Quang Âm Chi Ngoại - Chương 467: Chúc Chiếu Bạch Lệ. (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-07 15:33:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bị phong chủ của Thất Huyết Đồng tại nơi này gọi ra thân phận, Bạch Lệ cảm thấy thú vị, cho rằng đối phương có chút kiến thức. Nhưng giờ lại bị một tiểu tu sĩ cấp thấp gọi đích danh, khiến gã cảm thấy khó tin.
“Lần này đúng là ngoài dự đoán của ta... một nơi nhỏ bé như thế này, lại có kẻ biết đến ta? Tiểu tử, ngươi thật thú vị.”
“Bạch Lệ của tộc Thiết Tuyến, sáu mươi năm trước từng là tuyệt thế thiên kiêu của tộc, được coi là hạt giống có thể bước lên con đường Cổ Hoàng Chủ Tể.”
“Thế nhưng không biết vì sao đột nhiên phản bội, gây loạn trong tộc, làm ô uế thánh vật của tộc Thiết Tuyến, dẫn tới đại họa giáng xuống, vô số tộc nhân c.h.ế.t thảm. Sau đó gã bỏ trốn khỏi tộc, gia nhập vào một tổ chức thần bí có tên là Chúc Chiếu!”
Đội trưởng nheo mắt, chậm rãi nói ra.
“Thú vị lắm, ngươi biết không ít chuyện… để ta xem thử trong hồn ngươi còn cất giấu thêm điều gì nữa không.”
Bạch Lệ lộ vẻ ngạc nhiên, thân hình đạp mạnh một bước, định áp sát, Đội trưởng lúc này ánh mắt lóe lên hàn mang lam sắc, Từ Thanh cũng tràn ngập c.uồng ý, lập tức lấy ra chữ của lão tổ.
Ngay khoảnh khắc sắp chạm mặt, một tiếng hừ lạnh vang vọng từ trên trời giáng xuống.
Tiếng hừ này vượt qua cả thiên lôi, chấn động tám phương, ngay lúc ấy, trên đỉnh đầu Lục gia ở tầng không, một hồ lô rượu đột nhiên xuất hiện!
Chính là chiếc hồ lô, từ sau khi thê nhi mất, Lục gia chưa từng rời tay.
Giờ phút này vừa xuất hiện, từ thân hồ lô liền bùng phát từng luồng sát khí sắc bén như kim loại, thẳng tắp xông lên chín tầng trời. Vỏ hồ lô nhanh chóng hóa ra vô số bóng ảnh binh khí, b.ắ.n ra bốn phương tám hướng, như phượng múa rồng bay mà lan rộng.
Thao Dang
Nếu nhìn kỹ, có thể thấy trong đó đầy đủ binh khí các loại: đao, thương, kiếm, kích, phủ, việt, câu, xoa… không thiếu thứ gì, số lượng nhiều đến hàng triệu, tạo thành một hải dương binh khí khổng lồ như vòng xoáy, nơi nó quét qua, không gì cản nổi!
Hướng thẳng đến ba tộc mà Bạch Lệ triệu hồi, trấn áp mạnh mẽ!
Trong chớp mắt, ba vị Nguyên Anh lão tổ của ba tộc kia bị hải dương binh khí càn quét, không chốn dung thân, toàn bộ phun m.á.u thảm thiết, gào rống đau đớn, thân thể trọng thương, bị đánh bật trở lại.
Cả ba tộc nhân cũng bị ảnh hưởng, trong làn sóng sát khí mãnh liệt, thần trí chấn động, sắc mặt đại biến. Đại bộ phận lập tức thân thể nổ tung, bị xé thành từng mảnh. Phần còn lại dù chưa tan xác ngay, nhưng cũng không trụ được bao lâu nữa, thân thể dần nứt vỡ rõ rệt.
Thậm chí lờ mờ trong hồ lô còn hiện ra một đạo mục quang, mang theo sát khí tuyệt thế, vẻ khinh miệt với dị tộc, nhìn quét khắp bốn phương.
Ầm!!
Mây mù c.uồn c.uộn, binh hải đổ xuống như trời tru đất diệt, tất cả dị tộc đang bay trên không đều thảm thiết vô cùng.
Tựa như vẫn chưa thấy đủ, Lục gia lại kết ấn, chỉ thẳng về phía Đệ Lục Phong.
