Quang Âm Chi Ngoại - Chương 831: Nghĩa khí ngút trời. (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-02 09:02:52
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng với tiếng cười vang vọng, một người từ tầng trời cao bước đến.
Người này trạc hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi, vóc dáng không cao lớn, chỉ thuộc loại trung bình.
Diện mạo cũng không thể xem là thanh tú, mà là kiểu mày rậm mắt to.
Đặc biệt là hai cánh tay dài hơn người thường một chút, ánh mắt sáng rực, như ẩn chứa tinh tú, khiến cả người y toát lên một khí chất hào sảng ngút trời.
Lúc này, trong tiếng cười sang sảng, y sải bước đi từ không trung tới, vậy mà khiến người ta có cảm giác rồng đi hổ bước.
Tu vi của y không hề cố ý tản ra, nhưng áp lực từ thân thể lại cường đại tới mức dường như có thể trấn áp vạn cổ. Điều càng khiến lòng Từ Thanh chấn động chính là Kim Ô đồ đằng trên thân hắn lúc này đang tỏa ra cảm giác nóng rực dữ dội.
Khi đối mặt với ba người Sơn Hà Tử trước đó, Kim Ô tuy cũng có chút nóng, nhưng còn lâu mới dữ dội như lúc này.
Mà thanh niên kia cũng đồng dạng sở hữu Hoàng cấp công pháp, vào khoảnh khắc bị dẫn động, sau lưng hắn như bị xé toạc ra một lỗ hổng hư không, từ đó có một con Kim Long gầm vang lao ra, lượn lờ giữa đất trời, khí thế kinh thiên động địa.
Mỗi một vảy rồng đều phát ra hào quang, mỗi một sợi râu rồng đều ẩn chứa thần quang, đặc biệt là đôi mắt rồng sắc bén lẫm liệt, có tư thế quân lâm thiên hạ.
Không chỉ vậy, miệng rồng còn ngậm một thanh kiếm.
Đó là… Đế Kiếm của Nhân tộc Chấp Kiếm Giả!
Người này, rõ ràng là kẻ đã cảm ngộ thành công Đế Kiếm.
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, điều càng khiến lòng Từ Thanh dậy sóng chính là hắn cảm nhận được trong cơ thể đối phương có Mệnh Đăng.
Không phải một ngọn, mà là ba ngọn!
Trong cảm tri của Từ Thanh, ba ngọn Mệnh Đăng trong cơ thể thanh niên này đều bị bản thân y áp chế c.h.ặ.t chẽ, người ngoài khó lòng phát hiện, chỉ có những kẻ cũng sở hữu Mệnh Đăng mới có thể cảm ứng được.
Cường, cực kỳ cường đại!
Đây là cảm nhận trực quan nhất của Từ Thanh.
Như ba người Sơn Hà Tử, hắn chỉ cảm thấy nguy hiểm, nhưng không phải không thể chiến đấu. Thế nhưng khoảnh khắc này, thanh niên đang bước tới lại khiến Từ Thanh có cảm giác như đang đối diện với một ngọn núi không thể lay chuyển.
Hơi thở của đối phương trầm ổn như biển rộng trời cao, vô song vô địch.
Cùng lúc đó, theo sự xuất hiện của y, những Chấp Kiếm Giả xung quanh đồng loạt ôm quyền c.ung kính, nhưng trên mặt lại đều mang theo ý cười.
“Khổng Đại ca!”
“Gặp qua Khổng đại ca!”
“Khổng đại ca, lâu quá không gặp, tu vi huynh lại tiến bộ rồi đấy.”
Thanh niên cười ha ha, khi hoàn lễ với mọi người, thiếu nữ vừa lau sạch m.á.u nơi khóe miệng bỗng như biến thành một tiểu cô nương e ấp, chạy tới bên y, như đang lấy hết can đảm, định mở lời.
Nhưng lại bị thanh niên kia giơ tay lên nhéo nhẹ lên má.
Thao Dang
“Tiểu Dạ Linh, hơn một năm không gặp, lớn lên rồi đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-831-nghia-khi-ngut-troi-1.html.]
Trong lời nói ấy, Sơn Hà Tử và Vương Thần cũng vội vàng bước tới hành lễ.
“Đừng có suốt ngày mặt lạnh như vậy, Tiểu Hà, như thế không tốt đâu, cười lên một cái đi.”
“Còn ngươi nữa, suốt ngày ngủ trong quan tài, lát nữa đi uống rượu với ta.” Giọng thanh niên kia sảng khoái vô cùng, khi đang hàn huyên với đám cố hữu, thì Đội trưởng cũng truyền âm cho Từ Thanh.
