Nhà họ Thiệu gia đại nghiệp đại, liên quan đến nhiều ngành nghề. Sau khi trở về từ chuyến về phương nam, Thiệu Tô hợp tác với nhà họ Nhiếp, chủ tiệm tiêu cục Tụ Phong, để mở rộng tuyến đường mậu dịch với các quốc gia lân cận. Vì thế, hẹn gặp Nhiếp Chấn Niên.
Nhà họ Nhiếp là tiêu cục lớn nhất ở Kinh Thành, chỉ nhận vận chuyển hàng hóa mà còn cả , hoạt động ở Quốc Khánh gần 20 năm gần như xảy sự cố nào. Đây là đối tác lý tưởng nhất của Thiệu Tô.
"Lúc đó để bày tỏ thành ý, đặc biệt mời Nhiếp Chấn Niên đến nhà để chuyện, nhưng ngờ còn dẫn theo cả Khương Kiểu Nguyệt."
Thiệu Tô bưng chén ăn từ tốn, ăn . Từ lời , Khương Ninh mới , trong một tháng họ về phương nam, việc ăn của Khương Kiểu Nguyệt bắt đầu gặp khó khăn.
Vân Vũ
"Mô hình cung cấp hàng hóa liên kết của Khương Kiểu Nguyệt ban đầu đưa quả thật hấp dẫn, giai đoạn đầu cũng thúc đẩy việc kinh doanh của ít cửa hàng. nàng hiểu, nhu cầu thị trường của những thứ là cố định. Cửa hàng nhiều khách, thì cửa hàng khác sẽ ít khách, lợi nhuận đương nhiên sẽ giảm. Những cửa hàng gia nhập liên minh của nàng lượt bắt đầu rút lui, liên minh của nàng trong chớp mắt tan rã. Nàng căn bản hiểu thị trường, thứ đều quá hời hợt."
Lời giải thích của Thiệu Tô đơn giản, dễ hiểu, ngay cả Khương Ninh, học về kinh doanh cũng thể hiểu ý .
Khương Kiểu Nguyệt áp dụng một cách máy móc mô hình chuỗi của đời thời cổ đại, xem xét đầy đủ sự khác biệt giữa quá khứ và thực tế của Quốc Khánh.
Lá và vải vóc, trắng , nghèo cách dùng của nghèo, giàu cách mua của giàu, nhưng sự chênh lệch giá cả ở giữa là gấp mấy chục .
Mức chi tiêu của dân bình thường ở đời và mức chi tiêu của những nghèo ở Quốc Khánh là một trời một vực. Vàng bạc, tài sản gần như đều tập trung trong tay các gia đình quyền quý. Lợi nhuận mà dân mang cho cửa hàng là nhỏ bé.
Khương Kiểu Nguyệt chỉ thấy mô hình chuỗi thể giúp cửa hàng lớn hơn và cũng thể kinh doanh cho cả nghèo, nhưng quên mất rằng trong tình hình thực tế của Quốc Khánh, lượng gia đình quyền quý là hạn. Điều đó nghĩa là, cửa hàng nào càng gần nơi nhiều quyền quý, lợi nhuận của nó sẽ càng cao, bởi vì đều lười xa, đều chọn tiêu dùng ở các cửa hàng gần đó.
Mô hình khiến các cửa hàng ban đầu thể kiếm nhiều hơn, do vị trí bất lợi mà lợi nhuận giảm sút. Chỉ một ít cửa hàng hưởng lợi, lợi nhuận tăng vọt. Điều cho nhiều cửa hàng cảm thấy và chọn cách rút lui.
Và lý do Thiệu Tô ngay từ đầu nghĩ đến việc hợp tác với Khương Kiểu Nguyệt là vì nàng quá ngây thơ, giống một ăn thể đưa mô hình chuỗi.
Ý tưởng và cách thực hiện của nàng ấu trĩ, giống như một hiểu kinh doanh mà tình cờ một ý tưởng , nhưng vì ý tưởng đó của nên thể kiểm soát các chi tiết, dẫn đến bộ mô hình bộc lộ hàng ngàn sơ hở.
