Quang Âm Chi Ngoại - Chương 501: Minh Tướng Kinh Nhân. (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-11 03:52:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm tình của hắn cũng vui vẻ hơn thường ngày. Thực tế không chỉ mình hắn, tất cả các đệ tử từng tham chiến đều cảm thấy vô cùng sảng khoái sau khi nhận được phần thưởng, bắt đầu mua sắm số lượng lớn các vật phẩm gia tăng tu vi và chiến lực. Tuy nhiên, niềm vui của đệ tử các phong cũng chỉ kéo dài được vài ngày, theo sau đó là khi các thiên kiêu của Liên Minh Thất Tông lại lần nữa ra tay khiêu chiến, sức nóng lại tăng cao trở lại. Mà lần khiêu chiến này, không chỉ là các thiên kiêu của các tông xuất thủ.
Khi bọn họ đến, ngoại trừ Hoàng Nhất Khôn của Huyền U Tông, thì các phe phái khác đều không phải đến một mình, không chỉ có hộ đạo giả đi cùng, mà còn có một số thiên tài các tông tuy không bằng bọn họ cũng tùy tùng cùng đến. Những thiên tài này bắt đầu hướng tới các đệ tử không phải là điện hạ ở các phong tiến hành khiêu chiến, thắng bại đều có, nhưng tổng thể mà nói thì Liên Minh Thất Tông vẫn chiếm ưu thế.
Chỉ là… không có ai khiêu chiến Từ Thanh.
Còn Từ Thanh, trong quãng thời gian này khi cứ điểm của Dạ Cưu bị hủy diệt hàng loạt, số người bị bắt vô cùng nhiều, thì quá trình tu hành của hắn lại càng thêm thuận lợi, khoảng cách với việc mở ra pháp khiếu thứ tám mươi chín cũng không còn xa nữa. Hắn còn mua về số lượng lớn độc thảo, thử luyện chế lại Độc Cấm, đồng thời bầy Tiểu Hắc Trùng của hắn cũng không ngừng thử dung nhập vào trong Độc Cấm, xuất hiện lứa trùng độc thứ ba.
Lứa trùng độc thứ ba này, chỉ có sáu con.
Mắt thường không nhìn thấy được, chỉ có Từ Thanh dựa vào cảm giác cùng cộng hưởng với huyết mạch mới cảm nhận được sự tồn tại của chúng. Đồng thời, màu sắc của lứa trùng độc thứ ba biến đổi càng thêm rõ rệt, sắc thái đã rất nhạt, hình thể cũng nhỏ đi rất nhiều, nhưng độc tính ẩn chứa trong cơ thể lại tăng vọt, thậm chí mơ hồ đã mang theo một chút đặc tính của độc trong Độc Cấm.
Điều này khiến Từ Thanh như nhặt được trân bảo, vô cùng cẩn thận dùng thân thể của các tu sĩ Dạ Cưu làm môi trường dưỡng trùng cho sáu con tiểu trùng giống nòi của lứa ba. Đồng thời trong quá trình nghiên cứu, hắn cũng sản sinh rất nhiều ý tưởng mới, ví như gieo trồng thêm dược thảo độc thảo vào trong cơ thể các thành viên Dạ Cưu, thay đổi huyết nhục của bọn chúng, khiến những con tiểu trùng lứa ba được sinh ra từ việc cắn nuốt như vậy càng thêm ưu việt.
Quá trình này, trong mắt Từ Thanh thì không khác gì làm học vấn, hắn nghiêm túc quan sát, ghi chép toàn diện, mỗi khi có thu hoạch liền cảm thấy rất hưng phấn.
Nhưng hành vi như vậy của hắn, đối với các tu sĩ Dạ Cưu trong đại lao mà nói, chính là một cảnh địa ngục mà cả đời bọn họ chưa từng trải qua. Trước đây, bọn họ vẫn cho rằng bản thân đã đủ tàn độc, nhưng khi nhìn thấy những hành vi của Từ Thanh, họ mới nhận ra bản thân chẳng là gì cả.
Mà trong đời bọn họ, những hành động từng ngược đãi g.i.ế.t chóc người dưỡng bảo không nghe lời, cùng với những lối chơi biến thái khi hứng thú nổi lên, thì giờ đây... báo ứng tuần hoàn.
Vì vậy, trong đại lao Bắt Hung Ty, những tiếng kêu thảm thiết và tiếng rên rỉ vang lên từng đợt, ngay cả các đệ tử Bắt Hung Ty bên ngoài tuy đã quen, nhưng cũng không dám lại gần. Nhất là lần này Từ Thanh chính là tổng phụ trách hành động đối phó Dạ Cưu, lại từng lập uy trong việc trấn áp Tư Mã Lăng và giới nghiêm trước đó, nên sẽ không xuất hiện tình trạng như trước đây, khi phạm nhân của Bắt Hung Ty Đệ Thất Phong dùng hết, các Bắt Hung Ty của phong khác lại không c.ung cấp phạm nhân.
