Quỷ Án Nữ Ngỗ Tác - Chương 456: Đầu Gấu và Con Bạc

Cập nhật lúc: 2025-08-05 11:08:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Quân Nghiêu cân nhắc một hồi, suy đoán về kẻ . Anh tập trung những điểm chính: họ điều tra phận của những kẻ phản bội và nhân cơ hội hỏi Tào thúc về hai m·ất t·ích.

"Phùng Siêu, Dương Đại Hoa...", Tào thúc đặt chén rượu xuống bàn, xoa tay và cố nhớ . Lông mày nhăn khiến tim Khi Đô thắt .

Tào Uy ch·ết bảy năm, những chuyện xảy từ lâu . Tào thúc và thẩm Quế Phương tuổi cao, trí nhớ còn . Phải đến khi Thẩm Quân Nghiêu uống cạn chén rượu, lông mày Tào thúc mới giãn một chút.

"A Uy ở nhà cũng kể hết chuyện. Tên Dương Đại Hoa thì ấn tượng gì, nhưng cái tên Phùng Siêu thì còn nhớ. Gã là một tên đầu gấu."

Đầu gấu?

Trong quân đội, luôn những khó quản giáo. Năng lực của họ tệ nhưng tính cách khó thuần. Để họ lời và trở thành trợ lực mất nhiều công sức. Những thường một điểm chung: họ nghĩ phi thường, dễ nóng nảy, việc màng hậu quả. nếu uốn nắn , họ thể trở thành một dũng tướng.

Khi Đô vội vàng lấy giấy bút , chờ đợi những lời tiếp theo của Tào thúc. Thẩm Quế Phương đẩy Tào thúc, ông liền kể tiếp.

"Hồi A Uy mới quân đội, đầu tiên về nhà nhắc đến tên Phùng Siêu . Nghe mới tuần đầu tiên huấn luyện, gã đánh hết tất cả những cùng trại. Ai phục thì đánh, đánh đến khi nào phục mới thôi."

Mỗi năm tuyển binh chỉ cần lượng chứ cần chất lượng, ngoài những hiền lành, thật thà thì cũng thiếu những kẻ tàn bạo. Trước đây từng cả sơn tặc c·ướp nữa mà đầu quân. Khi tân binh mới đến, ai cũng phục ai, việc đánh lén lút tuy là hành vi cấm nhưng vẫn thể ngăn cản. Nếu gây động tĩnh quá lớn, các đô úy thường mặc kệ, coi như là cách sàng lọc những năng lực mạnh để dễ bồi dưỡng.

"Ngoài đánh , Tào Uy còn nhắc đến chuyện gì khác về hai ?" Kiểu hành động của Phùng Siêu tuy thô bạo nhưng trong quân đội cũng gì lạ. Thẩm Quân Nghiêu cần thêm nhiều thông tin hơn để phán đoán.

Thẩm Quế Phương giúp gì, chỉ thể lo lắng bên cạnh, vươn tay vỗ vai Tào thúc giục ông mau nghĩ.

Tào thúc xoa cánh tay vỗ hồi tưởng. Lần ông thực sự nhớ một vài điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-456-dau-gau-va-con-bac.html.]

"Chuyện của Dương Đại Hoa nhớ , liên quan đến Phùng Siêu. Hồi đó, Dương Đại Hoa lẻn đ·ánh b·ạc, khi về doanh vay tiền của những cùng doanh, nhưng mượn đến Phùng Siêu. Sau trả kịp, Phùng Siêu đánh cho một trận bầm dập mặt. Nghe A Uy lúc đó ầm ĩ lắm, đến cả đô úy cũng . Dương Đại Hoa đó phạt dọn chuồng ngựa hai tháng."

Quốc quốc pháp, quân quân quy. Ngoài mười bảy điều luật sắt mà nếu vi phạm nhất định b·ị ch·ém đầu bêu đầu, còn một quy định khác cũng tuân thủ, nhưng hình phạt nhẹ hơn. Đ·ánh b·ạc nợ trả thuộc loại , nên hình phạt của Dương Đại Hoa là hợp lý.

Trong mắt binh lính, dù trong lòng sợ trận , nhưng đến cả tư cách trận còn , chỉ dọn chuồng ngựa là một điều m·ất m·ặt. Vì thế, Dương Đại Hoa ghi hận trong lòng cũng thể.

nếu Dương Đại Hoa và Phùng Siêu thù hằn, tại đó hai họ cùng trở thành kẻ phản bội, bán để hả giận, mà thành công ẩn "biến m·ất"?

Khi một manh mối khơi gợi, những ký ức liên quan đó sẽ tuôn như suối. Tào thúc nhiều, chỉ qua vài lời Tào Uy than vãn lúc đó. chừng đó cũng đủ để Thẩm Quân Nghiêu và Khi Đô chắp nối tình hình của Phùng Siêu và Dương Đại Hoa.

Vân Vũ

Tào Uy, Phùng Siêu và Dương Đại Hoa là những tân binh cùng đợt huấn luyện. Tuy ở cùng doanh nhưng họ là đồng niên, nên nhiều dịp tiếp xúc.

Dương Đại Hoa bản chất nhưng thích đ·ánh b·ạc. Hồi đó, vì nợ cờ b.ạ.c trả nên mới hưởng ứng lệnh tòng quân. Ý là ở sòng bạc dám đến doanh trại gây rối, mà tiền tiêu hàng tháng thể dùng để trả nợ, tránh liên lụy đến nhà.

Tào Uy ở nhà mỗi nhắc đến Dương Đại Hoa đều là vì vay tiền. Đại khái là " con cá, mất con tôm", trả một khoản nợ cờ b.ạ.c lấy tiền đ·ánh b·ạc tiếp, kết quả là "mười đ·ánh b·ạc chín thua", thiếu nợ mới.

Tiền tiêu vặt của lính ít ỏi, chỉ hơn ba mươi đồng, chịu nổi kiểu đ·ánh b·ạc của Dương Đại Hoa. Sau đó, khoản nợ cờ b.ạ.c cuối cùng trả , đến quấy rầy vợ con . Bất đắc dĩ, đành từng bước một hạ vay tiền, hứa hẹn sẽ trả ngay khi tiền tiêu vặt, dần dần trả hết và đ·ánh b·ạc nữa.

Những cùng doanh trại đều tình hình của , nhưng thấy thường ngày cũng lòng , việc chăm chỉ, nên cũng cho mượn. Cuối cùng, còn thiếu một chút nữa, Dương Đại Hoa thật sự còn cách nào mới hỏi Phùng Siêu. Phùng Siêu tình nguyện cho mượn.

Khi nợ cờ b.ạ.c trả xong, Dương Đại Hoa quả thực đ·ánh b·ạc nữa, nhưng trả tiền cho những khác. Anh đưa tiền tiêu vặt cho vợ con.

Nếu chuyện đàng hoàng thì những khác thể coi như thương nhà, cho hoãn một hai tháng đòi tiền cũng chuyện lớn. Vấn đề là khi trả nợ cờ bạc, cao hứng uống nhiều quá, đầu óc mơ hồ nên bắt đầu năng lung tung.

Loading...