Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 834: Truyền thừa đến từ năm tháng. (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-02 09:03:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đứng sau lưng bọn họ là Nhân tộc, nên thà c.h.ế.t trận cũng tuyệt không lùi nửa bước.

Cảm giác chấn động lại càng thêm mãnh liệt.

Bọn họ mỉm cười lao vào cái c.h.ế.t, bọn họ gào thét g.i.ế.t địch, bọn họ trước lúc tử vong vẫn hô vang lời thề, mang theo không chút hối hận.

“Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, trung thành chức trách, không sợ hy sinh.”

“Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, tuyệt không phản bội Nhân tộc, lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu.”

“Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, vì Nhân tộc mà chiến, bảo vệ Nhân tộc.”

“Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, c.h.é.m diệt mệnh họa rạng đông, tỏa sáng ánh quang trời đất.”

Từng câu từng lời vang lên, phát ra từ miệng từng bóng người, càng lúc càng nhiều, dần dần hòa lại với nhau, tựa như âm thanh của thiên địa, vang vọng khắp vũ trụ, đồng thời cũng từ miệng mỗi vị Chấp Kiếm Giả nơi đây theo bản năng cất lên.

Dần dần, giọng nói của mọi người cùng những lời tuyên thệ nơi miệng các bóng hình kia hòa làm một, tựa như trở thành một thể thống nhất.

Chí khí hào hùng chưa hoàn thành của các anh liệt, dường như vào khoảnh khắc này đã xuyên qua thời không, tiếp nối truyền thừa.

Đây… chính là lời tuyên thệ của tất cả tân nhiệm Chấp Kiếm Giả.

Từ Thanh không biết mình rời khỏi Chấp Kiếm c.ung bằng cách nào, mãi đến khi thân thể đang sải bước giữa trời đất, trong đầu hắn vẫn còn quanh quẩn từng cảnh tượng trong Thệ Điện trước đó.

Tất cả điều này, hoàn toàn khác hẳn lúc ở tông môn.

Không chỉ có Từ Thanh như vậy, Đội trưởng cũng thế, tất cả Chấp Kiếm Giả lúc này đều giống nhau, kể cả là người như Trương Tư Vận, trong thần sắc cũng mang theo vài phần ngẩn ngơ.

Mãi đến khi trở về viện tử của phân tông, trở về nơi ở của mình, tâm thần Từ Thanh mới dần khôi phục.

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm bên ngoài, nhìn về hướng Chấp Kiếm c.ung, không khỏi hít sâu một hơi. Hắn biết nguyên nhân vì sao mình như vậy, bởi trong Thệ Điện ẩn chứa d.a.o động linh hồn kinh người.

Nơi đó có quá nhiều anh linh liệt sĩ, họ đối với Chấp Kiếm Giả tân nhiệm không hề có chút ác ý nào, chỉ là đang kể về tiếc nuối của bản thân, kể về chí nguyện chưa thành.

Họ dùng cách ấy để nói với Chấp Kiếm Giả mới…

Thế nào… mới xứng là Chấp Kiếm Giả!

Tâm Từ Thanh dậy sóng. Thực tế từ đầu đến giờ, ở trên người Trần Đình Hào, hắn đã cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa Chấp Kiếm Giả và những tu sĩ tông môn mà mình từng gặp.

Từ Thanh trầm mặc.

Hắn đối với bất kỳ thế lực nào, bất kể là tông môn hay Chấp Kiếm c.ung, cũng sẽ không lập tức sinh ra cảm giác quy thuộc. Những điều mắt thấy tai nghe đều không thể khiến hắn mất cảnh giác.

Hắn muốn quan sát thêm một chút.

Hồi lâu, Từ Thanh hít sâu một hơi, thu lại tâm thần, lấy ra Lệnh Kiếm của Chấp Kiếm Giả bản thân đang nắm giữ.

Sau khi hoàn tất đăng ký hôm nay và tuyên thệ, thanh Lệnh Kiếm này đã có chút biến hóa.

Rất nhiều chức năng bên trong đã được kích hoạt. Lúc này, dưới sự dò xét của Từ Thanh, theo sự dung nhập của thần niệm, trong đầu hắn hiện lên một bảng thông tin đổi thưởng quân công.

Quân công đối với Chấp Kiếm Giả cực kỳ trọng yếu, bởi bất kỳ vật phẩm nào cần thiết cũng đều có thể dùng quân công để đổi lấy. Trong danh sách này, Từ Thanh thậm chí còn thấy được cả Mệnh Đăng và truyền thừa công pháp cấp Hoàng.

Chỉ là số lượng quân công cần thiết quá lớn, thậm chí một vài món còn cần cả chiến công.

Quân công và chiến công, không giống nhau.

Quân công có thể tích lũy thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ do Chấp Kiếm c.ung ban bố hoặc qua việc đảm nhiệm các chức vụ. Còn chiến công… là được trao tặng, chia làm năm cấp.

Trong đó chiến công nhất giai là hiếm thấy nhất, càng về sau càng cao.

Thần niệm Từ Thanh lướt qua, c.uối cùng nhìn về phía thông tin đổi lấy truyền thừa, tìm thấy một mục là Triều Hà Sơn.

“Ba triệu quân công và ba giai chiến công, có thể đổi một lần cảm ngộ Triều Hà Sơn.”

