Túi vải thô màu nâu trông vẻ cũ nát. Hai góc túi sờn rách, bung chỉ, cho thấy chủ nhân thường xuyên sử dụng.
Trưởng công chúa nhận lấy túi vải, trực tiếp mở , lấy từ bên trong một bức tượng đất nung nhiều màu.
Đó là một bức tượng thần nữ, từ trang phục và đồ trang sức mà xem, vài phần tương tự với Giáo mẫu Nguyên Hủ đạo nhân của Toàn Tri giáo.
Trong túi còn mấy quyển kinh thư ố vàng, và một ít đồ vật nhỏ bằng gỗ đào, tổng cộng mười mấy món.
Trưởng công chúa đặt bức tượng đất xuống, cầm lấy một thanh kiếm nhỏ bằng gỗ đào, hỏi Sử Tiến, "Vậy rốt cuộc Khương Kiểu Nguyệt vì tay với Thiệu Tô, và nhiệm vụ của Bình Dương Vương giao cho các ngươi là gì?"
Sử Tiến chằm chằm thanh kiếm gỗ đào nhưng vẫn lời nào. Trưởng công chúa dứt khoát bẻ gãy nó, tiện tay ném xuống đất, dùng chân nghiền nát, lấy một món khác.
Sử Tiến vẫn chịu mở miệng. Trưởng công chúa cứ thế phá hủy từng món một. Món đồ nhỏ bằng gỗ đào còn bao nhiêu. Trưởng công chúa dường như mất kiên nhẫn, khi xé nát kinh thư, nàng giơ cao bức tượng đất lên.
"Các ngươi sẽ thành công ! Giáo mẫu sẽ để cho các ngươi thành công! Một Quốc Khánh mới và đầy yêu thương sắp đến! Để tạo một triều đại hạnh phúc, hòa thuận như cần m.á.u . Nếu như , thì dùng m.á.u của một để đổi lấy m.á.u của những kẻ ung nhọt giàu như Thiệu Tô thì đáng giá! Chờ những đồng tiền tội , dơ bẩn mà nhà họ Thiệu cướp đoạt từ tay nghèo tay Giáo mẫu, thanh tẩy, tinh lọc, đó là thể như cam lộ mà ban phát cho thế nhân!"
Sử Tiến, vốn đang thoi thóp, đột nhiên quái dị và gào lên. Trưởng công chúa lo lắng sẽ cắn lưỡi tự sát, bèn sai tháo cằm .
Sử Tiến hề ý định cắn lưỡi. Hắn vẫn luôn lặng lẽ tích góp sức lực, trừng mắt trưởng công chúa đập nát bức tượng đất, đó, trong khoảnh khắc đang chờ đợi khuất phục và sụp đổ, dùng hết sức đập đầu bức tường bên cạnh.
Máu tươi văng , Sử Tiến kết thúc cuộc đời với một nụ quái dị khóe môi.
Trong ngục tối, nụ kỳ quái của Sử Tiến Khương Ninh càng thêm lo lắng về hướng của Bình Dương Vương. Những lời rõ ràng là của một giáo đồ tà giáo tẩy não sâu sắc. "Quốc Khánh mới", xem quyết tâm soán ngôi của Bình Dương Vương bao giờ đổi.
Trưởng công chúa lấy thông tin từ miệng Sử Tiến. những lời của mơ hồ cho nàng rằng nó liên quan đến việc soán ngôi. Nàng bảo Mặc Trì hộ tống Khương Ninh trở về, dặn dò Khương Ninh chú ý an , thời cuộc e rằng sắp hỗn loạn ...
Trấn Phủ Ty, vì ba viên đại tướng trấn giữ đều rời Kinh, các bạch y tự phát việc trật tự, đấy, hề hỗn loạn.
Tổ án quỷ chỉ còn một Khương Ninh. Nàng thể yên cá mặn, nhưng thể yên tâm . Không Thẩm Chỉ huy sứ bên bắt Bình Dương Vương .
từ những lời của Sử Tiến mà xem, e rằng sẽ thuận lợi.
