Quang Âm Chi Ngoại - Chương 487: Thánh Quân Tử. (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-07 15:34:00
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ, tựa như chân chính Thần Tử, giáng thế nơi phàm trần.
Sáu người bước xuống từ sáu chiếc cự chu vốn đã là những thiên kiêu kiệt xuất, nhưng ngay khi họ vừa đi ra, tất cả ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía con Hắc Lân Long tam trảo khổng lồ kia.
Con Hắc Lân Long tam trảo kia ngẩng đầu rít gào, thanh âm vang vọng tựa sấm trời nổ tung khắp tám phương, đồng thời đầu nó nhẹ nhàng hạ xuống, chạm vào mặt đất nơi cảng khẩu, từ mi tâm nó, tách ra một khe nứt.
Một thân ảnh thanh niên bước ra từ khe nứt ấy, toàn thân tỏa sáng rực rỡ, mỗi một bước đi đều mang theo vô tận hào quang.
Thanh niên này mặc trường bào màu vàng óng, thắt lưng buộc đai tơ nhện kim tuyến cùng màu, đầu đội ngọc quan viền vàng, tóc đen được búi gọn bên trong. Thân thể cao lớn, dáng người thẳng tắp, gương mặt bình thản toát lên một loại cao quý trời sinh.
Mà khi y bước ra, sáu thiên kiêu thần tử thần nữ kia, toàn bộ đều cúi đầu hành lễ.
Tựa như sự xuất hiện của y, khiến người người phải ngẩng nhìn mà bản thân thì cao v.út khó với, còn người khác thì thấp bé chẳng bằng hạt bụi.
Tựa như sự xuất hiện của y khiến người ta cảm thấy vừa cao vời không thể với tới, lại vừa thấp hèn như bụi đất dưới chân.
Mà trên đỉnh đầu y, theo từng bước chân tiến tới, rõ ràng có một luồng hào quang bảy sắc biến hóa thành một tán cây rực rỡ, tôn quý vô cùng, từng tiếng gió ngân vang vọng khắp bốn phía. Từ xa nhìn lại, tán cây ấy lại chính là một ngọn Phong Ngâm Đăng bảy sắc!
Ngọn đèn này dưới ánh sáng bảy màu rực rỡ vô song, tỏa ra uy thế ngập trời, chấn động tám phương. Đồng thời, trong tâm thần vô số người đang quan sát, cũng dâng trào sóng lớn kinh thiên động địa.
“Mệnh Đăng!”
Không biết là ai kinh hô một tiếng, khoảnh khắc sau đó, tiếng hô hoán vang dậy từng hồi, càng lúc càng kịch liệt.
Chiếc đèn bảy màu ngân vang trong gió kia, chính là… truyền thuyết chi vật, Mệnh Đăng!
Mà thiếu niên sở hữu Mệnh Đăng kia, trong cơ thể cũng đang sáng rực một trăm hai mươi khiếu huyệt, đều vận hành thông suốt, sau lưng mơ hồ còn hiện ra bóng dáng một con dị điểu thân xanh đuôi đỏ, phóng ra khí tức trấn áp vạn pháp.
Đó chính là bóng ảnh của công pháp cấp Hoàng!
Tất cả mọi thứ đó, hội tụ thành khí thế kinh thiên động địa, phối hợp với lực lượng từ Mệnh Đăng, tạo nên một loại áp lực vượt qua thời đại, tựa như có thể trấn áp vạn cổ, trấn áp toàn bộ thiên kiêu một kỷ nguyên!
Thao Dang
Người này, chính là thiên kiêu đệ nhất đời này của Liên Minh Thất Tông, đến từ Lăng Vân Kiếm Tông, Sở Thánh Quân.
Tuy chưa bước vào Kết Đan, nhưng lại vượt xa Kết Đan, nên được tổ phụ của y, lão tổ Lăng Vân Kiếm Tông, ban đạo hiệu là Thánh Quân Tử!
Y là chính tông đạo tử đứng đầu, được ký thác hy vọng trở thành Cổ Hoàng Chúa Tể, được Liên Minh Thất Tông dốc toàn lực bồi dưỡng để đối chọi với đạo tử của năm thế lực còn lại.
Càng đặc biệt hơn, y là người duy nhất trong số tất cả đệ tử Liên Minh Thất Tông, đồng thời sở hữu cả Mệnh Đăng và công pháp cấp Hoàng!
