Quán Trọ Cái Nôi - Tà Cốt 5 - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:34:14
Lượt xem: 114
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị lật mấy trang:
"Đây !"
Trời ạ…
Đây chẳng đứa bé cô độc trong hành lang ảo cảnh đó ?!
Chuyện càng lúc càng rối rắm!
thẳng chị, dứt khoát hỏi:
"Chị rõ căn bệnh của Thiêm là gì, đúng ?"
Chị ngạc nhiên:
"Đến cả chuyện nó cũng với em ? Xem , nó thật sự coi em là bạn ."
chăm chăm chị:
"Chị, bọn em viện 33 trong ngõ Thời Sa."
Album ảnh trong tay chị rơi xuống đất, phát tiếng “bộp” khô khốc.
20
Chị Vân Đàm và của Đái Ngọc Thiêm là một đôi chị em mồ côi nương tựa mà sống, từ nhỏ cô nhi viện.
Đái Ngọc Thiêm sinh đầy nửa năm thì gia đình lừa mất một khoản lớn, cha đều qua đời.
Chị Vân Đàm nỡ để cháu cũng lớn lên trong cô nhi viện như bản , nên quyết định một nuôi dưỡng.
Khi đó chị mới , bao nhiêu tiền tiết kiệm, bèn chuyển đến ngõ Thời Sa, để thuê nhà rẻ hơn.
Ban đầu, chị nhận thấy ngõ Thời Sa gì kỳ lạ.
chẳng bao lâu , chị lờ mờ cảm thấy bất thường.
Chị phát hiện những đứa trẻ trong viện quá yên lặng.
Cho đến một ngày, chị một bà dì , đứa bé đỏ hỏn mà bà ngày ngày bế trong lòng, chính là… đứa con trai ba mươi lăm tuổi của bà!
Chị Vân Đàm lấy lạ, còn tưởng bà vấn đề về tinh thần, bèn tìm cơ hội hỏi thăm những hàng xóm khác.
Kết quả hỏi, chị phát hiện hầu như nhà nào ở 33 cũng một đứa trẻ ngừng lớn.
Chị sợ hãi, vội vã trả phòng dọn .
tất cả muộn .
Bởi chị kinh hoàng nhận , Đái Ngọc Thiêm cũng ngừng phát triển!
Mắt chị rưng lệ:
“Là của chị với Thiêm. Nếu vì chị, nó chịu những điều .”
an ủi:
“Làm trách chị ! Ai thể đoán sẽ xảy chuyện ly kỳ như !”
“Vậy nên chị mới trở thành ‘quỷ giới’ cũng là vì thế ?”
Chị gật đầu.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Chị nghĩ Thiêm trúng tà, nên phát điên tìm thầy, cũng lừa ít tiền.”
“Sau đó, chị gặp một ông lão xem bói ven đường. Ông năng huyền bí, chị linh cảm rằng ông thể cứu Tiêm.”
thở dài:
“Ông chính là dẫn dắt chị thành ‘quỷ giới’?”
Chị Vân Đàm nhạt:
“ ! Chị thấy thật may mắn.”
“Ông chị mệnh cách đặc biệt, thích hợp quỷ giới, còn bảo chỉ cần thành quỷ giới là thể cứu Thiêm.”
“Ban đầu chị tin, đời chuyện như trời rơi xuống thế chứ!
Nào ngờ… là thật.”
Ánh mắt chị sáng rực, khiến xúc động.
Người quỷ giới một chân địa ngục, mà chị thấy may mắn!
21
Đái Ngọc Thiêm quả thực trở bình thường.
chị Vân Đàm ngờ, mang di chứng .
“Bao nhiêu năm nay, chị vẫn tìm cách chữa cho Thiêm, cũng chẳng hiểu nó hành vi đặc biệt đối với trẻ con như thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-tro-cai-noi-ta-cot-5/chuong-9.html.]
Chị bất lực thở dài, trong mắt tràn đầy xót thương.
Chợt : “Có lẽ, em tại .”
Chị ngơ ngác, tin nổi tai : “Em gì?”
kể sơ quá trình bước quán trọ Cái Nôi.
Dù mạnh mẽ đến , chị Vân Đàm cũng òa .
