Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 521: Bàn cờ Vọng Cổ. (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-13 13:05:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Y và Tư Mã Lăng không giống nhau.

Y là tự nguyện đến, chủ động phối hợp điều tra, cho nên thể diện cá nhân gần như không tổn hại gì, tổn thất chỉ thuộc về tông môn, chẳng liên quan đến y.

Hơn nữa, hoàn cảnh nơi này cũng không tệ. Nhất là khi y chú ý thấy Tư Mã Lăng và Hoàng Nhất Khôn lúc này vừa mới tỉnh lại, đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía gian ngục của y, nơi có bàn, ghế, thậm chí còn có cả đệm tọa để ngồi thiền, thì ánh mắt kia... quả thực không thể diễn tả nổi.

Ánh nhìn ấy khiến Chu Khởi Phàm trong lòng thậm chí còn nảy sinh đôi chút kiêu ngạo.

Về phần bên ngoài, sau khi Chu Khởi Phàm bị bắt, chuyện các tông môn thách đấu đã hoàn toàn lắng xuống, không ai nhắc tới nữa, mà yến tiệc chúc mừng của Thất Huyết Đồng… vẫn còn tiếp tục.

Còn Từ Thanh, sau khi hoàn toàn xử lý xong việc của Dạ Cưu, cũng bắt đầu chuẩn bị rời khỏi tông môn, ra ngoài một chuyến.

Điểm đến của hắn chính là Hoàng Cấm.

Dược thảo và độc dược trong tông môn mà hắn có thể mua, hắn đã mua sạch, nhưng lũ tiểu hắc trùng sau khi được luyện chế đến thế hệ thứ mười sáu, thì gặp phải bình cảnh.

Vì vậy, kế hoạch luyện chế lại viên đan Độc Cấm cũng bị ảnh hưởng, không thể tiếp tục.

Sau quá trình nghiên cứu, Từ Thanh nhận định, nguyên nhân là do cấp độ độc thảo không đủ cao, hắn cần những loại độc thảo âm độc và hung tàn hơn nữa, để lũ hắc trùng hấp thu, mới có thể phá vỡ bình cảnh này.

Mà loại dược liệu như vậy, trong phạm vi xung quanh, nơi thích hợp nhất chính là Hoàng Cấm.

Hơn nữa, như lời Đội trưởng từng nói, phế tích có truyền thừa của Thái Thương Nhất Đao, cũng nằm trong Hoàng Cấm. Lần này, hắn định nhân tiện đến đó xem thử.

Sau khi có quyết định, Từ Thanh dành ra mấy ngày để thu mua tài liệu về Hoàng Cấm.

Hoàng Cấm nằm ngay gần tông môn, lại chính là nơi đệ tử Đệ Nhất Phong rèn luyện, nên toàn bộ Nam Hoàng Châu, thế lực hiểu rõ về Hoàng Cấm nhất, không ai khác ngoài Đệ Nhất Phong của Thất Huyết Đồng.

Tài liệu và thông tin… quả thật rất nhiều.

Nhưng Từ Thanh không tin Đệ Nhất Phong, thà rằng bỏ ra thêm linh thạch để mua nhiều tài liệu từ các nguồn khác nhau, tự mình đối chiếu và phân tích, đồng thời còn tra xét các tư liệu lưu trữ, đích thân đến Tình Báo Ty tra cứu.

c.uối cùng, từ hàng trăm bản tư liệu, hắn tổng hợp ra được một bản thông tin cực kỳ đầy đủ.

Bên trong bản này, liệt kê rõ ràng những khu vực chứa kịch độc mà hắn đã lựa chọn kỹ lưỡng, thậm chí còn có thông tin về những nơi có quỷ dị có thể c.ung cấp độc vật.

Những chi tiết bên trong, hắn cũng sau nhiều lần đối chiếu, nắm chắc từng phần, chuẩn bị sẵn sàng.

Sau đó, hắn bắt đầu chuẩn bị những vật phẩm cần thiết để tiến vào Hoàng Cấm và các khu vực ấy, lặng lẽ thu mua một loạt vật dụng, đồng thời ra lệnh cho người dưới, từ mỗi kẻ Dạ Cưu bị bắt, trích một giọt tâm huyết (m.á.u trích từ tim).

Số lượng người bị bắt là hơn ba ngàn, tâm huyết của bọn chúng được đặt vào mười một chiếc bình, Từ Thanh sau khi kiểm tra, liền thu vào túi trữ vật.

Số tâm huyết này, tại một chỗ quỷ dị trong Hoàng Cấm mà hắn từng tra xét, chính là "tiền tệ" có thể dùng để giao dịch.

Khi Từ Thanh đang tất bật chuẩn bị, thì các thế lực ngoại lai vẫn liên tục kéo tới.

Thao Dang

Mỗi ngày, đều có các tông môn và thế lực lớn nhỏ từ khắp nơi đến viếng thăm, Thất Huyết Đồng càng lúc càng náo nhiệt.

Và rồi… một đại thế lực khiến đệ tử Thất Huyết Đồng một lần nữa bàn tán xôn xao, c.uối cùng cũng đến.

Chính là một trong sáu thế lực khổng lồ của Nghênh Hoàng Châu trên Đại lục Vọng Cổ: Ly Đồ Đạo Đàn!

Thực tế, Ly Đồ Giáo tại Nam Hoàng Châu, chỉ là một phân nhánh nhỏ của Ly Đồ Đạo Đàn mà thôi. Vì vậy, khi người của Ly Đồ Đạo Đàn đích thân đến, Ly Đồ Giáo tại Nam Hoàng Châu lập tức cực kỳ coi trọng.