Nhìn những dòng chữ đó, trong mắt Từ Thanh lộ ra vẻ kiên định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-834-truyen-thua-den-tu-nam-thang-2.html.]

“Phải nghĩ cách kiếm quân công!”

Cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra bên chỗ Đội trưởng. Lúc này Đội trưởng đang ở trong phòng mình, vừa xoa trán vừa cảm nhận thông tin đổi thưởng trong Lệnh Kiếm, dần dần đôi mắt sáng rực lên.

“Nhiều thứ tốt như vậy cơ à!”

Y nhẹ thở dốc, sau đó lập tức khóa c.h.ặ.t mục tiêu vào mục công pháp cấp Hoàng, bỏ qua hết thảy các mục khác, chỉ nhìn chằm chằm vào một dòng, trong mắt lộ ra khát vọng chưa từng có.

“Đạo Cổ Phong Chính Lệnh, tàn thiên!”

“Công pháp mà ta tìm kiếm đã rất, rất lâu… quả nhiên là ở Phong Hải Quận này!”

Trong mắt Đội trưởng lóe lên sự chấp nhất mãnh liệt, sâu trong đồng tử thậm chí còn hiện ra một gương mặt khác của chính y, cũng đang mở mắt, tràn đầy điên c.uồng.

Rất lâu sau, y mới gắng gượng đè nén khát vọng trong lòng xuống, hít sâu một hơi, nhìn về phương hướng nơi Từ Thanh đang ở.

“Tiểu A Thanh, Đại sư huynh từng nói rồi, đời này đồng hành cùng ngươi, nhất định sẽ dốc hết toàn lực để làm được điều đó.”

“Chỉ cần ta lấy được công pháp Phong Chính này… thì mới thật sự có thể… cùng ngươi đồng hành đời này.”

Đội trưởng khẽ thì thầm.

Sau khi buổi tuyên thệ của tân nhiệm Chấp Kiếm Giả kết thúc, vào sáng ngày thứ ba, đợt mật huấn kéo dài bảy ngày của Chấp Kiếm Giả chính thức bắt đầu.

Địa điểm diễn ra mật huấn, vẫn nằm trong Chấp Kiếm c.ung, nhưng là ở một phương vị khác Học Thức Điện.

Sáng sớm, theo thời gian đã định của mật huấn, toàn bộ năm mươi mốt Chấp Kiếm Giả mới, không một ai đến trễ, tất cả đều an tọa bên trong Học Thức Điện.

Khác với những đại điện khác, Học Thức Điện có rất nhiều án kỷ, bố trí giống như một học đường.

Từ Thanh ngồi bên phải điện, phía sau Đội trưởng.

Bên trái hắn là Thanh Thu, bên phải là Khổng Tường Long.

Thanh Thu vẫn như trước, đối với Từ Thanh thì lạnh lùng thờ ơ, còn Khổng Tường Long thì mỉm cười với Từ Thanh, lên tiếng thiện ý:

“Những thứ trong mật huấn này, ta từng học được lúc còn là tạp dịch, mấy năm nay khi làm nhiệm vụ thấy có ích không ít, Từ Thanh, nếu ngươi có gì không hiểu thì có thể hỏi ta.”

Từ Thanh ôm quyền cảm tạ, Đội trưởng ngồi phía trước quay đầu lại, nhìn Từ Thanh một cái.

“Tiểu sư đệ, hỏi ta cũng được.”

Khổng Tường Long cười cười, không nói gì.

Từ Thanh liếc nhìn Đội trưởng, khẽ gật đầu.

Đội trưởng vừa lòng, đang định mở miệng tiếp thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, y lập tức xoay người ngồi nghiêm chỉnh, những Chấp Kiếm Giả khác cũng đều đồng loạt như thế, vì từ ngoài điện… lúc này có một người đang đi đến.

Đó là một nam tử trung niên, khoác đạo bào màu đen, thân hình gầy gò, sắc mặt vàng vọt, cho người ta cảm giác bệnh tật ốm yếu, tu vi Nguyên Anh. Lúc đang đi vào, ông ta còn vừa ho khan từng cơn.

Mãi đến khi xuyên qua hàng hàng án kỷ trong đại điện, đi đến trên cùng, ông ta mới ngồi xuống ghế, ngẩng đầu nhìn chúng nhân trong điện.

“Lúc ta giảng bài, ta không thích bị ai ngắt lời, nên nếu trong các ngươi có kẻ nào không hiểu…”

“Vậy thì là do ngươi ngộ tính không đủ.”

“Nếu có người dám cắt ngang lời ta, ta sẽ mời người đó ra ngoài.”

Thao Dang

“À đúng rồi, các ngươi có thể gọi ta là Bệnh Quỷ, ta phụ trách truyền dạy cho các ngươi bí pháp ẩn tàng vật phẩm của Chấp Kiếm Giả.”

Bệnh Quỷ lại ho một tràng, lần này dữ dội đến mức phun cả một ngụm m.á.u tươi.

Cùng với m.á.u tươi b.ắ.n ra, còn có một luồng độc khí ẩn tàng bên trong huyết vụ… ngay khoảnh khắc ấy, lặng yên không tiếng động mà khuếch tán ra.

Ánh mắt Từ Thanh chợt ngưng tụ.

Loading...