Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 180: Em bé vất vả rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:05:30
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoại trừ Hứa Quốc Đống, rượu trong chén của Dung My, Quách Cương và Trạch Vĩnh Thọ gần như ngừng, hết chén đến chén khác.
Lúc , khí cả bữa tiệc lên đến cao trào, đặc biệt hòa hợp.
Quách Cương say, khuôn mặt đỏ bừng, vỗ n.g.ự.c đảm bảo với Dung My: "Cô em yên tâm, chuyện tuyệt đối khắc cốt ghi tâm. Chẳng qua là một mảnh đất thôi mà, thể liều cả mạng sống để tranh thủ bằng mảnh đất đó cho cô em!"
Nghe , Dung My hài lòng, nâng chén lên mặt Quách Cương: "Có câu của Quách Chủ nhiệm, em yên tâm . Nào, em xin kính Quách Chủ nhiệm thêm một chén nữa."
Quách Cương thấy Dung My một nữa dứt khoát uống cạn chén rượu, liền giơ ngón tay chỉ chỉ cô, : "Ối, , cô em... cô em rượu thật chẳng dạng ."
Xem thật sự say, năng cũng còn rõ ràng.
Thức ăn cũng gần hết, rượu cũng cạn, quan trọng nhất là việc bàn xong, tiệc cũng nên tàn.
Việc thanh toán tất nhiên rơi đầu Dung My.
Quách Cương và Trạch Vĩnh Thọ say rượu cũng thuộc phạm vi cô quản, Hứa Quốc Đống thì cô cũng quản nổi, thế là cô gọi một nhân viên phục vụ nam trong khách sạn, cho chút tiền bo, nhờ đưa mấy về nhà.
Cô thì một bắt taxi đến chỗ Lưu Dung. Dù cũng uống nhiều rượu như , tuy thời buổi kiểm tra nồng độ cồn gì, nhưng suy cho cùng vẫn nên lấy an đầu.
Cô ở cửa hàng của Lưu Dung cho đến chiều, trong lúc đó còn đến một chuyến đường Phong Vinh, thấy các chị trong khu nhà ai nấy đều bận rộn kiếm tiền, trong lòng cũng thật sự vui cho họ. Cô phiền, chỉ dạo một vòng đến Thiên Tụ Hào lấy xe, lái thẳng về khu nhà tập thể.
Về đến nhà, Chu Nam Tự cũng tan về, trong bếp tỏa hương thơm của cơm canh, đàn ông đang chăm chú đảo món ăn trong chảo.
Dung My treo túi xách lên, cúi giày ở hành lang, từ trong bếp vọng tiếng Chu Nam Tự: "Về hả?"
"Ừ, nấu món gì ngon thế?" Dung My xong giày, nhẹ nhàng bước bếp, bóng lưng đàn ông đang bận rộn, trong lòng dâng lên một dòng ấm áp.
Khóe miệng cô tự chủ mà nhếch lên, trong mắt tràn đầy dịu dàng.
Cô cứ thế đến phía Chu Nam Tự, giây tiếp theo, tự nhiên giang đôi tay ôm chặt lấy eo Chu Nam Tự từ phía , má áp sát lên lưng rộng của đàn ông, sống động như một chú mèo con lười biếng.
Cô tham lam hít lấy hương thơm quen thuộc, riêng chỉ thuộc về , hòa lẫn mùi thơm của xà phòng và ấm bếp núc hiện tại, khiến cô thấy an tâm.
"Em bé vất vả ." Trong miệng cô lẩm bẩm nhẹ nhàng, giọng ngọt như mật.
Động tác đảo thức ăn trong tay Chu Nam Tự khựng , mặt lập tức hiện lên nụ cưng chiều, trả lời câu hỏi của Dung My: "Thịt lợn kho tàu, sắp xong , em rửa tay..." Chữ "tay" còn hết, đôi tay nhỏ phía ôm chặt hơn, lắc lắc như nũng: "Không mà, em chỉ ôm thế thôi..."
Nghe , Chu Nam Tự lúc chỉ cảm thấy m.á.u trong đều sôi trào, xương cốt như tan , đến cơm cũng chẳng nấu nữa, trị tội nào đó ngay tại chỗ .
cũng chỉ là nghĩ thôi, em bé của ~ vẫn còn đói bụng, cho cô ăn no , mới sức lực để "vắt kiệt" ?
Biệt danh "em bé" , thấy chút thích...
Một tay cầm váy tiếp tục đảo thức ăn trong chảo, một tay khác nắm lấy đôi tay nhỏ đang vòng qua eo , nụ mặt càng thêm rạng rỡ, giọng nhẹ nhàng: "Vậy cứ ôm ."
"Ừm." Dung My cất tiếng nhẹ trong mũi.
Đôi tay vốn dĩ khá an phận lập tức thoát khỏi sự giam giữ của bàn tay to lớn , di chuyển xuống một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-180-em-be-vat-va-roi.html.]
