Đổng Vân Khanh khi sinh Đổng Tích Tích vốn kiệt sức, ngọn lửa lớn vì đột ngột bùng lên.
Nửa đêm, khi đều chìm giấc ngủ, Đổng Vân Khanh khói đặc và tiếng của con đánh thức mới phát hiện căn phòng chìm trong biển lửa.
Giữa làn khói cuồn cuộn, nàng bế đứa con nhỏ bé, mềm mại cố gắng tìm một lối thoát. ông trời dường như thấy lời cầu xin của phụ nữ đáng thương , cửa lớn ngay mắt, nhưng xà nhà đột ngột đổ sập xuống.
Để bảo vệ Đổng Tích Tích, Đổng Vân Khanh hứng trọn xà nhà.
Ngọn lửa như con quái thú độc ác điên cuồng l.i.ế.m mặt nàng, tóc nàng cũng phát mùi cháy khét. Đổng Vân Khanh thể cử động, chỉ thể gồng ôm chặt Đổng Tích Tích trong lòng, cuối cùng nàng ngất .
nàng chết, Đổng Tích Tích cũng vẫn còn sống.
Người tuần đêm phát hiện hỏa hoạn liền lập tức dập lửa, tuy tốn chút thời gian nhưng vẫn cứu mạng sống của hai con.
Tuy nhiên, khuôn mặt của Đổng Vân Khanh hủy hoại, tóc cũng cháy trụi. Cơ thể bỏng mới sinh con nên vô cùng yếu ớt, bất đắc dĩ nàng chỉ thể dùng tiền bạc thuê đến chăm sóc nàng và đứa bé.
Từ ngày đó trở , trong con hẻm bắt đầu lan truyền tin đồn rằng đứa bé là một thiên khắc nữ, mệnh quá nặng, sẽ hại c.h.ế.t những cận với nàng.
Đổng Vân Khanh mặc kệ những lời đồn đó, nàng chỉ rằng đứa con gái nhỏ bé, mềm mại là động lực để nàng sống tiếp phần đời còn . Sau khi sức khỏe hồi phục, nàng lập tức tính toán tiền mang từ Đào Hoa Ổ, trích một phần để sửa sang căn phòng cháy.
Mong con hưởng phúc, khỏe mạnh, đời yêu thương, Đổng Vân Khanh đặt tên con là Đổng Tích Tích, cẩn thận chăm sóc và nuôi nấng nàng khôn lớn.
Nếu cuộc sống cứ thế trôi êm đềm, thì cái tên thiên khắc nữ của Đổng Tích Tích sớm muộn cũng sẽ gỡ bỏ. Đáng tiếc, phận dường như luôn đối nghịch với nàng.
Đổng Tích Tích dần lớn lên, tiền trong tay Đổng Vân Khanh cũng dần cạn. Nàng là một thanh quan, ngoài ca hát, đánh đàn, múa thì sở trường nào khác. Bất đắc dĩ, nàng đành đội nón che mặt, ngoài gảy tỳ bà ca hát kiếm chút đỉnh tiền.
việc đánh đàn ca hát , khách hàng bao giờ chỉ thưởng thức đàn và khúc, mà còn xem cả dung mạo của biểu diễn.
Ngày đó Đổng Vân Khanh dẫn Đổng Tích Tích theo cùng. Đứa trẻ hơn ba tuổi xinh xắn, đáng yêu như ngọc tuyết, thể thấy của nó chắc chắn dung mạo kém.
Đổng Vân Khanh ngày ngày che mặt bằng nón, giọng hát uyển chuyển ít ngứa ngáy trong lòng. Cuối cùng, một tên công tử thiếu đòn ấn nàng giữa đám đông và giật nón che mặt xuống.
Khuôn mặt bỏng bại lộ ánh nắng, các vị khách đều hoảng sợ bỏ chạy. Ngay cả ông chủ quán cũng nhịn mà khéo léo Đổng Vân Khanh đừng đến nữa, sẽ ảnh hưởng đến việc ăn của quán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-590-kho-dau-deo-bam.html.]
