Quán Trọ Cái Nôi - Tà Cốt 5 - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:31:38
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lập tức , liều mạng chạy ngược trở .
Trong lúc chạy, cảnh tượng hiện rõ mắt.
Những “đứa trẻ sơ sinh” vây lấy Sơn Dương, giờ còn hành xử như bình thường nữa.
Chúng biến dạng quái dị, thể méo mó, mồm nhọn răng nanh, chẳng khác nào yêu vật.
Sơn Dương phát hiện , kinh ngạc mừng rỡ:
"Phương Tử! Sao ở đây!
Rõ ràng kịch chiến hồi lâu.
Áo khoác xé toạc vài mảng, vải lẫn thịt lộ , loang lổ đầy thương tích.
Cậu gầm lên một tiếng, vung lấy chiếc chum gốm to bên hành lang, hung hãn quật mạnh bầy trẻ sơ sinh biến dị đang lao đến.
Chợt một con quái màu xanh xám phình bụng lên, từ rốn nó bất ngờ thò một sợi xúc tu như dây rốn đỏ sẫm, ướt nhẹp.
"Ựa… aaaa!”
Sơn Dương kịp đề phòng, lập tức sợi xúc tu quấn chặt cổ.
Cảm giác nghẹt thở ập đến, gương mặt đỏ bừng, mắt trợn trừng, điên cuồng giằng kéo.
xúc tu càng lúc càng siết chặt.
"Sơn Dương! Cố lên!”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
lao quán, chạy thẳng bếp, vớ lấy hai con d.a.o thái, như kẻ điên c.h.é.m g.i.ế.c sạch đám quái xông tới đường.
Khi lên đến tầng hai, gương mặt Sơn Dương tím tái.
Ngoài sợi xúc tu siết chặt cổ, còn vài con quái đang điên cuồng cắn xé chân tay .
bật , lưỡi d.a.o lóe sáng như dải lụa, c.h.é.m phăng sợi dây rốn c.h.ế.t .
"Oaaaa!”
Đoạn xúc tu phía rũ xuống cổ Sơn Dương, nửa còn vẫn giãy giụa trong miệng con quái.
"Khụ khụ khụ!”
Sơn Dương ho dữ dội, nôn khan từng cơn.
cuồng vung dao, nhanh chóng dọn sạch lũ quái còn bám , thuận tay đưa cho một con d.a.o khác.
"Cầm lấy! Chém!”
Sơn Dương đón dao, lập tức xoay lưng cùng thành thế phòng ngự, khàn giọng gào lên:
"Tao chấp hết chúng mày! Lại đây! Tới hết đây!”
14
Có vũ khí trong tay, Sơn Dương như thổi bùng sinh khí.
Vốn là dân thể thao, giỏi đánh , nay thoát c.h.ế.t trong gang tấc, m.á.u huyết trong sục sôi, chẳng khác nào một con dê núi.
Lưỡi d.a.o nặng nề, mang theo sức mạnh hung hãn của , c.h.é.m ngang, lập tức bổ đôi hai con quái đang nhào tới.
Chúng vẫn giữ thế lưng tựa lưng, c.h.é.m giết, từ hành lang ngoài tầng hai đánh dần đến hành lang giữa.
"Đi! Vào phòng!”
c.h.é.m xô ngã loạn đồ đạc đường.
Chúng xông một gian phòng trọ, Sơn Dương lập tức lấy chặn chặt cánh cửa.
Bên ngoài liền vang lên những cú va đập điên cuồng.
Cửa gỗ rung bần bật, bụi rơi lả tả.
kéo hết bàn ghế, ghế đẩu, thêm cả cái tủ quần áo cũ kỹ kê chặn cửa.
cánh cửa và bàn ghế rung lắc dữ dội, rõ ràng trụ bao lâu.
Sơn Dương nghiến răng giữ chặt, mồ hôi hòa với m.á.u chảy xuống trán.
Vết thương do cắn xé, cào cấu ghê rợn đến gai .
Tay cũng rớm máu, vài vết cào sâu đến tận xương.
"Mẹ kiếp! Phương Tử, chắc chúng thoát ?”
Sơn Dương thở hồng hộc, giọng khàn đặc.
"Đừng hoảng! Để nghĩ!”
buộc bản bình tĩnh, đầu óc xoay chuyển điên cuồng.
Dù đây là ảo cảnh, nhưng rốt cuộc chúng vẫn ở trong một gian thực.