Mùa xuân, mùa vạn vật sinh sôi tươi . Kinh Thành điểm tô bằng màu xanh non. Một con ngựa phi nhanh qua phố, những bán hàng rong hai bên đường đều hít một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-643-khoi-lua-tai-khoi-mot.html.]
Bộ y phục cá màu đen nổi bật ánh mặt trời. Con ngựa tía chở Tào Khuê phi nhanh đến cửa phủ trưởng công chúa. Hắn xuống ngựa, giơ thẻ bài , lập tức dẫn .
Khương Ninh và Thẩm Tri Ý cùng Mặc Trì xuống núi thăm Liễu Mặc vẫn đang tu luyện núi.
Để trở thành ám vệ, chỉ học cách mặt đoán ý là đủ, còn cần võ nghệ hơn . Vì , Mặc Trì theo lệnh của Thẩm Quân Nghiêu đưa Liễu Mặc lên núi, giao cho chuyên huấn luyện.
Vóc dáng của Liễu Mặc phát triển nhanh, càng ngày càng thể hiện sự mạnh mẽ của một thiếu niên, cao hơn Khương Ninh một chút. Nét nhút nhát, sợ sệt mặt cũng gần như còn thấy nữa, đó là vẻ kiên nghị.
Hắn đang trưởng thành nhanh, nỗ lực đuổi theo cái bóng màu đỏ trong lòng.
Ba chuyện, bốn đùa, khí vô cùng hòa hợp. một ám vệ xuất hiện phá vỡ khoảnh khắc vui vẻ đó.
"Tào Thiên hộ về Kinh, trưởng công chúa cung, khói báo động ở biên giới nổi lên."
Một câu ngắn ngủi, sắc mặt bốn đều đổi.
Liễu Mặc giục họ nhanh chóng xuống núi, rằng ở với sư phụ an . Mặc Trì lo lắng cho sự an của hai vị chủ tử, kịp thời đưa họ về phủ Tĩnh Quốc công khi trời tối.
Đây là đầu tiên Khương Ninh thấy Tĩnh Quốc công .
"Quân Nghiêu hụt, thông báo cho Bình Dương Vương . Bình Dương Vương cấu kết với địch bỏ trốn khỏi lãnh địa, chạy đến địa bàn của Khế Nhĩ Ba. Khương Tự Xuyên 'kim thiền thoát xác', dâng bản đồ phòng ngự biên giới, ba thành trì ở biên quan chiếm chỉ trong một ngày, m.á.u chảy thành sông."
Tĩnh Quốc công với giọng nặng nề, tóm tắt tình hình. Thẩm Tri Ý, vốn luôn vui vẻ, cũng siết chặt tay.
Nỗi hận của nàng đối với Khế Nhĩ Ba hề thua kém Thẩm Quân Nghiêu, cha nàng cũng c.h.ế.t vì họ.
Thẩm Quân Nghiêu hụt. Tào Khuê đuổi theo mới phát hiện cũng lừa.
Người phụ nữ đó sắp xếp để tiếp ứng từ , dẫn Tào Khuê đuổi theo ba nhà họ Khương về phía lãnh địa Bình Dương Vương. Trên thực tế, ba Khương Kiểu Nguyệt sớm Bình Dương Vương về phía lãnh địa của Khế Nhĩ Ba, và họ theo một ngã rẽ khác.
Vân Vũ
Thẩm Quân Nghiêu hề về vở kịch của Khương Kiểu Nguyệt. Tào Khuê cũng Bình Dương Vương bỏ trốn. Thông tin chênh lệch khiến cả hai bên đều thu gì.
Đến khi hai bên hội hợp ở biên giới thì còn kịp nữa. Ba thành trì công hãm, tướng lãnh đóng giữ tử trận. Từ Hào, vị tướng duy nhất còn trong họ, lập tức mặc giáp trận, dẫn quân tấn công từ phía .
"Khương Tự Xuyên, đáng chết!" Tĩnh Quốc công đột nhiên vỗ mạnh xuống bàn, một góc bàn cứng rắn gãy. Khương Ninh giật , trong lòng chợt lạnh.