Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 787: Đáp án của Nhị Ngưu. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:55:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Thanh nhắm mắt lại, thần thức tản ra, dung nhập vào khối đá đen phía trước.

Ngay khoảnh khắc tiếp xúc với tảng đá ấy, trong đầu hắn liền hiện lên một vùng sương mù mờ ảo.

Trong làn sương mù, truyền đến những tiếng thì thầm mơ hồ, âm thanh ấy chập chờn, tựa như rất xa, lại như rất gần.

“Đế chi kiếm… không dễ gì xuất.”

“Kiếm vừa ra, trời long đất lở.”

Từ Thanh tâm thần chấn động, cẩn thận lắng nghe, dần dần những âm thanh thì thầm ấy hóa thành từng luồng tin tức, hiện lên trong linh hồn hắn, không ngừng vang vọng.

Những tin tức này, chính là đang truyền dạy cho hắn về Đế Kiếm.

Đế Kiếm, còn gọi là Kiếm của Chấp Kiếm Giả, là một trong những công pháp Hoàng cấp chính thống của Nhân tộc, do Nguyên Tái Cực Tiên Cực Diệu Đại Đế độc sáng.

Lấy sát phạt làm chủ, uy lực kinh thiên, sát lục vô biên.

Từng c.h.é.m xuống vạn tộc, cũng từng trong những năm tháng xa xưa được Đại Đế đích thân thi triển, c.h.é.m cả Thần Linh.

Cổ hoàng Huyền U năm ấy, cũng từng tán thưởng Đế Kiếm này vô cùng.

Về sau, Kiếm c.ung nhất mạch hóa thành Chấp Kiếm Giả, Đại Đế đem toàn bộ công pháp Hoàng cấp của mình đặt vào trong bộ phận Chấp Kiếm, mở ra tất cả, để Chấp Kiếm Giả tùy theo phẩm cấp mà lĩnh ngộ.

Đặc biệt là pháp môn Đế Kiếm này, Đại Đế dùng tấm lòng bao la mà hoàn toàn mở ra, bất kỳ Chấp Kiếm Giả tân nhiệm nào, sau khi chính thức trở thành Chấp Kiếm Giả, đều có được một lần cảm ngộ.

Nhưng… chỉ có một lần, về sau phải dùng quân công để đổi.

Mà Đế Kiếm cực kỳ khó cảm ngộ, từ xưa đến nay chưa ai có thể một lần lĩnh ngộ thành công, đa số đều phải nhiều lần, mới miễn cưỡng lạc ấn vào tâm, trở thành Kiếm Chủng.

Về phần uy lực của thanh kiếm này, có thể mạnh cũng có thể yếu.

Mà yếu tố quyết định giới hạn uy lực của nó, một phần liên quan đến tu vi của tu sĩ, nhưng phần lớn là liên quan đến thời gian.

Đế Kiếm cần dưỡng, không dễ rút ra.

Mà thời gian nuôi dưỡng càng lâu, kiếm xuất ra một khắc, uy lực càng kinh khủng.

Tuy rằng sau một kiếm, uy năng sẽ trở lại bình thường, nhưng sự răn đe như thế đủ khiến kẻ địch phải kh.i.ế.p sợ.

Từng có Chấp Kiếm Giả dưỡng kiếm suốt hai ngàn năm không rút, đến lúc xuất kiếm, chỉ với tu vi Nguyên Anh đỉnh phong đã vượt qua đại cảnh giới Linh Tàng, trực tiếp c.h.é.m c.h.ế.t tại chỗ một vị đại tu sĩ cảnh giới Quy Hư nhất trọng.

Tất nhiên, đó là vào thời kỳ trước khi Thần Linh giáng lâm, khi ấy linh khí trong thiên địa vô cùng sung túc, tuổi thọ của vạn tộc cũng phổ biến rất cao.

Còn hiện nay không thể so với thuở xưa, nhưng Đế Kiếm vẫn là một trong những lý do khiến vạn tộc e ngại Chấp Kiếm Bộ của Nhân tộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-787-dap-an-cua-nhi-nguu-1.html.]

Bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết được, trong Chấp Kiếm Bộ có phải vẫn còn vài lão quái vật chưa c.h.ế.t hay không, mà những người đó đã dưỡng kiếm bao nhiêu năm rồi.

