"Nếu sớm gặp ...", Kỳ Đô bao giờ nghĩ rằng phía Đổng Tích Tích là một tuổi thơ khổ cực như . Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y mới thể định cơn sóng dữ trong lòng.
Thiệu Tô đưa tay kéo Đổng Tích Tích lòng, hẳn là những chuyện . Hắn một lời, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng Đổng Tích Tích, nhường bờ vai cho nàng.
Gió lướt qua sân nhỏ, tấm chăn phơi giá bay phất phơ. Ánh sáng chiếu xuống đất, in sáu cái bóng với dáng vẻ khác , nặng trĩu như tảng đá ngàn cân.
Đổng Tích Tích như giải thoát, thở một thật sâu. Khóe mắt nàng đỏ hoe nhưng vẫn rơi lệ, chỉ đưa tay vỗ vỗ Thiệu Tô, khổ một tiếng.
Vân Vũ
"Kỳ Đô, lúc đó thật sự cảm ơn tặng ngọc bội và đỡ cho . Ta ở Ánh Nguyệt Quán mở lời trêu chọc chẳng qua là xem thiếu niên năm xưa cũng là một kẻ đội lốt . May mắn, . Ba cái nguyện vọng đó thật đáng kể, chỉ là thấy cảm thấy chiếm tiện nghi của mà áy náy trong lòng, nên mới thuận thế cho một cái cớ để yên tâm thôi. Giờ sẽ xin cái nguyện vọng cuối cùng."
Vốn đang kể về thế của , Đổng Tích Tích đột nhiên mở lời đòi Kỳ Đô một nguyện vọng cuối cùng. Kỳ Đô tuy nàng gì, nhưng cảm giác lời sắp thốt là điều .
quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, vẫn mím môi gật đầu.
Đổng Tích Tích từ thắt lưng tháo xuống chiếc ngọc bội cũ kỹ , ném về phía Kỳ Đô, "Sau đừng cảm thấy với nữa. Chúng chẳng qua là những chiến hữu chung kẻ thù, đừng dùng ánh mắt thương hại đó , thích."
Ngọc bội ném lên, vẽ một đường cong nhỏ trong trung. Kỳ Đô vội vàng đưa tay đỡ, nắm chặt nó trong tay khi rơi xuống đất, xem như đồng ý yêu cầu .
Đổng Tích Tích dường như hề tình cảm nam nữ gì với , chỉ là bản cảm thấy thoải mái. Thật kỳ lạ, thể rõ là vì nguyên nhân gì, là do thấy cơ thể của con gái mà trong lòng cứ mãi yên vì thế bi thảm của nàng.
Khương Ninh bầu khí kỳ quái giữa hai , nhịn lén lút kéo tay áo Thẩm chỉ huy sứ. Thiệu Tô bắt đầu phe phẩy quạt, chỉ Từ Hào ngốc nghếch vẫn đang tức giận cho quá khứ của Đổng Tích Tích.
Thẩm Quân Nghiêu cúi đầu Khương Ninh một cái, hiểu chuyện gì. Khương Ninh nhướng mày, trách cái tên đàn ông thẳng thừng căn bản hiểu tình hình trong sân, đành từ bỏ.
Nàng hắng giọng, kéo chủ đề trở với Mã Khánh Tông, "Vậy... Tích Tích cô nương, vị quý nhân đưa về Khánh Kinh đó mới trở Mã gia đúng ?"
"Trưởng công chúa?", Đổng Tích Tích lạnh, "Muội hiểu lầm , ngày mất, vị cửa là trưởng công chúa, mà là vị 'quý nhân' tặng bánh cua và trả tiền thuốc cho ở tiệm thuốc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-592-thanh-toan-xong.html.]
Đổng Tích Tích nhấn mạnh hai chữ "quý nhân", sự chán ghét tiếng động hiện rõ nàng. Rõ ràng, vị quý nhân giúp nàng một tay cũng là lòng thiện lương.
Lẽ chủ đề nên tiếp tục, nhưng tiếng gõ cửa đột ngột cắt ngang câu chuyện. Một quen nữa đến cửa.
Là Phương Kiến Sơn.
Những khác thấy Ngự Ninh Vệ luôn né tránh ba phần, cẩn thận từng li từng tí vì sợ rước họa . Phương Kiến Sơn vì vụ án giày thêu mà sự kính trọng thiết với Ngự Ninh Vệ, hào sảng bước , toe toét miệng chào hỏi.
"Không ngờ Khương ngỗ tác các vị đến nhanh như . Hai ngày mới liên hệ với Bạch y ở Liêm Thành nhờ các vị đến giúp đỡ Đổng cô nương, ngờ hôm nay các vị đến ."
Hóa đến là vì vụ án của đàn ông c.h.ế.t trong hẻm.
Khương Ninh thấy lời , trong lòng bắt đầu "giả chết".
Nàng cảm thấy lúc thật sự nên tiện miệng mà đầu óc chập mạch, nhận lời mời công vụ của Thẩm chỉ huy sứ. là gạch dọn xong, việc hết. Nghỉ Tết gấp ba tiền lương thì , t.h.i t.h.ể thì cứ một cái một cái đến, cứ như sợ nàng rảnh rỗi .
Nghĩ thì nghĩ , nhưng nàng dám . Dù thì thời gian việc, lãnh đạo bạn trai, nàng là một công chuyên nghiệp, những lời thể trong giờ , nàng vẫn hiểu.
Phương Kiến Sơn cũng khách sáo, cung kính hành lễ với Thẩm Quân Nghiêu mới rõ ý định, "Vụ án vốn chuẩn chuyển giao cho Ngự Ninh Vệ, nên quấy rầy Đổng cô nương. những hàng xóm xung quanh nàng liên tục than phiền, vô cùng sợ hãi, bắt chúng ép nàng nhanh chóng dọn . Tuy nhiên Đổng cô nương đừng lo, ý đuổi nàng , chỉ là khi vụ án kết thúc, mong nàng đừng khỏi cửa, tránh cho những đó gây rối... Đến lúc đó cũng khó mà ăn với quan phủ. Sợ là quan phủ sẽ cử bộ khoái khác đến và thật sự đuổi nàng ."
Kỳ Đô kìm nén quá nhiều, lúc c.h.ế.t đổ cho Đổng Tích Tích. Hắn nhịn chất vấn.
"Mọi đều Đổng cô nương khắc c.h.ế.t đó, vô duyên vô cớ mà khắc c.h.ế.t ? Con ai cũng sẽ chết, lẽ nào c.h.ế.t đều đổ tội lên đầu nàng? Quan phủ của các vị cũng thật buồn , vụ án như cũng dám chuyển giao cho Ngự Ninh Vệ, thật sự là chơi xơi nước ?"
Trước mặt Phương Kiến Sơn, Kỳ Đô từ đến nay luôn hiền hòa, ôn tồn. Lần đầu thấy nóng nảy như , Phương Kiến Sơn nhất thời ngây , vội vàng cúi đầu thật sự việc nguyên nhân.
Thẩm Quân Nghiêu vẫn luôn xem kịch lời nào, lúc mới tiếp lời. Hắn hiệu cho Phương Kiến Sơn xuống và rõ sự tình.
Phương Kiến Sơn chắp tay lén Kỳ Đô một cái, thấy vẻ gì bất mãn, lúc mới gần xuống, "Nếu đàn ông đó c.h.ế.t một cách bình thường, chúng đương nhiên dám phiền phức đến Ngự Ninh Vệ. c.h.ế.t một cách kỳ quái, cái thế đó trông như là Diêm Vương chiêu hồn..."