Người này không chỉ khí thế ngút trời, dung mạo cũng là hiếm thấy trên đời, khuôn mặt trắng nõn sáng bóng, từng đường nét rõ ràng sắc sảo, lạnh lùng, ngũ quan như được đao khắc chạm trổ, tỏa ra một loại khí tức vương giả nhìn đời bằng nửa con mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-487-thanh-quan-tu-2.html.]
Chỉ xét riêng về dung mạo, người này hiếm có ai sánh kịp, thậm chí có thể đặt ngang hàng với Từ Thanh!
Chỉ là trên người y, càng nhiều hơn là sự lạnh nhạt đối với chúng sinh, trong mắt y nhìn người, tựa như nhìn kiến hôi.
Điểm này khác hẳn với Từ Thanh.
Từ Thanh là tĩnh lặng như nước, người mà hắn nhìn… chỉ nhìn vào cổ.
Mà cơn sóng dữ c.uộn trào cùng uy áp hình thành nơi đây, quét ngang toàn bộ cảng khẩu, cũng khiến mặt biển cảng 176 nơi Từ Thanh đang ngồi xuất hiện gợn sóng, khiến hắn đang ôn dưỡng Hộp Điều Ước cũng khẽ nhíu mày.
Hắn cảm nhận được uy áp bên ngoài, ngẩng đầu đứng dậy, đi ra khỏi khoang thuyền, từ xa nhìn về phía cảng thứ nhất, lấy tu vi hiện giờ của hắn, hoàn toàn có thể nhìn rõ những thiên kiêu mới tới, cũng nhìn thấy được thiên kiêu toàn thân tỏa hào quang chói lòa kia, càng nhìn thấy được chiếc Phong Ngâm Đăng bảy màu trên đỉnh đầu y cùng quái điểu thân xanh đuôi đỏ.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Phong Ngâm Đăng bảy sắc, tâm thần Từ Thanh chấn động mãnh liệt, trong mắt lộ ra thần sắc sâu lắng như vực thẳm.
Mà khi nhìn đến con quái điểu thân xanh đuôi đỏ ấy, đồ đằng Kim Ô sau lưng Từ Thanh, cũng tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, dường như muốn hiển hóa thân ảnh, trấn áp quái điểu kia.
Có thể khiến Kim Ô có phản ứng như vậy, Từ Thanh lập tức hiểu ra bóng ảnh quái điểu kia, ắt hẳn cũng là công pháp cấp Hoàng hiển hiện ra.
Đây là lần đầu tiên Từ Thanh nhìn thấy có người giống mình, vừa có Mệnh Đăng, vừa có công pháp cấp Hoàng.
Từ Thanh nhìn chăm chú hồi lâu, rồi thu ánh mắt về, xoay người bước vào lại trong khoang thuyền.
Đối phương là ai, rực rỡ đến mức nào, đối với Từ Thanh lúc này mà nói, chẳng quan trọng.
Trừ khi kẻ đó có sát ý với hắn, thì mới được hắn ghi nhớ.
Bằng không thì, tất cả những thứ ngoài thân kia, đều không bằng…chiếc Hộp Điều Ước vừa được hắn hoàn toàn ôn dưỡng xong kia!
Từ Thanh khoanh chân ngồi xuống, cúi đầu nhìn về phía khối sắt trước mặt, hơi thở khẽ dồn dập, trong mắt hiện lên sự chờ mong mãnh liệt.
Khác với những hành vi kỳ quái của Ngô Kiếm Vu khi mở Hộp Điều Ước hôm nào, Từ Thanh không làm gì phức tạp, hắn chỉ hít sâu một hơi, nhắm mắt lại điều chỉnh tâm thần, rồi trong khoảnh khắc mở mắt ra, tay phải vung nhẹ lên khối sắt.
Rắc!
Chiếc Hộp Điều Ước từ kỷ nguyên trước để lại cho hậu nhân, trước mặt Từ Thanh, đột nhiên mở ra!
Từ Thanh lập tức cúi đầu nhìn vào, giây tiếp theo, trong mắt hắn lộ ra quang mang rực rỡ, hô hấp dồn dập rõ rệt.
Bên trong nguyện vọng hộp, có hai món vật phẩm.
Một viên đan dược màu đen.
Một chiếc ngọc giản hơi xỉn màu đen sẫm!