A Tĩnh dường như ấn tượng sâu sắc về Phùng Siêu, nhưng quen thuộc với Ngọc Cẩm. Theo lời cô hồi tưởng, Ngọc Cẩm đúng là tám năm .
“Lan Tú Phường là lầu xanh nhỏ, các cô nương ở đây đều là những gán nợ mà bán , phần lớn nhan sắc tầm thường. cô nương Ngọc Cẩm thì khác, nàng sinh xinh , là do nha đầu tự mang đến bán. Hồi đó, Hồ mụ mụ thấy còn Lan Tú Phường mua nổi như thế, nhưng nha đầu thoải mái, chỉ cần 12 lượng bạc. Hồ mụ mụ mừng đến khép miệng .”
“Ngọc Cẩm xinh như , với nhan sắc của nàng, đặt ở Khỉ La Các nhất thành Đông cũng thể nổi tiếng, đến nỗi cuối cùng…”
Vân Tư một nửa thì thấy lỡ lời nên vội dừng . A Tĩnh liền kéo đề tài trở Phùng Siêu.
“Công tử hỏi về Phùng Siêu, tìm chúng em, mỗi tới đều chỉ tìm cô nương Ngọc Cẩm. Nếu lúc đó cô nương Ngọc Cẩm rảnh, cứ chờ ở tầng một, uống cũng uống rượu. Hồ mụ mụ bực lắm.”
Khi Điều ngừng bút ghi chép, cảm thấy gì đó .
Anh nhớ rõ bổng lộc của đội trưởng tiểu đội mười hai mươi trong quân hề cao, chỉ 800 văn tiền. Sao thể chi trả cho một kỹ nữ như Ngọc Cẩm ?
“Hỏi một cô nương Ngọc Cẩm cần bao nhiêu bạc? Phùng Siêu tới thường xuyên ?”
“Một hai lượng. Phùng Siêu hai tháng tới một , mỗi đều cùng các binh lính khác, bốn năm , nhưng chỉ là tìm cô nương Ngọc Cẩm.”
Khi Điều càng càng thấy vô lý.
Hai tháng mới tới một , Phùng Siêu thể trả nổi hai lượng bạc?
Đặng Đàn đại khái cũng hiểu vấn đề ở . Anh hỏi A Tĩnh và Vân Tư rằng, thông thường tiền của khách nhân là đưa trực tiếp cho cô nương cho Hồ mụ mụ?
A Tĩnh trả lời là đều qua tay cô nương mới đưa cho Hồ mụ mụ.
“Chẳng lẽ Ngọc Cẩm giúp Phùng Siêu trả tiền chơi bời?”, Đặng Đàn câu cảm thấy hoang đường. Làm gì chuyện kỹ nữ bỏ tiền để khách làng chơi đến vui vẻ với ?
“Nếu cô nương Ngọc Cẩm tiền … sớm tự chuộc , hà cớ gì rơi kết cục như thế…”
Vân Vũ
Vân Tư thẳng là thể nào, mặt lộ vẻ tiếc nuối. Khi Điều nắm bắt chi tiết . Anh bảo A Tĩnh và Vân Tư kể rõ ràng tình hình giữa cô nương Ngọc Cẩm và Phùng Siêu, hết những gì , sót một chữ nào…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-475-bi-mat-trong-lau-xanh-1.html.]
Ngọc Cẩm là do nha đầu bán , giá cao vì nàng là ngoại thất của một vị quan viên. Vừa mới sủng ái đến nửa tháng chính thất phát hiện, trực tiếp sai nha đầu trói nàng bán.
Bà chính thất yêu cầu là càng xa xôi càng , càng nhanh tay càng , khi vị quan viên tìm nàng thì nàng trở thành ai cũng thể chồng, còn đường đầu. Còn về giá cả thì thành vấn đề.
Cũng chính vì yêu cầu , nha đầu mới chọn Lan Tú Phường, nơi cách xa khu vực phồn hoa, thiếu thốn những , khách làng chơi thì như lang như hổ.
Hồ mụ mụ tự nhiên vui vẻ nhặt món hời , nên trả tiền nhanh chóng dẫn Ngọc Cẩm .
điều khiến A Tĩnh và Vân Tư thấy kỳ lạ là, Ngọc Cẩm hề đòi sống đòi c.h.ế.t lóc ầm ĩ. Nàng đạt thành hiệp nghị gì với Hồ mụ mụ, mà Hồ mụ mụ cho phép nàng tự chọn khách, chỉ cần là khách Ngọc Cẩm tiếp thì thể từ chối.
Những tới Lan Tú Phường đều là những kẻ thô lỗ, khi tin một mỹ nhân như Ngọc Cẩm, ai nấy đều nóng lòng thử, nhưng phần lớn đều giá cao mà lui bước.
cũng tránh khỏi một giống như vị công tử nhà giàu gây sự với Phùng Siêu, tin mà tìm tới.
Ngọc Cẩm mang cho Hồ mụ mụ nhiều lợi lộc, những khách tiếp một tiền thưởng lên tới mười mấy lượng, vị công tử nhà giàu gây sự với Phùng Siêu còn từng thưởng ba mươi lượng, Hồ mụ mụ vui vẻ cả đêm.
Thấy , Hồ mụ mụ bắt đầu nghĩ tới việc nâng giá trị của Ngọc Cẩm lên, ba lượng bạc, quá ít.
Ngọc Cẩm trực tiếp từ chối.
Các cô nương trong phường từng hỏi Ngọc Cẩm, Ngọc Cẩm những công tử nhà giàu tới vài sẽ chán, mà giá quá cao sẽ khiến những khách bình thường cũng bỏ . Đến lúc đó, Hồ mụ mụ thể sẽ ép nàng tiếp những khách du thủ du thực , nàng .
Có lẽ vì những lời Ngọc Cẩm lý, Hồ mụ mụ cuối cùng tăng giá. Quả nhiên, đầy ba tháng, đám công tử nhà giàu tới ít hẳn. Vì thế, Hồ mụ mụ còn khen Ngọc Cẩm tầm xa.
Còn Phùng Siêu thì từ khi Ngọc Cẩm tới Lan Tú Phường luôn là một vị khách đúng giờ.
Hồ mụ mụ tuy ngại chỉ chi hai lượng bạc mà tốn thêm một xu nào, nhưng dù cũng thu nhập, nên Ngọc Cẩm thấy phiền khi tốn thời gian, Hồ mụ mụ cũng tiện đuổi khách.
Phùng Siêu hầu như hai tháng tới một , mỗi đến nhất định những khác cùng.
những tìm Ngọc Cẩm, họ đủ tiền, họ tìm tới A Tĩnh và Vân Tư.