Ngay tức thì, ngọn lửa của Đệ Lục Phong bùng phát, quét sạch bốn phía, hoàn toàn bao phủ lên đại địa của tộc Hải Tinh và toàn bộ tộc nhân của ba chủng tộc vừa rơi xuống!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-467-chuc-chieu-bach-le-2.html.]
Hỏa diễm thiêu đốt hết thảy, thúc đẩy quá trình luyện hóa, rực trời cháy đất, chẳng khác nào tận thế giáng lâm.
“Đây là pháp khí gì mà lại có nhiều sát khí kim loại đến vậy!!”
Lần đầu tiên, Bạch Lệ hiện rõ thần sắc biến hóa.
Gã không còn tâm trí tiếp tục truy sát Từ Thanh và Đội trưởng, thân hình chợt lóe muốn thoát đi, nhưng rõ ràng nơi đây đã bị phong tỏa không gian, lần truyền tống này không đưa gã đi xa mà chỉ khiến gã hiện thân giữa không trung. Sắc mặt đại biến, gã định đào thoát lần nữa.
“Lão phu vốn đã suy đoán, với sự yếu nhược của tộc Hải Tinh, làm gì có gan mượn tay Thiên để dám làm chuyện tày đình như vậy. Hóa ra phía sau lại là một tên dư nghiệt của Chúc Chiếu, một tổ chức bị vạn tộc truy sát tại Đại lục Vọng Cổ, đáng ghê tởm chẳng khác gì chó hoang!”
Lục gia lên tiếng, trong âm thanh ngập tràn phẫn nộ và sát ý, tay vung lên, lập tức hồ lô rượu trên đỉnh đầu phát nổ, tạo thành c.uồng phong sát khí, c.uốn theo hải dương binh khí c.uồn c.uộn, quét thẳng về phía Bạch Lệ!
Bạch Lệ kinh hãi trong lòng, vừa muốn tháo chạy thì Lục gia đã cưỡi sóng binh khí ập tới, một chưởng hung mãnh giáng xuống!
Tiếng nổ vang trời, Bạch Lệ không thể trốn thoát, đôi mắt lóe lên yêu quang kỳ dị, quay người vung tay phản kích, ngay lập tức giao chiến với Lục gia giữa bầu trời!
Hai người đại chiến, khí thế long trời lở đất, hùng tâm sôi sục, âm thanh vang vọng tựa sấm động cửu thiên, lan khắp bốn phương tám hướng, khiến những tu sĩ xung quanh quan chiến phải liên tục lùi lại, không dám tiến quá gần.
Từ Thanh sắc mặt nghiêm trọng, được mặt dây chuyền hộ thể che chở, ngẩng đầu nhìn chằm chằm bầu trời.
Bên cạnh hắn, Đội trưởng lại bất ngờ nở nụ cười, nụ cười mỗi lúc một sâu, đến khi ánh mắt y ánh lên điên c.uồng và tham lam.
“Không ngờ… ở đây lại thật sự đụng phải Chúc Chiếu trong truyền thuyết… Nghe nói, từng thành viên của tổ chức này… không ai là kẻ đơn giản.”
Từ Thanh nhìn sang Đội trưởng.
“Chúc Chiếu, là một tổ chức khét tiếng trên Đại lục Vọng Cổ, thành lập chưa đến một ngàn năm, nhưng tất cả thành viên trong đó đều là tu sĩ phản bội từ các tộc khác nhau. Trong mật quyển của Tình Báo Ty có ghi lại, tổ chức này tuyên bố rằng: Ai gia nhập sẽ được chia sẻ cơ hội… thành Thần.”
“Điều kiện để gia nhập là phải thực hiện một màn biểu diễn m.á.u me và đáng sợ, biểu diễn càng đặc sắc, thì càng được Chúc Chiếu coi trọng.”
“Nghe nói nhiều năm trước, ở Nam Hoàng Châu, có người không biết làm cách nào… lại dùng cảnh tượng Thần Linh mở mắt làm màn trình diễn, và nhờ đó mà gia nhập Chúc Chiếu.”
Đội trưởng cười khẽ, liếc nhìn Từ Thanh.
“Tiếc là họ chưa từng tìm đến ta… nếu không ta cũng muốn thử vào đó xem sao. Cơ duyên thành Thần… rốt c.uộc là gì? Lẽ nào thật sự là con đường Cổ Hoàng Chủ Tể, hay là… hóa Thần thật sao?”
“Ta thấy không đáng tin…”
Từ Thanh nheo mắt, xoa nhẹ lên tờ chữ của lão tổ, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Lệ đang giao chiến với Lục gia giữa không trung.