“Thấy rồi chứ? Ta nói 'quái vật' chính là người này, Khổng Tường Long, người đứng đầu trong thế hệ Nhân tộc vạn tông của Phong Hải Quận hiện nay, hai mươi bốn tuổi đã là Thập c.ung Kết Đan, ngàn năm mới xuất hiện một lần!”
“Trong tình báo ta mua được, có vô số tư liệu về y, trên người y có ba ngọn Mệnh Đăng.”
“Đồng thời sở hữu hai loại Hoàng cấp công pháp, một là Đế Kiếm, một là Kim Long Tuần Thiên Kinh.”
“Còn nữa, tư liệu còn nhắc đến việc y có một mảnh vỡ pháp bảo cấm kỵ đã được luyện hóa năm lần.”
“Chưa hết, người này một năm trước, với chiến lực chín tòa Thiên c.ung, từng g.i.ế.t c.h.ế.t một Nguyên Anh của tộc Thánh Lam!”
Giọng Đội trưởng đầy cảm khái, Từ Thanh nghe đến đây, trong lòng cũng không khỏi chấn động.
“Hơn nữa người này tính tình hào sảng, quang minh lỗi lạc, kết giao rộng rãi, Nhân tộc tu sĩ từng là đối thủ của y, phần lớn sau cùng đều thành bằng hữu, nhưng đối với dị tộc thì cực kỳ tàn khốc, xé xác thành trăm mảnh là chuyện thường thấy!”
“Nhưng những điều đó không phải trọng điểm mà ta muốn nói với ngươi.” Đội trưởng vừa truyền âm, vừa đưa mắt nhìn về phía Khổng Tường Long đang tươi cười chuyện trò, trong mắt lộ ra một tia kính phục.
“Tiểu A Thanh, có những người bề ngoài rất tốt, nhưng thực chất lại giả nhân giả nghĩa; nhưng cũng có người thật sự ngoài sáng trong sạch. Trước đây ta đọc tư liệu về y, vốn không tin một người có thể thực sự chính trực như vậy.”
“Vì thế ta đã dùng cách của mình để điều tra, nghiên cứu… c.uối cùng phát hiện: người này đúng là trong ngoài như một!”
“Ba ngọn Mệnh Đăng của y không phải được trưởng bối ban cho, mà đều do bản thân y dùng thực lực đoạt lấy. Dù chỉ là một Chấp Kiếm Giả mới thăng nhiệm, nhưng nghe nói từ nhỏ y đã sống trong Chấp Kiếm c.ung, xuất thân là tạp dịch.”
“Sau này liều mạng g.i.ế.t địch, chín c.h.ế.t một sống lập được quân công, mới được phép tu hành theo con đường quân công, từ đó c.h.é.m g.i.ế.t dị tộc không ngừng, trận nào cũng làm tiên phong, nhiều lần cận kề cái c.h.ế.t, mới có thể quật khởi như ngày nay.”
“Một trong ba ngọn Mệnh Đăng, cùng công pháp Hoàng cấp, là y dùng quân công đổi lấy. Trong đó Đế Kiếm, y cảm ngộ thành công hai lần, lĩnh ngộ hoàn toàn!”
“Ngọn Mệnh Đăng thứ hai, là do một người bằng hữu thân thiết hy sinh, trước mặt vạn người trao lại cho y, nhờ y thay mình đi tiếp con đường còn dang dở.”
“Ngọn thứ ba, là y đoạt được từ trong tộc Thánh Lam!”
“Nhân vật như vậy, Đại sư huynh ngươi đây cũng phải khâm phục.” Giọng điệu của Đội trưởng vô cùng hiếm thấy như lúc này.
Từ Thanh nghe xong, sóng lòng c.uồn c.uộn, lập tức nhìn về phía Khổng Tường Long.
Gần như ngay khi hắn nhìn sang, bên kia Khổng Tường Long cũng vừa hàn huyên xong với bạn cũ, ánh mắt đảo qua, rơi thẳng vào Từ Thanh, cười ha ha bước tới.
“Ta đoán tiểu huynh đệ ngươi chính là Từ Thanh, hào quang vạn trượng ở Nghênh Hoàng Châu!”
“Gặp quá Khổng sư huynh.” Từ Thanh ôm quyền bái lạy.
“Từ Thanh, chuyện giữa ngươi với Tư Luật c.ung ta có nghe qua rồi, nữ nhân họ Diêu nhà đó, ta từ lâu đã chướng mắt! Suốt ngày lén lút bày trò sau lưng, lấy quy củ làm kiếm lệnh, làm toàn mấy trò vô sỉ của đám rùa đen không có gan!”
“Ngươi làm rất đúng!”
“Sau này cùng nhau đi uống rượu nhé, ta mời!” Trong tiếng cười sảng khoái của Khổng Tường Long, từ xa lại có một người đi đến, chính là Trương Tư Vận.