Quang Âm Chi Ngoại - Chương 524: Hoàng Cấm Quỷ Phường. (3)
Cập nhật lúc: 2025-05-13 13:05:09
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên một mái nhà cách đó không xa, một con mèo trụi lông, thân thể tỏa ra tà khí mù mịt, đang nằm sấp gặm l.i.ế.m một chiếc đầu người đỏ lòm, m.á.u me nhỏ giọt.
Còn những thân thể không đầu, hình dạng dã thú, xương khô đứng thẳng, hay những đoàn sương mù tụ thành khuôn mặt quỷ… nhiều không kể xiết.
Có cái trôi nổi lơ lửng.
Có cái bò sát mặt đất.
Có kẻ ngồi trên lưng quỷ khác mà di chuyển.
Lại có kẻ hóa thành vô số gương mặt ma quái quấn riết lấy nhau, cắn xé không ngừng, cười vang trong câm lặng, lao nhanh về phía trước.
Tất cả đều toát ra sát khí nồng đậm, hơn nữa còn mang theo một luồng khát vọng dữ dội, khiến Từ Thanh càng thêm cảnh giác.
Trong khi bước đi, hắn vừa lặng lẽ quan sát hai bên phố xá, tìm kiếm vật mình cần.
Dù khung cảnh xem chừng vô cùng náo nhiệt, quỷ ảnh tới lui không dứt, trong ngoài các cửa tiệm đều chen chúc quỷ quái, nhưng lạ lùng thay, không một tiếng động.
Từ Thanh cũng không thốt ra lời nào, thân thể lơ lửng trôi đi, tuyệt không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Đúng lúc này, đang quan sát kỹ một cửa tiệm, chợt lòng hắn khẽ rung, quay đầu lạnh lùng nhìn về phía trước.
Ngay phía trước hắn, trong đám quỷ ảnh, có một kẻ ôm cằm tự mình, thân hình rách nát lở loét, gương mặt thú dữ đen sẫm đang lầm lũi tiến thẳng về phía hắn.
Một cỗ sát khí dữ tợn hừng hực từ tên quỷ này tỏa ra, rõ ràng có ý khiêu khích, như muốn lao thẳng vào người Từ Thanh.
Ánh mắt Từ Thanh bình thản, chẳng có lấy một gợn sóng.
Ngay khoảnh khắc đó, dị chất quanh thân bộc phát mãnh liệt, mù sương đậm đặc c.uộn trào, giữa làn sương ấy, hiện ra một khuôn mặt quỷ dữ tợn, há miệng cười lạnh về phía quỷ ảnh đang tiếp cận, trong mắt lộ vẻ tham lam và đói khát.
Khuôn mặt quỷ kia chính là Bóng ảnh hóa thành.
Từ lúc đặt chân vào nơi này, nó đã vô cùng thèm khát, muốn thôn phệ ngay từ đầu, nhưng bị Từ Thanh ngăn cấm, chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn.
Thế mà giờ đây, có kẻ lại chủ động đưa đến tận miệng, sao có thể không mừng rỡ?
Chưa đợi Từ Thanh ra tay, chỉ thấy quỷ ảnh thú diện kia đã tới gần, quỷ diện do Bóng ảnh hóa thành đột ngột lao ra, há miệng cắn phập lấy đối phương!
Chỉ trong chớp mắt, quỷ ảnh nọ lập tức tan biến vào hư vô.
Quỷ vụ quay lại, tản ra dư vị thỏa mãn.
Thao Dang
Từ Thanh khẽ liếc nhìn về phía quỷ vụ, thấy Bóng ảnh lượn lờ trong sương mù tỏ ra vô cùng thỏa mãn, hắn cũng không thèm để ý, thản nhiên tiếp tục bước đi.
Mọi việc chỉ là một nốt nhạc đệm giữa đường, bốn phía quỷ ảnh dường như đã quá quen, cũng chẳng ai buồn ngó ngàng.
Cứ như vậy, Từ Thanh chậm rãi dạo bước qua bao nhiêu con phố quỷ, c.uối cùng cũng tìm được một tiệm đúng như nhu cầu.
Trong cửa tiệm này, chuyên bán đủ loại kịch độc âm tà.
Những thứ độc này không có thực thể, giống như khói sương mờ ảo, thậm chí có loại càng tà dị hơn, hoàn toàn hư ảo, bị phong ấn trong từng chiếc đầu quỷ màu xanh biếc.
Nhìn vào bên trong, thấy đầy rẫy những chiếc đầu quỷ lớn nhỏ trôi nổi, mỗi cái đều mang một nụ cười kỳ quái rùng rợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-524-hoang-cam-quy-phuong-3.html.]
Từ Thanh ánh mắt đảo qua, tỉ mỉ xem xét hồi lâu, trong lòng khẽ gật đầu hài lòng.
