Quán Trọ Cái Nôi - Tà Cốt 5 - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:36:31
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một quản gia trông trẻ bước bẩm báo:
“Lão gia, hung thủ bắt , chính là .”
Lưu viên ngoại quỳ gục bên xác con, nước mắt lưng tròng, nghiến răng hỏi:
“Hắn là ai?”
Quản gia đáp:
“Là tiểu đồng nhóm lửa trong phủ.”
Đám gia đinh túm tóc “hung thủ”, kéo ngẩng mặt nó lên.
và chị Vân Đàm đồng loạt trừng mắt:
“Tiểu Thiêm!”
“Đái Ngư!”
Kẻ bắt chính là Đới Ngọc Thiêm lúc 1 tuổi!
Lưu viên ngoại liếc sang chúng :
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Các ngươi quen tên hung thủ ?”
“Có cùng một bọn, cấu kết g.i.ế.c con ?”
Tay chị Vân Đàm run bần bật, chỉ lao tới ôm chặt lấy Đới Ngọc Thiêm.
khẽ nhắc:
“Chị, bình tĩnh! Ở đây chỉ thể giải quyết nhiệm vụ, nếu thì dù thoát , Tiểu Thiêm cũng .”
Lưu viên ngoại gào to:
“Không ai phép cả!”
Quản gia hùa thêm:
“Lão gia, kẻ độc ác thế , đáng đánh c.h.ế.t bằng gậy, lấy mạng đền mạng cho công tử!”
“! Đánh chết! Đánh chết!” – Tiếng la ó dậy trời.
hít sâu, nén nỗi phẫn uất, trầm giọng :
“Lưu lão gia, và vị tiểu từng duyên gặp gỡ.
“Ta tin nhân phẩm của , tuyệt đối chuyện tàn độc . Hung thủ nhất định là kẻ khác!
“Nếu vội vàng kết luận thế , chúng c.h.ế.t cũng oán, nhưng hung thủ thật sự nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, công tử nhắm mắt?”
“Xin cho tại hạ điều tra một phen, để công tử khỏi c.h.ế.t oan!”
Tân nương và của Lưu Thượng Khang đang ôm thảm thiết bên cạnh.
Nghe , Lưu phu nhân rơi lệ khuyên:
“Lão gia, vị công tử lý. Không thể để Khang nhi c.h.ế.t oan.”
“Hãy để y tra thử, hẵng quyết định cũng muộn.”
Lưu viên ngoại sụt sịt, gật đầu:
“Tra! Ngươi điều tra cho ! Nếu tra , khiến ngươi c.h.ế.t thây!”
29
Trong khách quan pháp y giám định, xác nhận rằng cái c.h.ế.t của công tử Lưu Thượng Khang đúng là do một nhát d.a.o đ.â.m ngực.
quan sát kỹ hiện trường, phát hiện hề dấu vết giằng co.
Trên tấm thảm cạnh t.h.i t.h.ể vệt nóng hất đổ.
Bàn tay của c.h.ế.t lộ rõ vết bỏng mới, đỏ rộp phồng nước.
hỏi quản gia:
“Xin hỏi, vì ngài chỉ mặt tiểu là hung thủ?”
Quản gia giận dữ đáp:
“Công tử khi kính rượu ở tiền sảnh, cảm thấy choáng váng khó chịu nên tạm một gian phòng nghỉ ngơi.”
“Thị nữ hầu cận của công tử, tên là Thúy Nhi, xuống bếp lấy canh giải rượu thì thấy canh nấu xong.”
“Nàng bèn sai tên tiểu đồng đốt lửa mang canh đến phòng công tử, còn lấy y phục sạch cho công tử .”
“Thúy Nhi còn dặn rõ, bảo chỉ ngoài cửa, tự tiện phòng.”
“ khi nàng cầm y phục sạch trở thì thấy công tử ngã xuống đất, n.g.ự.c cắm dao.”
“Còn thằng tạp chủng thì ngay bên xác công tử!”
Chị Vân Đàm tức giận toan lao lên:
“Ngươi gọi ai là tạp chủng? Ta thấy ngươi mới là…”
Đám gia đinh liền giơ gậy gộc.
vội kéo chị :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-tro-cai-noi-ta-cot-5/chuong-12.html.]