"Khương Kiểu Nguyệt lúc ký hiệp ước chuỗi với những cửa hàng đó, để thu hút càng nhiều ông chủ gia nhập, nàng đưa điều khoản: trong vòng ba tháng đầu, nếu rời khỏi liên minh sẽ trả một xu tiền vi phạm hợp đồng. ai mà ngờ , thủ đoạn kinh doanh và sự nhạy bén thương mại của nàng xứng với ý tưởng chuỗi . Mới chỉ một tháng, liên minh chuỗi bắt đầu sụp đổ. Ngươi xem, nàng tự tin đến thế?"
Lời của Thiệu Tô hề gay gắt, chỉ bình tĩnh thuật cái của . Khương Ninh từ những lời cũng lĩnh ngộ ít.
Mọi thứ đều dựa thực tế, giống như trong sách , bám sát tình hình đất nước mới thể phát triển.
Khương Kiểu Nguyệt hiểu điều đó. Nàng áp dụng một cách cứng nhắc mô hình kinh doanh của đời Quốc Khánh, nên chắc chắn sẽ thất bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-625-sap-xep-them.html.]
"Đừng đến Khương Kiểu Nguyệt nữa, ngươi mau kể cho tình hình vụ án , ngươi còn rửa sạch tội danh ?"
"Xin , ăn hễ đến chuyện kinh doanh là dừng ..."
Dưới sự thúc giục của Khương Ninh, Thiệu Tô chuyển đề tài sang vụ án. Khương Ninh bảo cẩn thận miêu tả tình hình Nhiếp Chấn Niên qua đời. Hắn dừng đũa, suy nghĩ một lát đưa một vài manh mối hữu ích.
Nhiếp Chấn Niên thổ huyết mà c.h.ế.t khi ăn một bát canh trứng đậu phộng.
Trước khi yến tiệc bắt đầu, Thiệu Tô hỏi những vị khách kiêng kỵ ẩm thực nào . Lúc đó, bàn bất cứ món ăn nào mà Nhiếp Chấn Niên thể ăn.
Nhiếp Chấn Niên khi trao đổi buổi sáng xong thì sắc mặt . Thiệu Tô cũng hỏi cần nghỉ ngơi , Nhiếp Chấn Niên chỉ .
Sau đó đến giờ ngọ, yến tiệc bắt đầu, phát hiện sắc mặt Nhiếp Chấn Niên tái nhợt, khi thở thì lồng n.g.ự.c phập phồng rõ ràng, dường như hô hấp thoải mái.
Hai của Nhiếp Chấn Niên cũng cùng, một trong đó cũng khuyên về phủ . Hắn uống thuốc , nhất quyết kiên trì.
Thiệu Tô thấy tình hình như cũng tiện trái ý khách, dù chuyện ăn còn bàn xong, đơn giản cứ theo lệ thường mà khai tiệc.
Đồ ăn dọn lên, Nhiếp Chấn Niên ăn một lát khẩu vị. Thiệu Tô liền bảo nhà bếp mang bát canh trứng đậu phộng hầm sẵn lên.
Ai cũng ngờ, Nhiếp Chấn Niên ăn một lát thì đột nhiên ôm n.g.ự.c thở nổi, đau ngực. Thiệu Tô lập tức sai tìm đại phu.
đại phu đến cũng cần thời gian. Mới đầy mười lăm phút, Nhiếp Chấn Niên đột nhiên thổ huyết ngã xuống đất ngất .
Đến khi đại phu vội vàng chạy đến thì còn thở.
Sau đó hai nhà họ Nhiếp lập tức nổi giận, cho bất cứ ai rời khỏi Thiệu phủ. Gã sai vặt của Nhiếp Chấn Niên vội vàng báo quan, bộ khoái đến nơi liền bắt đầu kiểm tra thức ăn bàn.
Cuối cùng, đúng là tìm thấy độc vật trong bát canh trứng đậu phộng đó.
Khương Ninh đến đó thì phát hiện một điểm đáng ngờ, nàng liền hỏi, "Chỉ bát của Nhiếp Chấn Niên độc? Vậy liên quan đến ngươi?"
Thiệu Tô buông đũa, lau miệng. Tư thế của tao nhã, "Nhiếp Chấn Niên thích ăn đồ ngọt, bát của đặc biệt dặn nhà bếp vị mặn, những bát khác đều là vị ngọt."