lúc , đôi mắt sắc như chim ưng của Hổ ca đang dán chặt bát mì của .

 

Nụ mặt thoáng cứng , vội vàng bước nhanh tới, một tay ấn mạnh xuống vai .

 

“Ôi chao, Hổ ca, đừng chấp nhặt với trẻ con. Con bé là đứa kén ăn đấy! Rau chịu ăn, thịt cũng ăn, chỉ thích ăn mỗi mì trắng như thôi.”

 

Vừa , mạnh tay véo gáy .

 

đau đến rụt cổ , càng cúi thấp đầu hơn.

 

Không kén ăn.

 

chỉ là dám đang đói.

 

Hổ ca gì, chỉ thu đôi chân đang gác ghế , thẳng .

 

Trong tiệm lập tức trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng nước sôi trong bếp “gù gù” vang lên.

 

Chú , thật lâu, lâu đến mức cảm thấy cả lưng ướt đẫm.

 

Cái ánh mắt của chú , hiểu nổi. Như là đang , như xuyên qua để về nơi nào xa xăm.

 

Sau đó, chú hướng bếp gọi lớn:

 

“Ông chủ! Thêm cho một quả trứng, cắt hai lạng thịt bò, để riêng một cái bát nhỏ.”

 

Ba lập tức đáp lời: “Có ngay!”

 

Rất nhanh, bưng một cái bát nhỏ, bên trong trứng chiên và vài lát thịt bò, cẩn thận đặt xuống bàn của Hổ ca.

 

Hổ ca thèm , trực tiếp dùng đũa đẩy cái bát nhỏ đến mặt , cằm khẽ hất về phía bát mì của .

 

Giọng chú khàn cứng rắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-cu-tiem-mi-nha-toi/1.html.]

 

“Ăn.”

 

sững sờ.

 

Quả trứng chiên vàng óng, viền ngoài giòn rụm, còn bốc nóng hổi.

 

Thịt bò ngấm nước sốt đỏ au, tỏa mùi hương mà bấy lâu nay chỉ dám ngửi thấy trong mơ.

 

ngẩng đầu, rụt rè liếc một cái.

 

Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy. Bà gượng nặn một nụ còn khó coi hơn cả , nhưng kẽ răng rỉ âm thanh chỉ thấy.

 

“Con mà dám ăn… thử xem…”

 

Bàn tay lập tức cứng đờ giữa trung.

 

02

 

Lông mày Hổ ca nhíu , bật một tiếng “chậc”, trông đầy mất kiên nhẫn.

 

“Sao thế? Nhóc, còn để lão tử đút cho ?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Giọng chú to gằn, khiến cơ thể run lên một cái.

 

Ngay đó, lập tức bằng một gương mặt tươi , khom xuống, dùng một giọng dịu dàng mà từng bao giờ để với :

 

“Miêu Miêu ngoan, chú cho con ăn đó, mau ăn . Nói cảm ơn chú nào.”

 

Vừa , bà đẩy cái bát nhỏ về phía thêm chút nữa, nhưng ngón tay gầm bàn thì hung hăng véo mạnh đùi .

 

Đau.

 

Nước mắt lập tức trào , nhưng dám .

 

cúi gằm đầu, dùng hết sức lực mới để nước mắt rơi xuống bát.

 

cầm đũa, gắp một miếng thịt bò, vội vàng nhét miệng.

 

Ngon quá…

 

từng , thì thịt bò ba nấu ngon đến .

 

nỡ nuốt xuống, chỉ dùng lưỡi đảo qua đảo trong miệng để nếm nếm hương vị .

 

Hổ ca dáng vẻ ăn ngấu nghiến, khóe miệng chú như khẽ động một chút, lập tức đầu, cúi xuống ăn mì của .

 

Hôm đó, ăn hết sạch cả một bát thịt bò và một quả trứng chiên, đến cả nước canh đáy bát cũng húp sạch còn giọt nào.

 

Bụng no căng tròn, bao giờ ăn no đến thế.

 

Hổ ca ăn xong, dậy, như thường lệ chẳng trả tiền mà bỏ .

 

Chú bước khỏi cửa tiệm, nụ mặt cũng ngay lập tức biến mất.

 

“Choang!” — bà giật lấy cái bát của , ném mạnh bồn rửa.

 

“Ăn! Ăn! Mày đúng là đồ quỷ đói đầu thai!” — bà chỉ thẳng mũi mà mắng:

 

“Đồ ăn cháo đá bát, ai cho gì mày cũng dám nhận hả? Mày để hàng xóm láng giềng mặt chúng tao ? Nói chúng tao ngược đãi mày, cho mày ăn cơm hả?”

 

lúc , em trai từ trong buồng chạy , tay cầm một cái đùi gà to — đó là phần ba để dành riêng cho nó.

 

Nó chạy tới bên , giọng non nớt mách lẻo: “Mẹ ơi, chị ăn vụng thịt!”

 

Mẹ lập tức xổm xuống, ôm chầm lấy em, giọng chợt trở nên dịu dàng.

 

“Bảo bối ngoan, đó là do chị hiểu chuyện thôi, mắng chị . Con ăn , đủ thì trong nồi vẫn còn.”

Loading...