Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 734: Thái Sơ Ly U Thành. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 10:26:05
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhiều tông môn đã đến trước đều đã khoanh vùng khu vực dựng trại của riêng mình, dựng lên cờ hiệu biểu thị cho tông môn, trong đó nổi bật nhất vẫn là các thế lực lớn tại Nghênh Hoàng Châu.

Trong số ấy có cả cư địa của Liên Minh Bát Tông.

Phóng mắt nhìn quanh, toàn bộ khu trại này chẳng khác gì một tòa thành trì với phường thị dày đặc, người qua lại đông đúc, vô cùng nhộn nhịp.

Mà dưới chân Thái Sơ Ly U Trụ, chính là nơi tụ họp đông người nhất, chen chúc dày đặc, e rằng không dưới mấy nghìn người, phần lớn đều ngẩng đầu nhìn lên, trong đám đông không ngừng vang lên tiếng xôn xao bàn luận.

Từ Thanh chú ý đến cảnh này, cũng nhìn thấy trên thân Thái Sơ Ly U Trụ đang có vô số bóng người tồn tại.

Ước chừng khoảng hơn một trăm người, phân tán ở các độ cao khác nhau.

Có người đang leo lên, có người thì ngồi xếp bằng trên những phù văn và đồ đằng nhô ra, thiền định tọa tu. Người đang ở độ cao cao nhất hiện tại chính là một thanh niên khoác đạo bào Thái Tư Tiên Môn.

Người này không phải là đạo tử, mà là một trong những thiên kiêu dưới đạo tử của Thái Tư Tiên Môn.

Từ Thanh lờ mờ nhận ra, đây chính là một trong số những người đã từng có mặt trên phi chu của Thái Tư Tiên Môn mà hắn thấy một tháng trước. Giờ phút này, đối phương đã leo lên đến độ cao khoảng hơn năm trăm trượng, nhưng xem ra đó cũng là giới hạn, hắn ta không còn chống đỡ nổi nữa, c.uối cùng buông tay rơi xuống.

Ngay vào khoảnh khắc rơi xuống, có thể thấy từ thân trụ Thái Sơ Ly U tỏa ra một luồng ánh sáng lam, lao thẳng tới thân thể đang rơi tự do kia.

Giữa lúc thiên kiêu của Thái Tư Tiên Môn mừng rỡ như điên, hắn ta đưa tay nắm lấy ánh sáng ấy, chỉ thấy trong chớp mắt, ánh sáng lam đó hóa thành một làn sương mù lam nhạt.

Từ Thanh không biết đó là thứ gì, nhưng cảnh tượng này khiến đám đông dưới chân Thái Sơ Ly U Trụ lập tức xôn xao kinh hô:

“Không ngờ lại được ban cho ‘Chiên m.ô.n.g Chi Khí’! Loại khí này đại bổ cho sinh cơ!”

“Leo càng cao, tỷ lệ được ban cho càng lớn!”

“Dù không phải truyền thừa công pháp, nhưng Chiên m.ô.n.g Chi Khí mà nhận được cũng đã là kỳ ngộ phi thường rồi!”

Trong tiếng bàn tán sôi nổi của mọi người, trong mắt Từ Thanh lóe lên dị quang, nhìn chằm chằm vào luồng sương lam trong tay thiên kiêu Thái Tư Tiên Môn, cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

“Thái Sơ Ly U Trụ chính là như vậy, leo càng cao, cơ hội đạt được tạo hóa càng lớn.” Đội trưởng cũng nhìn qua, ánh mắt đầy mong chờ.

“Dựa theo tình báo từ Liên Minh, suốt bao năm nay, tạo hóa mà trụ này tỏa ra có khi là truyền thừa, có khi là các loại khí tức đặc dị, ví như Chiên m.ô.n.g Thượng Xuân Chi Khí bổ sinh cơ, Tuế Dương Trọng Quang Chi Khí tăng hiệu quả đan dược, hay như Thượng Chương Canh Kim Chi Khí có thể luyện khí.”

“Còn có một thứ nữa là chiến ý của bản thân Thái Sơ Ly U Trụ, nếu cảm ngộ được, có thể hình thành Chiến Chi Linh Ấn trong thức hải, thứ này cũng cực kỳ hữu dụng trong chiến đấu, có lực sát thương không tầm thường, mà lại không quá khó khăn, ví dụ như ta đây, chỉ mới nhìn trụ này một cái mà cũng cảm thấy hình như sắp lĩnh ngộ ra rồi, hơn nữa thứ này còn có thể cộng điểm trong kỳ khảo nghiệm Chấp Kiếm Giả.”

Từ Thanh gật đầu chăm chú, quyết định lát nữa sẽ thử cảm ngộ một phen.

Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Từ Thanh, Đội trưởng vui vẻ trong lòng, thực ra muốn cảm ngộ được Chiến Chi Linh Ấn là việc vô cùng khó, nhưng y cố tình nói nhẹ nhàng, để thể hiện phong thái Đại sư huynh.

Như thế, nếu Từ Thanh chậm lĩnh ngộ, thì ngược lại sẽ khiến y, Trần Nhị Ngưu, càng thêm nổi bật.

Mang theo tâm tư nho nhỏ này, ba người dần tiến vào phạm vi thành trại quanh Thái Sơ Ly U Trụ.

Tới nơi, Từ Thanh thu hồi pháp hạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-734-thai-so-ly-u-thanh-2.html.]

Thân ảnh ba người khẽ động, rơi xuống giữa thành trại cấu thành từ lều tròn, rồi hướng về khu vực của Liên Minh Bát Tông mà đi tới.