Đồng thời cũng có thể tưởng tượng, bất kỳ tộc quần nào sau khi nắm giữ được một loại sát pháp như vậy, tất nhiên sẽ đặc biệt sắp đặt một nhóm người, cả đời không xuất hiện, chỉ chuyên dùng để dưỡng kiếm.

Thao Dang

Chỉ để vào thời khắc then chốt, xuất một kiếm ấy, kinh thiên động địa.

Những điều này, chính là một phần căn cơ của Chấp Kiếm Bộ, cũng là lý do năm xưa Đại Đế quyết định mở ra tuyệt học Đế Kiếm này cho toàn bộ Chấp Kiếm Giả.

Ngài muốn tạo dựng cho Chấp Kiếm Bộ một nền tảng vĩnh cửu truyền thừa, khó có thể bị lay chuyển.

Thế nhưng cảm ngộ thanh kiếm này vô cùng gian nan, không phải Chấp Kiếm Giả nào cũng có thể nắm giữ thành công, cho nên số lần cảm ngộ lại càng thêm trọng yếu, lần này, Từ Thanh, Đội trưởng và Trương Tư Vận, chính là được ban thưởng thêm một lần ngoài quy định.

Từ Thanh hiểu rõ điều ấy trong lòng, hắn không biết thời gian bên ngoài trôi qua bao lâu, lúc này đang cố gắng hết sức muốn xé tan làn sương mù trước mắt, nhưng khí mù trong cảm tri quá đỗi dày đặc, dù hắn dốc toàn lực cũng không thể nhanh chóng xua tan được.

Chỉ có thể không ngừng cố gắng tiến sâu vào trong sương mù, muốn nhìn cho rõ phía sau lớp mù ấy là thứ gì.

Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.

Không biết đã bao lâu, c.uối cùng trong tầm mắt của Từ Thanh, lớp sương mù phía trước dần trở nên mỏng hơn, hắn lờ mờ thấy được một thanh kiếm ẩn hiện phía sau.

Chỉ là một cái nhìn thoáng qua, thanh kiếm ấy lập tức chiếm trọn ánh nhìn của Từ Thanh, như thể trở thành sự tồn tại duy nhất giữa đất trời.

Trong đầu hắn càng như bị chấn động dữ dội, vang vọng tiếng sấm động trời.

Bởi vì thanh kiếm đó, dù chỉ là một thanh kiếm trông rất đỗi bình thường và giản dị, nhưng bên trong lại ẩn chứa sát khí kinh thiên động địa.

Sát khí không thể hình dung, sát cơ chấn động tâm thần, từ thanh kiếm ấy tỏa ra.

Như thể muốn xông thẳng lên trời cao, c.h.é.m g.i.ế.t tất cả, tiêu diệt muôn loài.

Khối đá đen nơi thanh kiếm ấy tọa trấn, dường như cũng không thể phong tỏa nổi nó, phải nhờ đến những sợi xích tầng tầng lớp lớp bên trên, mới miễn cưỡng lưu lại được chút tàn ảnh của thanh kiếm ấy.

Hô hấp của Từ Thanh trở nên dồn dập, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại hình ảnh thanh kiếm phía sau làn sương mù ngày một rõ nét trong mắt hắn, sát ý kinh thiên trên thân kiếm cũng ngày càng mãnh liệt.

Còn trong thức hải của hắn, vào lúc hắn thất thần, từng nét phác họa của một thanh kiếm bắt đầu dần hình thành.

Tư chất ngộ đạo của Từ Thanh, ngay cả Thất Gia cũng phải kinh ngạc, đủ thấy chỗ hơn người.

Lúc này, một khát vọng mãnh liệt dâng trào trong lòng Từ Thanh, hắn đang định tiếp tục xé mở sương mù, đang định khiến bản thân thấu triệt hơn nữa, để có thể khiến thanh kiếm ấy khắc sâu vào tâm thần.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó…

Một luồng hấp lực khủng bố bất ngờ từ sau lưng ập đến, kéo mạnh thân thể hắn về phía sau, chỉ trong chớp mắt trời đất quay c.uồng, Từ Thanh cả người run lên, đột ngột ngẩng đầu lên thì phát hiện bản thân đã không còn ở trong nơi cảm ngộ nữa.

Mà là đang đứng bên ngoài đại điện.

Loading...