"Dung My~" Chu Nam Tự suýt chút nữa đổ cả chảo, giọng khàn đặc, vững.
Trên mặt Dung My thoáng hiện nụ đắc thắng, cất giọng mềm mại, ngọt ngào: "Chu Nam Tự, trưa nay em ăn cơm với Quách Cương bọn họ , vặt thêm một ít lông cừu của tên họ Quách và vị sở trưởng họ Trạch . Công ty xây dựng hợp tác giữa em và Hứa Tết là thể nhận thủ tục tư cách pháp nhân ."
"Em còn xin Quách Cương dự án xây dựng mảnh đất Chu Trang ở phía nam thành, nếu thể thuận lợi nhận , đó sẽ là một dự án kỹ thuật nhỏ. trọng tâm năm của em chắc chắn vẫn đặt ở Thâm Thị, Hứa cũng sẽ cùng em. Như , ở đây sẽ em tin tưởng để quản lý ..."
phía hết sức nghiêm túc bàn luận chuyện chính với , như thể đang động chân động tay là cô .
Chu Nam Tự dùng đến sức kìm nén phi thường mới dập tắt ngọn lửa nhỏ đang bùng lên trong lòng.
"Vậy em dự tính thế nào?"
Anh Dung My sẽ vô cớ nhắc đến chuyện với , nhắc tới, tất nhiên là việc "thông báo" với , nhưng mỗi đều giương cao khẩu hiệu "bàn bạc", kỳ thực trong lòng sớm quyết định.
Tuy nhiên dù là , vẫn thích cảm giác cô kể với chuyện, cho dù chỉ là chuyện nhỏ nhặt, cũng thích , huống chi bây giờ là chuyện lớn.
Tay Dung My vẽ những vòng tròn, thỉnh thoảng nhẹ nhàng bóp một cái: "Anh cả bây giờ việc ? Ở chỗ đẻ, khó đất dụng võ, thì công trường chính là vùng an của , chỉ là từ lao động phổ thông chuyển thành giám sát công trình thôi mà."
Chu Nam Tự tắt bếp, gỡ đôi tay an phận của nào đó xuống.
Dung My thấy chỉ bĩu môi, từ bên cạnh lấy chiếc đĩa rửa sạch từ đưa sang.
Chu Nam Tự đổ thức ăn trong chảo đĩa, đến bồn rửa đặt chảo xuống, rửa qua vài cái dừng động tác trong tay, thở dài, nhíu mày : "Anh em cho cả, giúp đỡ , nhưng cả từng quản lý, liệu thích ứng với những việc , đến lúc đó sẽ phiền em."
Nói thật, lòng Chu Nam Tự lúc thật phức tạp.
Anh kiếp tích bao nhiêu công đức, mới thể khiến ông trời đưa Dung My đến bên ?
Từ việc đưa Lưu Dung ở riêng, thoát khỏi sự quấy rối của La Tú Tú.
Đợi khi Lưu Dung đến đây, khuyến khích bà mở cửa hàng quần áo, giờ đây Lưu Dung cũng coi như sự nghiệp của riêng . Bây giờ cả dẫn Đại Bảo đến, cô nghĩ cách tìm kế sinh nhai cho cả.
Những việc rõ ràng nên là trách nhiệm của , mà rốt cuộc, là Dung My gánh vác.
Dung My bước hai bước tới gần, đưa tay kéo cánh tay đàn ông, nghiêng đầu: "Sao là phiền chứ? Cũng chắc chắn thể nhận dự án . Hơn nữa, dù nhận , cũng là Tết , cứ với cả mà. Dù bây giờ cả cũng đang ở công trường, hãy để học hỏi thêm nhiều điều. Đợi khi chúng nhận đất, cũng thể đảm đương một việc . Thật sự , thì để Hứa ở đây dẫn dắt một thời gian?"
Chu Nam Tự vẫn gật đầu, mà suy nghĩ khác: " đây là công ty hợp tác giữa em và Hứa, em tự ý sắp xếp của , phía Hứa..."
Dung My giang hai tay, nhún vai: "Bên Hứa em nhắc với , ý kiến gì."
Vân Vũ
Dung My dần mất kiên nhẫn, cũng "bàn bạc" nữa, đơn giản trực tiếp quyết định.
"Ôi, đừng 'nhưng' nữa, chuyện cứ thế quyết định . Em cũng vì cả , cũng là vì Đại Bảo. Đại Bảo đáng yêu như , nếu cả dựng nổi cuộc sống, Đại Bảo theo cũng khổ. Hơn nữa, em cũng chỉ cho cả một cơ hội thôi, cụ thể vẫn tự nắm bắt. Nếu , thì cũng sẽ xử lý theo đúng nguyên tắc công ty thôi."
Chu Nam Tự: .......