Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 153: Mẹ Tôi Bỏ Đi Rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:03:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em Thâm Quyến chút việc, ước tính vài hôm nữa mới về."

Chu Nam Tự thong thả trả lời câu hỏi của Chu Chánh Phó, nhưng ánh mắt kiềm chế liếc về phía bên cạnh.

Chỉ thấy tiểu gia hỏi đang thu lu trong góc, vai run nhè nhẹ, thỉnh thoảng cất lên một trận nức nở khẽ.

Vân Vũ

Chu Nam Tự trong lòng thắt , vội vàng quan tâm hỏi: "Đại Bảo nhà chúng đây là ? Có ai bắt nạt cháu ?"

Thế nhưng, khi Chu Đại Bảo kịp trả lời, Chu Chánh Phó ở một bên cũng chú ý tới sự khác thường của con trai.

lúc , rõ ràng Chu Chánh Phó thời gian để ý đến tâm trạng của con, bởi vì trong tay còn một đống chuyện quan trọng cần hỏi.

Chỉ vội vàng liếc Chu Đại Bảo một cái, tập trung chú ý trở cuộc chuyện với Chu Nam Tự.

So với chuyện , càng quan tâm hơn, "Thật sự chuyện gì? Đừng bảo là em gì đó, khiến em dâu giận bỏ chứ."

Không đợi khác trả lời, tiếp tục khuyên nhủ, "Em đừng mờ mịt, đừng so sánh với , ánh mắt của em nên tin tưởng. Em dâu cũng khác với chị dâu lớn của em, em cần sợ hãi hôn nhân. Người như em dâu, thể là thắp đèn cũng tìm thấy ."

Hai em những năm nay sum họp ít xa nhiều, ngày thể ở bên mỗi năm đếm đầu ngón tay, hơn nữa hai cùng sinh .

từ nhỏ đến lớn, hai thiết như mặc chung một chiếc quần .

Cho dù là một ánh mắt vô tình giao , sự đổi của nét mặt thoáng qua, đều thể đối phương nhanh nhạy nắm bắt, và ngay lập tức hiểu ý nghĩ trong đó.

Trong quá khứ, ít nhiều cũng nguyên nhân em kết hôn.

Đơn giản chỉ là vì ảnh hưởng bởi cuộc hôn nhân của , nên cũng kết hôn. Chỉ sợ đối tượng kết hôn là như La Tú Tú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-153-me-toi-bo-di-roi.html.]

Chu Nam Tự bất đắc dĩ một tiếng, "Anh, nghĩ xa , em Thâm Quyến việc, vài hôm nữa là về thôi."

Chu Chánh Phó xong, mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ vai Chu Nam Tự, "Vậy thì , đối xử với ." Nói xong, nhớ tới chuyện của , thở dài một tiếng.

Chu Nam Tự lúc mới khẽ hỏi Chu Đại Bảo: "Đại Bảo, rốt cuộc là chuyện gì ? Bị ủy khuất gì ? Nói cho chú xem."

Chu Đại Bảo ngẩng mặt lên đầy vết nước mắt, nức nở : "Cháu nhớ tiểu thẩm . Cháu , thể tiểu thẩm nữa."

Chu Nam Tự và Chu Chánh Phó xong lời , sắc mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc, như thể một tia sét đ.á.n.h trúng.

"Đại Bảo, rốt cuộc là ai với cháu chuyện ?!" Chu Chánh Phó trợn to mắt, mặt đầy vẻ khó tin đứa con của , giọng cố gắng hạ xuống mức thấp nhất.

Trong lòng thầm nghĩ, con trai còn nhỏ như , đối với chuyện lẽ nên gì, đột nhiên thốt những lời như chứ?

Chu Nam Tự ở một bên cũng vẻ mặt kinh ngạc, chân mày cau chặt, ánh mắt gấp gáp chằm chằm tiểu gia hỏi mặt.

Mặc dù La Tú Tú xứng vợ , nhưng rốt cuộc cũng là mang nặng đẻ đau mười tháng mới sinh Chu Đại Bảo.

Hơn nữa đứa trẻ còn nhỏ, nên kéo nó chuyện giữa lớn.

Và Chu Chánh Phó con trai từ nhỏ sống trong hận thù, cho dù La Tú Tú đến , cũng ám ảnh tâm lý gì với danh xưng '' .

Chu Đại Bảo giọng ngọng ngịu trả lời: "Cháu trong làng , Đại Bảo sẽ nữa, cháu... cháu chạy ..."

 

Loading...