“Chị, bình tĩnh!”
Chị đành nghiến răng lùi xuống, im lặng.
tiến gần Đới Ngọc Thiêm, xổm xuống hỏi:
“Đệ còn nhớ ?”
Cậu lắc đầu, trầm mặc.
Trong lòng thầm thấy lạ, chẳng lẽ mỗi ảo cảnh, ký ức của họ khởi động ?
ngoài mặt vẫn hỏi tiếp:
“Công tử Lưu, g.i.ế.c ?”
Cậu lắc đầu, hề hoảng sợ, cũng cúi nhún – tính cách hệt như khi trưởng thành.
hỏi:
“Thúy Nhi rõ ràng dặn tự tiện , vì mặt trong phòng lúc đó?”
“Là công tử gọi .”
“Công tử gọi thế nào?”
“Công tử hỏi bưng canh giải rượu , , thế là bảo mang .”
“Vậy khi đẩy cửa , công tử c.h.ế.t , đúng ?”
Đới Ngọc Thiêm gật đầu.
Bên cạnh, Thúy Nhi òa :
“Hắn dối! Áo công tử rượu đổ ướt, chỉ sai lấy y phục sạch, căn bản lấy canh giải rượu, chủ động hỏi chứ!”
Quản gia cũng quát:
“Đồ sát nhân! Rõ ràng công tử thể lên tiếng nữa, ngươi mới tùy tiện bịa đặt!”
tiếp tục hỏi:
“Lẽ thường, ngày đại hôn thì canh giải rượu chuẩn từ sớm. Vậy tại khi Thúy Nhi lấy thì canh xong?”
Đới Ngọc Thiêm bình thản đáp:
“Ta cũng . Chỉ là hôm nay nhóm củi đều ướt, nên nhen lửa chậm, canh vì thế nấu trễ.”
gật gù, sang hỏi quản gia:
“ tiệc cưới lớn thế , cớ trong bếp chỉ một tiểu đồng đốt lửa?”
Quản gia đáp:
“Vì chuẩn hôn lễ cho thiếu gia, chúng mới thuê thêm nhiều .”
“Tên việc cũng tạm, nhưng thường lầm lì ít như ngốc.”
“Ta vốn đuổi , nhưng lão gia nhân từ, cho qua tiểu trù phòng.”
“Tiểu trù phòng vốn chỉ để nấu canh bổ cho chủ tử, nên hôm nay chỉ giao lo nồi canh giải rượu, một là đủ.”
gật đầu, kết luận:
“Vậy hung thủ là kẻ khác, .
Hơn nữa, hung thủ đang ở ngay trong gian phòng .”
30
Lưu phu nhân đau đớn tột cùng:
“Rốt cuộc hung thủ là ai? Ai hại con ?”
đưa mắt khắp nơi chậm rãi :
“Thứ nhất, công tử c.h.ế.t trong trạng thái kinh ngạc, mà hiện trường hề vết giằng co, chứng tỏ hung thủ là quen, ngoài dự liệu của công tử.”
“Thứ hai, công tử hề phòng , nhưng khi sát hại theo bản năng phản kháng, hất đổ ấm nóng duy nhất trong tầm với. Vết bỏng tay và đổ thảm là chứng cứ. Vậy hung thủ ắt vết hắt.”
“Thứ ba, hung thủ g.i.ế.c xong, đổ tội cho tiểu , nên giả giọng công tử gọi mang canh . Điều cho thấy hung thủ rõ ngoài cửa sẽ mang canh đến, hoặc chính sắp đặt từ .”
Lưu phu nhân mà rối rắm:
“Nói mãi, rốt cuộc là ai?”
đáp gọn:
“Đơn giản thôi. Chỉ cần xem ai còn vết , kẻ đó chính là hung thủ.”
Quản gia lượt kiểm tra.
Đầu tiên là Đới Ngọc Thiêm, áo vải thô sạch trơn, chẳng gì.
Rồi kiểm tra từng khác, cũng phát hiện.
Lưu viên ngoại đập bàn quát:
“Ngươi chỉ ba hoa, cố kéo dài thời gian cứu thằng nhỏ . Nói nhiều thế mà hung thủ ?”
nhạt:
“Khoan , quản gia nãy quên tra ba .”