Lúc này nơi đây đã tụ tập đông người, chi phí để thuê chỗ ở đương nhiên không hề rẻ, vì thế nếu có thể ở trong khu vực trú đóng của tông môn mà không tốn linh thạch, bọn họ tất nhiên sẽ lựa chọn đến đó.

Cứ như vậy, sau khi len lỏi qua đám đông, ba người Từ Thanh rốt c.uộc cũng đến được khu đóng quân của Liên Minh Bát Tông tại đây.

Nơi này cách Thái Sơ Ly U Trụ không xa, do hơn trăm chiếc lều lớn nhỏ tạo thành, lúc ba người Từ Thanh đến, lớp ngụy trang trên thân thể cũng đã tự động tiêu tan, cho nên sự xuất hiện của bọn họ lập tức gây sự chú ý của các đệ tử trong Liên Minh.

Đội trưởng và Ngôn Ngôn thì còn đỡ, nhưng thân phận của Từ Thanh thì hoàn toàn khác biệt.

Với tư cách là người duy nhất trong thế hệ này của Liên Minh được hưởng đãi ngộ đạo tử, hắn sớm đã danh chấn nội bộ Bát Tông, cho nên vừa mới xuất hiện, đã có vô số đệ tử Liên Minh bước lên ôm quyền thi lễ bái kiến.

Lần này Liên Minh Bát Tông đến đây có khoảng hơn một trăm người, đa số là tu sĩ Trúc Cơ, số Kết Đan không nhiều. Trong đó phần lớn không đủ tư cách trở thành Chấp Kiếm Giả, sở dĩ có mặt là vì tuổi tác phù hợp nên được tông môn an bài đến đây rèn luyện tích lũy kinh nghiệm.

Trong số đó, các đệ tử từ các phong của Thất Huyết Đồng cũng có không ít, ngay cả Tiểu Câm cũng có mặt. Vừa trông thấy Từ Thanh và Đội trưởng, gã c.ung kính hành lễ, sau đó còn nhanh chóng chạy tới, chủ động đứng bên cạnh Từ Thanh, lặng lẽ canh gác bảo vệ bốn phía cho hắn.

Chẳng mấy chốc ba người đã ổn định chỗ ở, qua lời trò chuyện với các đệ tử Thất Huyết Đồng, Từ Thanh biết được người dẫn đội lần này là chính lão tổ Huyết Luyện Tử của mình, cùng với ngoại tổ mẫu của Ngôn Ngôn. Ngoài ra còn có tông chủ của Liệp Dị Môn và Thiên Giám Bảo Tông.

Còn sư tôn của hắn thì không tới.

Bất quá, sau khi các lão tổ và tông chủ đến nơi thì đã tức khắc tiến vào Chấp Kiếm Đình, không rõ đang bàn bạc chuyện gì, Từ Thanh thấy vậy cũng không vội đi bái kiến.

Về phần Ngôn Ngôn, thì biểu cảm có hơi chột dạ, dù sao cô ta cũng lén chạy ra khỏi Thất Huyết Đồng, vừa nghe thấy ngoại tổ mẫu mình cũng tới, cô ta lập tức định mở miệng giải thích với Từ Thanh, nhưng truyền âm ngọc giản liền chấn động khiến cô ta phải thở dài.

“Từ Thanh ca ca, ngoại tổ mẫu muội biết muội đến đây rồi, gọi muội qua gặp… Muội phải đi dỗ bà trước, bằng không sau này muốn lén ra ngoài lại càng khó.”

Đội trưởng ở bên cạnh thì rõ ràng thở phào một hơi, hiển nhiên sau khi xác nhận Tử Huyền Thượng Tiên không đến, tâm trạng y liền nhẹ nhõm hẳn.

“Lão tổ cũng tới à? Chắc chắn là vì ta đấy! Đừng nhìn lão đầu ấy ngày thường nghiêm túc, thật ra thì vô cùng thưởng thức ta. Lần này đến đây chắc chắn là để khuyên ta quay về tông môn.”

“Tiểu A Thanh à, ngươi thì không giống ta, cái miệng quá vụng, nhớ là trả nợ cho ta đi, đến lúc đó ta suy nghĩ truyền cho ngươi vài chiêu lấy lòng các lão đầu cũng nên!”

Đội trưởng đắc ý cười lớn.

Thao Dang

Từ Thanh chớp mắt, đáp:

“Đại sư huynh nói đúng. Ta đề nghị huynh nên đi bái kiến lão tổ trước, biết đâu lão tổ có chút thông tin về kỳ khảo hạch, nếu dò hỏi được, sẽ có lợi cho chúng ta.”

“Có lý!” Đội trưởng mắt sáng lên, định quay người rời đi, nhưng bước chân vừa nhấc lại khựng lại, nghi hoặc quay đầu nhìn Từ Thanh.

“Tiểu A Thanh, ngươi rất hiếm khi nói nhiều như vậy, hôm nay… hơi là lạ nha.”

Từ Thanh nhìn thẳng vào mắt Đội trưởng, biểu cảm đầy vẻ vô tội.

Đội trưởng nheo mắt, vẫn còn chút ngờ vực định mở miệng, thì đúng lúc ấy, trên bầu trời phía xa đột nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh, tiếng hừ như đại cổ hồng chung, vang vọng khắp bốn phương, c.uốn theo gió nổi mây c.uộn, thiên địa chấn động.

“Nơi Chấp Kiếm Đình tọa lạc, đều là cấm khu của dị tộc.”

“Dị tộc bước chân vào, c.h.é.m!”

Loading...