Lần này, Ly Đồ Đạo Đàn chỉ phái tới năm người.

Tuy Từ Thanh không trực tiếp nhìn thấy, nhưng thông qua tư liệu, hắn biết rõ, năm người đó chính là Giáo Tử của Ly Đồ Đạo Đàn, địa vị tương đương với thứ tự của các tông môn.

Khi lật xem tư liệu, nhìn đến phần lưu ảnh và ghi chép về năm người đó, tay Từ Thanh đột nhiên khựng lại.

Gương mặt hắn chậm rãi hiện lên vẻ dị thường, rồi hóa thành vẻ hồi ức sâu xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-521-ban-co-vong-co-2.html.]

“Ca ca của cô bé ấy…?”

Bởi vì trong năm vị Giáo Tử của Ly Đồ Đạo Đàn, có một người… năm xưa, hắn từng gặp qua tại trại nhặt rác….

Chính là ca ca của cô bé mặt có vết sẹo kia.

“Không biết giờ này… cô ấy sống thế nào rồi.”

Trong đầu Từ Thanh hiện lên hình ảnh một bé gái nhỏ người, khuôn mặt lấm lem, đứng giữa gió tuyết, mỉm cười với hắn. Trong những bông tuyết rơi lất phất, cô bé đưa cho hắn một viên kẹo.

“Tiểu hài ca ca, mỗi lần muội buồn, mẫu thân sẽ cho muội ăn kẹo. Ăn rồi… sẽ vui trở lại đó.”

“Đây là viên kẹo c.uối cùng của muội, tặng huynh nè.”

“Tiểu hài ca ca, phải vui lên nha!”

Từ Thanh trầm mặc.

Hắn không đi dò hỏi, chỉ nhớ lại lời Bạch đại sư từng nói.

“Chỉ cần không c.h.ế.t, nhất định sẽ gặp lại.”

Mãi cho đến vài ngày sau, khi mọi sự chuẩn bị để tiến vào Hoàng Cấm đã hoàn tất, đêm khuya hôm ấy, Từ Thanh rời khỏi cảng thứ 176, men theo con đường của Đệ Nhất Phong, lướt đi giữa màn đêm, lao thẳng về phía Hoàng Cấm!

Cũng đúng vào lúc Từ Thanh rời đi, trong lầu các của Đệ Thất Phong Thất Huyết Đồng, dưới ánh trăng rọi nhẹ, một lão giả toàn thân đầy nếp nhăn, khoác đạo bào màu đen, trong mắt ẩn hiện từng tia sáng, đang ngồi đánh cờ đối diện với Thất Gia.

Lão giả này, chính là lão tổ Thất Huyết Đồng, Huyết Luyện Tử, ánh sáng trong mắt là biểu hiện của cảnh giới mà lão đang đạt tới: cảnh giới Quy Hư đại cảnh tầng đầu tiên, Toái Không Thiên Đạo.

Trong mắt có lưu quang, mỗi một tia sáng là một đại đạo.

Ngoài hai người bọn họ, trong lầu các còn có một nữ tử trung niên, khoác c.ung trang, khí chất quý phái, vẻ mặt lạnh nhạt, đang rót trà cho hai người.

Nếu lúc này Từ Thanh có mặt ở đây, hắn chắc chắn sẽ nhận ra ngay, nữ tử này chính là tiểu di (dí nhỏ - em của mẹ) của Đinh Tuyết.

Lúc này, Huyết Luyện Tử nhấc chén trà lên uống một ngụm, rồi nhìn Thất Gia đang chăm chú suy tính nước đi tiếp theo, mỉm cười nói:

“Lão Thất, ngươi nói xem, ván cờ mà Liên Minh Thất Tông đang bày ra, rốt c.uộc bọn họ định đi như thế nào? Bày ra trận thế to lớn như vậy, rêu rao khắp nơi, làm ra bộ dạng khí thế hùng hổ định trừng phạt Thất Huyết Đồng…

Như thế, mục tiêu thực sự của bọn chúng sẽ là gì đây?”

Giọng Huyết Luyện Tử như có như không, nhẹ nhàng cất lên.

Thất Gia cười khẽ, giả ngốc nói:

“Lão tổ đang ra đề cho ta ư? Nhưng tiểu tế ngu muội, thật sự không đoán ra được đâu ạ!”

Huyết Luyện Tử lắc đầu, cười nhẹ:

“Ngươi đó, vẫn cứ thích giấu giấu giếm giếm.”

Thất Gia cũng bật cười theo, dường như đã nghĩ xong nước đi, bèn nhấc quân cờ, hạ xuống bàn cờ.

“Ván cờ này, nếu đánh xuống phía dưới, dẫu có ăn được bảy quân, thì cũng chẳng nghĩa lý gì. Nhưng nếu xoay mắt nhìn về phía trên, chỉ cần ăn một quân, khu vực này của ta sẽ toàn bộ sống lại.

Giống như Liên Minh Thất Tông từ phương nam kéo đến, thế như chẻ tre, khí thế c.uồn c.uộn. Nhưng thực ra, mục đích của bọn họ nhất định là... phương Bắc.”

“Bắc phương chính là cổ hà Uẩn Tiên, từ lâu đã khiến Thất Tông thèm khát.

Nếu không phải Thái Tư Tiên Môn ra sức kìm hãm, cản trở đủ đường, thì Thất Tông đã chẳng chỉ có được ngày hôm nay. Nhưng chuyện này… sắp có kết quả rồi.”

“Mà nếu Thái Tư bị chọc giận… cũng vừa khéo tiện tay giúp chúng ta dễ bề hành động.” Thất Gia khẽ nói.

Loading...