Đổng Tích Tích nhỏ bé khi căn bản hiểu vì sợ hãi và bỏ chạy. Mẫu nàng rõ ràng là nhất và dịu dàng nhất đời.
Lời đồn Đổng Vân Khanh là "quái vật mặt nát" lan truyền cực nhanh, chỉ vài ngày lan khắp các quán , tửu lầu tiếng trong thành. Nàng còn cách nào kiếm sống bằng việc đánh đàn ca hát nữa.
Người trong hẻm đương nhiên cũng chuyện, tiếng xì xào chỉ trỏ càng lớn hơn. Họ thi khuyên Đổng Vân Khanh vứt bỏ hoặc đưa Đổng Tích Tích đến đạo quán, vì nàng là thiên khắc nữ, nuôi nàng sẽ hại c.h.ế.t chính .
Đổng Vân Khanh là lạc quan, dễ nản lòng. Đây là giọt m.á.u của , Đổng Tích Tích từ nhỏ lời và hiểu chuyện, nàng thiên khắc nữ gì chứ.
Đường ca hát đánh đàn thông, Đổng Vân Khanh liền học hoành thánh để bán.
Khi còn ở Đào Hoa Ổ, nàng đặc biệt thích ăn hoành thánh. Nàng lén bếp xem, công thức vẫn còn nhớ. Hoành thánh nàng quả thật ngon. Khi bày quán ở ven đường, mùi thơm bay khắp nơi.
Ban đầu, những đường đều nàng là Đổng Vân Khanh xí nên thử. Sau đó, một bà lão thấy nàng một dẫn theo Đổng Tích Tích đáng thương nên xuống ăn một bát.
Nước canh thơm ngon, hoành thánh đầy đặn, vô cùng miệng, bà lão nhịn khen ngợi.
Có vị khách đầu tiên thì tự nhiên sẽ vị khách thứ hai. Hoành thánh của Đổng Vân Khanh vỏ mỏng nhân đầy, giá cả chăng, nước canh thể thêm giới hạn, nhanh cũng còn sợ hãi nàng nữa, việc buôn bán dần dần lên.
phận sẽ dễ dàng buông tha cho đáng thương. Tai họa của Đổng Vân Khanh một nữa ập đến.
Năm Đổng Tích Tích năm tuổi, Đổng Vân Khanh như thường lệ ngoài bán hàng. Nàng dựng quầy, bắt đầu nấu hoành thánh.
Những vị khách quen lượt đến ăn. Nàng bận rộn với công việc, còn Đổng Tích Tích một ngoan ngoãn gốc cây bên cạnh.
Vốn là một ngày bình thường thể bình thường hơn, một cỗ xe ngựa mất kiểm soát nghiền nát cuộc sống bình yên của hai con Đổng Tích Tích.
Vân Vũ
Ngựa mất kiểm soát, xe ngựa lập tức lao thẳng về phía Đổng Vân Khanh. Người đánh xe thể nào giữ ngựa mà quăng xuống, cỗ xe ngựa nặng trịch lao thẳng qua chân của Đổng Vân Khanh. Đùi của nàng phế , còn sức lực để đẩy xe ngoài dựng quán bán hoành thánh nữa.
" , con bé là thiên khắc nữ, sớm muộn gì cũng hại c.h.ế.t nó. Mẹ nó lời khuyên, đáng lẽ sớm đưa đến đạo quán thì đến nỗi kết cục như ."
"Sau các con đừng chơi với nó nữa, đứa bé tà lắm. Đi , mau về nhà ăn cơm , đừng mà ."
Đổng Tích Tích lớn, tuy tuổi lớn nhưng thể hiểu những lời mà các cô dì hàng xóm . Nàng , chính nàng hại .
Nàng mệnh mang sát khí, là một thiên khắc nữ sẽ khắc c.h.ế.t những cận.