Ngày thứ hai Thái tử đăng cơ, Hoàng hậu dẫn Hoằng Xương đến tìm . Cả hai đồng loạt quỳ xuống mặt : “Đa tạ ngươi ngày đó chỉ điểm A Xương dựa việc sách đạt công danh để Bệ hạ yêu thích. Vì thế bệ hạ mới hạ chỉ khi lâm chung rằng cho phép bất kỳ ai ban c.h.ế.t cho A Xương, cũng giữ ngôi vị Hoàng hậu cho , bảo vinh hoa cho đồng thời cũng bảo tính mạng cho A Xương.”
Bà xong, Hoằng Xương cũng sức dập đầu về phía , lời lẽ thành khẩn: “Thực đến cuối cùng còn tranh đoạt ngôi vị Thái tử nữa mà chỉ bảo tính mạng của và mẫu . Ngày đó ngươi cho một bát cháo đắng là hiểu, ngươi sức sách, như mới thể bảo tính mạng. Thực vốn tin phương pháp nhưng nghĩ đến tài năng của ngươi chắc chắn sẽ sai, ngờ thực sự hiệu nghiệm!”
Ta bên cạnh, đến ngây . Hóa ma ám mà là hiểu lầm ý của .
Ta phản ứng , lấy lệ với bọn họ vài câu, đó khách sáo tiễn bọn họ . Giờ đoạn kết , định về thế giới thực, ai dè thị vệ ngoài cửa bệ hạ đến.
Anan
Ta nghĩ ngợi, thu hồi bước chân định về hiện đại, buộc đón .
Ta quỳ xuống, Hoằng Thụy tiến lên đỡ dậy: “Ân công cần đa lễ.”
“Ân công ư?” Ta nghi hoặc, với ân nghĩa gì? Sao chuyện kỳ quái ?
Hoằng Thụy đỡ xuống, ánh mắt tràn đầy sự khâm phục: “Gần đây mới hiểu vì ân công giúp Hoằng Xương giành lòng tín nhiệm của phụ hoàng. Hóa là ngươi chúng tự tương tàn, quả nhiên trí tuệ hơn .”
Ta , khóe miệng giật giật, nếu đây là hiểu lầm chắc cũng tin.
Hắn cứ thế khen tài năng siêu phàm, hùng tài vĩ lược, khen ròng rã hai canh giờ, cuối cùng mới chịu rời với vẻ mặt đầy lưu luyến. Lúc về còn xây miếu thờ cho , dựng tháp công đức, để thế nhân cúng bái.
Ta im lặng, bọn họ chứng hoang tưởng , rõ ràng gì . Cuối cùng cũng lười truy cứu, cầm một trăm triệu tiền thưởng của hệ thống về thực tại.
Trước đây vẫn luôn hệ thống về đoạn kết, cứ tưởng xuyên một cuốn sách. Mãi đến khi thấy chương “Ngọc Chân Truyền Kỳ Sử” trong sách lịch sử, mới hiểu , c.h.ế.t tiệt đến Đại Vân Vương Triều thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-quan-cung-dau-ta-co-eq-cao/chuong-7.html.]
Hơn nữa, sách lịch sử còn dùng trọn một chương để kể về trí tuệ, công trạng và thành tích của , hơn nữa những sự tích của còn trở thành trọng điểm thi cử, thi cuối kỳ chiếm mười điểm, ngay cả điểm thi trong giai đoạn giáo d.ụ.c chín năm bắt buộc cũng liên quan đến .
trong giảng đường đại học, giáo sư bục giảng đang say sưa kể về câu chuyện của .
“Có thể Ngọc Chân là kỳ nữ một thời, nàng thể phá vỡ những ràng buộc lễ giáo phong kiến hủ bại mà triều đường, tranh đấu với Thái tử, Hoàng tử. So với Gia Cát Lượng, nàng càng hiểu rõ đạo lý che giấu tài năng, hiểu ‘cây vượt khỏi rừng ắt gió vùi dập’, cho nên từng thể hiện quá nhiều tài năng của thế nhân. Đáng tiếc là nàng đầy hai mươi tuổi qua đời.”
bục giảng, mà trợn mắt há hốc mồm, tài nữ? Tranh đấu với Thái tử? Bọn họ đang về ? Chuyện khó bình luận, nghề nào nghề nấy, thôi thì chúc ông thành công .
Thầy giáo lịch sử xong, mở PPT: “Được , chúng cùng một câu hỏi liên quan đến chương Ngọc Chân nhé. ‘Sau Ngọc Chân truy phong là Đệ nhất tài nữ Khai Nguyên, khi phong, phận của nàng là gì?’ Là cung nữ nhé, câu hỏi điền chỗ trống đơn giản, là câu cơ bản, chúng xem câu tiếp theo nào.”
bên , gương mặt đầy dấu chấm hỏi, Đệ nhất tài nữ Khai Nguyên. Ai cơ? ư? gì ?
“Câu khó, chú ý phân tích nhé. Lịch sử ghi chép, cả đời Ngọc Chân từng thờ ba chủ, xin hãy tóm tắt là ba chủ nào và chọn một trong đó, giải thích vì Ngọc Chân chọn thờ phụng đó.”
Ông dứt lời, đều cầm bút bắt đầu , chỉ còn với vẻ mặt ngơ ngác. Bài kết thúc, ai cũng gần như đạt điểm tuyệt đối, chỉ riêng điểm.
đáp án chuẩn mà càng thấy cạn lời hơn nữa. Trong ba , nếu chọn bài với vai trò cung phụng Hoa Phi, khi tóm tắt luận giải xung quanh việc Ngọc Chân như là để thúc đẩy tiến trình lịch sử.
Sau khi xong đáp án chuẩn, bắt đầu nghi ngờ câu của Lỗ Tấn trong bài khóa rằng " cửa nhà hai cây, một cây là táo tàu, cây còn cũng là táo tàu", thực chất chỉ để cho đủ chữ. Thật sự cạn lời.
Giờ đây rời khỏi Đại Vân Vương Triều nhưng tiền ! Vả , còn học EQ cao ở Đại Vân Vương Triều, EQ cao sẽ theo cả đời, sẽ hưởng lợi cả đời nhờ EQ cao của .
-Hết-