Đã thực, thì lẽ thể phòng thủ.
Trong giáo trình quỷ giới từng nhắc đến bùa chú hộ , thể thử một phen.
chụm hai ngón tay, cắn răng móc mạnh vết thương cánh tay, đau đến nhe răng nghiến lợi.
Sơn Dương giật :
“Cậu cái quái gì thế, Phương Tử!”
“Vẽ bùa! Biết tác dụng!”
vẽ nhanh cánh cửa gỗ đang rung lắc dữ dội.
“Âm dương phân giới, tà ác chớ phạm! Trấn!”
Chỉ “ong” một tiếng, chú văn cửa đột nhiên phát sáng, tỏa một tầng kim quang nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-tro-cai-noi-ta-cot-5/chuong-6.html.]
Mà tiếng đập phá, cào cấu, gào thét bên ngoài bỗng chốc im bặt.
“Vãi chưởng! Ghê thật!”
Sơn Dương trừng mắt cánh cửa bỗng dưng tĩnh lặng, khó tin nổi.
Nghĩ ngợi một lúc, thấy khó hiểu:
“Không đúng! Âm dương phân giới, nhưng ở đây gì “âm”?”
“Với cả đám bên ngoài cũng ma quỷ?”
gật đầu:
“, chúng quỷ.”
‘Vậy nên, chúng mới là bên thuộc về “âm”.”
“Hả?” - Sơn Dương mơ hồ hiểu.
cúi xuống, khẽ chạm chiếc vòng cổ bằng mẩu xương nhỏ.
“Cảm ơn nhé! Một nữa cứu mạng !”
Chuỗi hạt bằng xương vốn trang sức bình thường.
Nó là một khúc “tà cốt” thể trừ tà, thể dẫn tà.
Đôi mắt âm dương của cũng là do nó ban cho.
Bởi , mới đánh cược, đem phía chúng phân về “âm giới”, nhờ đó tách biệt khỏi lũ trẻ biến dị ngoài vốn thuộc “dương giới”.
15
Vừa thả lỏng, một ý nghĩ đáng sợ chợt lóe lên trong đầu .
Lúc bà Trần trong túp lều hóa chỉ là NPC, thì Sơn Dương mặt đây…
bất ngờ hỏi:
“Cậu là thật ?”
Sơn Dương khựng :
“Hai em thoát chết, còn chửi gì nữa?”
“Cậu thật sự là Vương Thiện Dương?”
“Hả!?”
“Thế thì trả lời mấy câu hỏi! Canh thanh cay tê?”
Chưa hiểu chuyện gì, nhưng vẫn theo bản năng đáp:
“Cay tê!”
“Mèo Mỹ lông ngắn mèo Maine?”
“Mèo Maine!”
“Năm lớp 8, dắt đàn ngỗng đồng, cuối cùng ngỗng xuống sông mà chính ngã xuống. Lúc vẫy cái gì cờ cầu cứu?”
Mặt Sơn Dương đỏ bừng:
“Nhắc cái đó gì chứ!”
bĩu môi:
“Trả lời mau!”
Cậu đành nghiến răng:
“Cái quần lót đỏ của !”
Lúc , dây thần kinh căng chặt trong mới buông lỏng.
“Rất ! Hàng thật !”
Khóe miệng Sơn Dương giật giật, than thở:
“Anh em ơi, trải qua cái quái gì thế!”
kể sơ qua quá trình vượt ải của , cũng tò mò:
“Thế gọi món gì mà suýt bỏ mạng?”
Vừa nhắc tới, Sơn Dương liền bực dọc:
“Mẹ kiếp, thấy tên mấy món đó nghịch lý, món còn vô lý hơn món , chọn bừa thì chắc chắn chết!”
“Thế là chọn món trông khả năng thành hiện thực nhất.”
Cậu càng càng hiếu kỳ:
“Món gì?”
Cậu lè lưỡi:
“Ruột già thẳng tắp!”
“Hả!? Đã gọi là ruột già thì thẳng tắp chứ!”
Sơn Dương phục:
“Mẹ kiếp, kéo dãn thì chẳng thẳng ? So với mấy món gió, nước, sét thì vẫn dễ thực hiện hơn chứ!”
đến mức vết thương ở khóe môi cũng đau nhói:
“Nếu nó để kéo dãn thì còn bày trò đặt đề bài gì! Cho bếp luôn cho !”