Vì vậy, mỗi ngày đều có phạm nhân từ các Bắt Hung Ty của các phong khác được đưa đến, đồng thời chủ thành đã bị phong tỏa, Dạ Cưu không thể trốn ra, chỉ có thể liên tục ẩn náu, cho nên việc bắt giữ vẫn tiếp tục.
Có thể tưởng tượng rằng sau lần này, tổn thất của Dạ Cưu ở Nam Hoàng Châu nhất định là cực kỳ to lớn.
Cứ như vậy, nhờ vào số lượng đủ nhiều của tu sĩ Dạ Cưu, tiến triển nghiên cứu của Từ Thanh vô cùng nhanh chóng. Còn những hồn phách của Dạ Cưu, Từ Thanh cũng không lãng phí, tuy lực hồn quá yếu, nhưng số lượng nhiều thì vẫn có tác dụng nhất định, sau khi bị luyện hóa, trở thành lực lượng để mở pháp khiếu.
Hung danh của hắn, cũng bởi vì những tiếng kêu thảm trong đại lao Bắt Hung Ty, mà trong chủ thành đã đạt đến mức khiến mọi Dạ Cưu đang ẩn náu phải rùng mình kinh sợ.
Mà ngay khi Từ Thanh nơi này tiếp tục bước đi từng bước vững chắc, một bên mở pháp khiếu, một bên tăng cường uy lực của Tiểu Hắc Trùng, chờ đợi bản thân lột xác hoàn toàn sau khi tất cả thành công, thì tại đỉnh Nhất Phong, trên quảng trường chiến tu rộng lớn, Thánh Quân Tử đứng đó, nhàn nhạt cất tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-501-minh-tuong-kinh-nhan-2.html.]
“Các ngươi, quá yếu!”
Giọng nói của y bình thản nhưng mang theo chút thất vọng, xung quanh y lúc này, nằm la liệt tám vị điện hạ của Nhất Phong.
Ngô Kiếm Vu cũng nằm trong số đó, ai nấy đều sắc mặt tái nhợt, m.á.u tươi trào ra nơi khóe miệng, ánh mắt mang theo phức tạp cùng chấn động, chăm chú nhìn Thánh Quân Tử đang đứng dưới ánh trăng, được vầng nguyệt quang chiếu rọi khiến thân ảnh càng thêm siêu phàm tuyệt luân.
Ngày hôm đó, Phong Ngâm Đăng bảy sắc rực rỡ, gió ngân vang vọng khắp nơi, còn có diệu thú Diệt m.ô.n.g thân xanh đuôi đỏ ngửa mặt gầm trời, c.uốn lên hắc phong c.uồng bạo quét ngang tám phương.
Không xa nơi đó, còn có vị Đại điện hạ Đệ Nhất Phong vừa mới xuất quan.
Sắc mặt hắn tái nhợt, nơi khóe môi cũng vương m.á.u.
Tu vi của hắn đã đột phá đến Thiên c.ung Kết Đan, nhưng Kết Đan vừa mới thành hình còn chưa kịp ôn dưỡng thần hoa thiên c.ung, thì đã phải miễn cưỡng xuất quan ứng chiến, không còn cách nào tiếp tục chờ đợi được nữa, vì thời gian ôn dưỡng cần rất lâu, mà hiện tại Đệ Nhất Phong... đã bị một mình Thánh Quân Tử trấn áp hoàn toàn.
Thế nhưng, Đại điện hạ... vẫn bại.
Điều nhục nhã nhất chính là việc Thánh Quân Tử đề xuất để chín vị điện hạ cùng liên thủ xuất thủ, nhưng cả chín người... đều thất bại.
Không thể địch nổi!
“Có chút nhàm chán.”
Sắc mặt Thánh Quân Tử thản nhiên không gợn sóng, y cảm thấy chuyến đi tới Thất Huyết Đồng lần này thực sự vô vị, vì thế ánh mắt dừng lại nơi Đệ Thất Phong, nhìn thoáng qua rồi khẽ lắc đầu.
Thân ảnh khẽ nhún, xoay người rời khỏi đỉnh Đệ Nhất Phong, hướng về phía xa nơi Hoàng Cấm mà đi.
Phía sau y, ba vị Kết Đan hộ đạo giả lặng lẽ theo sau.
“Con c.h.i.m nhỏ đó biết ẩn mình, coi như có đầu óc, hi vọng nó trưởng thành nhanh một chút, như vậy khi nuốt vào mới được xem là một món điểm tâm tạm coi như vừa miệng.”
Thao Dang
Mà đúng lúc này, ngay trước khi Thánh Quân Tử rời đi, tại nơi Đệ Thất Phong mà hắn vừa nhìn qua dưới ánh trăng, thiên kiêu của Liên Minh Thất Tông – Hoàng Nhất Khôn đến từ Huyền U Tông, đang ngẩng cao đầu, thần sắc kiêu ngạo, bước đi trên bậc đá của núi phong.
“Hôm nay, ta – Hoàng Nhất Khôn – khiêu chiến Thất Phong!”