“Thiêm… Thiêm nó…”
cũng lòng nặng trĩu:
“Nếu đoán sai, đó cuộc đời thật sự của những đứa trẻ nhốt trong ảo cảnh .”
“Chúng ở đó ngày qua ngày, tồn tại mà sống, chết, chịu đựng khổ sở ngừng.”
Đái Ngọc Thiêm trong thực tại trong ảo cảnh đều cô độc, ít lời, là bởi cả hai bên đời sống đều khiếm khuyết.
Việc kìm mà bế lũ trẻ , chắc là tiềm thức ‘bù đắp’ cho chính .”
“Bản năng… bù đắp?” – Chị Vân Đàm nghẹn ngào lặp .
“. Chỉ là rõ bà Trần lai lịch gì mà dùng thứ tà thuật khủng khiếp như thế.”
Không ngờ, xong chị Vân Đàm lau nước mắt, nghiêm giọng:
“Không bà Trần. Bà cũng là nạn nhân!”
Rồi một câu chuyện vô cùng tàn khốc.
22
Từ lâu , ở vùng cực bắc quanh năm gió tuyết, một bộ tộc tên là Ngột Mạc.
Bộ tộc nguyền rủa, bất kỳ đứa trẻ sơ sinh nào sinh đều sống quá một tuổi.
Ngay cả thủ lĩnh Ngạn Oát cũng mất hai đứa con.
Ngạn Oát thề sẽ bằng giá phá vỡ lời nguyền ác độc đó.
Ông điên cuồng nghiên cứu, cuối cùng tìm một nghi lễ hiến tế cổ xưa của pháp vu.
Ông linh cảm nghi lễ thể giải trừ nguyền rủa.
, để mở nghi lễ cần một đứa trẻ tế phẩm.
Chỉ cần đêm trăng tròn, ném một đứa sơ sinh nồi nước sôi, đem nước thịt đó cho lũ trẻ trong tộc uống, là thể kéo dài sinh mệnh cho chúng.
Để tăng xác suất thành công, Ngạn Oát bắt cóc một đôi con từ bộ tộc thờ thần Thời Gian.
Ông tin chỉ mới phát huy tối đa hiệu quả “lấy thời bù thời” của nghi lễ.
Mà bà Trần chính là đó, bà tận mắt chứng kiến con gái ném nồi, nấu thành canh m.á.u thịt, ép đổ miệng những đứa bé khác.
điều ngờ xảy .
Đứa bé cho uống canh lập tức c.h.ế.t tức tưởi, nghi lễ thất bại.
Ngạn Oát cam tâm, khẳng định do canh đủ đặc.
Ông dọa sẽ bắt thêm nhiều trẻ con nữa.
Thê tử của ông – phu nhân Thời Sa, là hậu duệ thần Thời Gian, cũng là một hiền.
Bà chịu nổi sự tàn nhẫn của chồng, thể ngăn cản, nên hạ quyết tâm g.i.ế.c c.h.ế.t ông .
Người trong bộ tộc vốn một lòng trông mong thủ lĩnh thiện nghi lễ để cứu con , chấp nhận nổi cái c.h.ế.t đột ngột của ông .
Tất cả oán hận và tuyệt vọng dồn hết lên phu nhân Thời Sa.
Họ thiêu sống bà, khi bà đang mang thai.
Trong biển lửa, giây phút cuối cùng, phu nhân Thời Sa một lời oán hận.
Bà những đứa trẻ ẵm ngửa vốn định mệnh c.h.ế.t yểu, kiên định cầu nguyện:
“Lấy ngọn lửa thiêu dẫn, lấy huyết mạch mẫu tộc chứng!”
“Ta khấn nguyện, mong tất cả trẻ con bước mảnh đất vĩnh viễn chịu bệnh tật, c.h.ế.t yểu!”
“Mong tuổi thọ của chúng mãi dừng ở khoảnh khắc vô ưu, yêu thương nhất!”
Lửa nuốt chửng bà.
ngay khi sinh mệnh sắp tắt, dị biến xảy .
Ngọn lửa bỗng biến thành màu lam băng kỳ dị.
Ánh xanh tung tóe như rơi, tựa như một trận tuyết xanh mộng ảo phủ xuống.