Chuyến đi lần này, thứ hắn muốn tìm kiếm, chính là những loại đại âm đại tà kịch độc như thế này.
Mà đúng là loại độc này phần lớn đều không có thực thể, kẻ sống trừ khi có công pháp đặc thù, bằng không căn bản không thể thu thập, chỉ có quỷ dị mới có thể chạm đến.
Từ Thanh ngẩng đầu nhìn về phía lão bản (chủ tiệm).
Chỉ thấy kẻ đứng sau quầy... hình dáng như một con hung hùng (gấu dữ) dị chủng, môi đỏ như chu sa, hai mắt như gương sáng, trên đỉnh đầu có cặp sừng cong, sau lưng mọc ra đôi cánh thịt màu xanh biếc, dang rộng dài hơn trượng.
Phía sau còn vắt lủng lẳng cái đuôi giống hệt loài báo.
Nó cũng đang quan sát Từ Thanh, khi ánh mắt hai bên chạm nhau, lão bản kia liền há to cái miệng đầy răng nanh đỏ m.á.u, dường như đang mỉm cười.
Sắc mặt Từ Thanh không hề d.a.o động, tay phải nhẹ nhàng vung lên, lập tức từ trong cửa tiệm, hơn trăm chiếc quỷ đầu trôi nổi kia, có mười ba cái đồng loạt bay ra, lơ lửng trước mặt hắn và lão bản.
Sau đó, Từ Thanh lấy ra một chiếc bình nhỏ, đẩy về phía đối phương.
Chỉ thấy đuôi của lão bản như tia chớp vụt tới, kéo theo tàn ảnh quấn lấy chiếc bình nhỏ, trong khoảnh khắc không một tiếng động, chiếc bình trực tiếp vỡ tan, một luồng huyết khí nồng nặc tràn ra, lộ rõ một đoàn m.á.u tươi óng ánh.
Chính là tâm huyết của Dạ Cưu, một bình như thế chứa đến mấy trăm giọt.
Ngay lập tức, đám huyết dịch bị đuôi lão bản c.uốn thẳng vào trong miệng. Lão bản vừa nhai ngấu nghiến vừa đảo loạn mắt, cực kỳ thỏa mãn.
Từ trong những giọt tâm huyết bị nhai nát ấy, Từ Thanh thậm chí còn trông thấy từng cái hồn ảnh chập chờn hiện lên.
Tất cả đều là Dạ Cưu!
Lão bản vừa nhai vừa nhấm nuốt, vẻ mặt tràn đầy hài lòng, gật đầu liên tục.
Từ Thanh không nói thêm nửa lời, thu hết mười ba cái quỷ đầu vào túi trữ vật, xoay người tiếp tục rảo bước trên quỷ phố, xuyên qua từng đám quỷ ảnh quái dị, thỉnh thoảng dừng chân trước vài tiệm, tiếp tục mua sắm vật phẩm.
Mãi cho đến khi đêm dài dần qua, trời sắp sáng, hắn mới tìm được thứ c.uối cùng mình muốn.
Một tiệm trông giống như khách điếm, nhưng lại hết sức quỷ dị.
Bên trong treo lủng lẳng những t.h.i. .t.h.ể: có người, có thú, có ngoại tộc, thậm chí còn có những hư ảnh mờ mịt.
Tất cả đều bị móc treo lên tường, vậy mà... vẫn còn sống.
Bên dưới từng t.h.i. .t.h.ể, các loại nến đủ màu sắc đang âm ỉ cháy, như tạo thành một loại khí tức thần bí, khiến những kẻ bị treo kia phát ra đủ loại cảm xúc hỗn loạn.
Có kẻ say mê thỏa mãn, có kẻ phẫn nộ căm hờn, có kẻ thê lương đau khổ, lại có kẻ c.uồng hỷ cười vang.
Tựa như bọn họ đang lạc lối trong một cơn mộng cảnh hư huyễn, trải qua trọn vẹn một kiếp nhân sinh.
Điều hấp dẫn Từ Thanh không phải đám sinh linh ấy, mà chính là những cây nến dưới chân bọn họ.
Chính là thứ hàng hóa mà cửa tiệm này bày bán, loại nến kỳ dị ấy!
Về vật này, trước khi tới đây, Từ Thanh đã tra kỹ trong tông môn, biết rõ thứ này thực chất cũng là một loại độc vật, có cái tên nghe rất mỹ miều, Tam Sinh Túy, giá cả thì đắt đỏ vô cùng.
Mà đây, cũng là mục tiêu chính mà Từ Thanh lần này nhất định phải có được.
Thấy được thứ cần tìm, hắn không hề chần chừ, lấy ra bốn chiếc bình nhỏ, đặt thẳng lên quầy trước mặt lão bản.