Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 141: Nhà lâu rồi chưa nổi lửa...

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:03:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên .

Tần Thành dẫn Khương Hương Đồng về nhà.

Vì là đầu tiên dẫn một nữ đồng chí về nhà, trong lòng Tần Thành vẫn còn chút bồn chồn và căng thẳng.

Tay run run rút chìa khóa trong túi , đút ổ khóa, nhưng mãi vẫn chính xác vị trí, trông chút giống như đàn ông.........

“Doanh trưởng Tần, tay ? Lạnh đến mức đấy ạ?” Khương Hương Đồng quan sát xung quanh xong, phát hiện cửa nhà Tần Thành vẫn mở, bèn hỏi.

“Ừ, lạnh một chút.” Tần Thành giả vờ giơ tay lên xoa xoa, dậm chân .

Hành xong, liếc mặt Khương Hương Đồng, phát hiện cô nhóc quả nhiên là ngây thơ, nghi ngờ gì, lúc mới định tay đút chìa khóa mở cửa.

“Mời .” Anh nghiêng , để Khương Hương Đồng .

Khương Hương Đồng gật đầu, nở nụ ngọt ngào với , “Vâng.” Nói xong, cô thẳng trong.

Bố cục trong nhà giống hệt với nhà Dung My ở lầu, chỉ là nhà Dung My nhiều đồ dùng cho con gái nên trông ấm áp hơn nhiều, còn nhà Tần Thành thì trông đơn điệu và lạnh lẽo hơn hẳn. Còn về độ ngăn nắp thì khỏi , nội vụ của quân nhân cần bàn.

Nhìn thấy cô nhóc thật sự vô tư như , lòng Tần Thành càng thêm hỗn loạn.

Đứng ở cửa, nhất thời .

Chủ yếu là do dự nên đóng cửa .

Nếu đóng cửa, trai gái ở chung một phòng, nhà đóng cửa, mà một đóng là mấy tiếng đồng hồ, gian để khác liên tưởng sẽ lớn.

nếu đóng cửa, lỡ chị dâu nhà đối diện trông thấy, mà chị dâu đó nhiều chuyện, chẳng cần đến chiều, cả cái sân lớn sẽ đồn khắp.

Trai vợ gái chồng, đúng, dù một bên kết hôn một bên , thì cũng sẽ lời tiếng , mà lời đồn đó còn kịch tính hơn nữa.

Tóm , một trai một gái là thể ở chung một phòng, huống chi là trong nhà.

Đều tại , lúc nãy đầu óc nghĩ gì.

Anh cứ tranh hơn thua với một cô nhóc gì chứ, một đàn ông như , nhường nữ đồng chí , cứ để sự việc trở nên như thế .

Giờ thì , đều ngại cả.

Không đúng, ngại ngùng chỉ thôi, cô nhóc trong kìa, chút biểu hiện ngại ngùng nào ?

Đang suy nghĩ thì Khương Hương Đồng tham quan xong nhà Tần Thành, đầu thấy vẫn chôn chân ở cửa, liền nhíu mày, hiểu , “Doanh trưởng Tần, còn , ở cửa ?”

“Không, .” Tần Thành ha hả.

“Anh đang nghĩ xem nên đóng cửa thôi, xem trong nhà đủ ấm , thấy cứ mở...”

Anh định cứ để cửa mở , mở khác trông thấy, đồn ít nhất cũng quá lố. Nếu đóng cửa, gian liên tưởng để cho khác quá lớn, lúc đồn là tùy tưởng tượng, chừng bảo hai họ thế nọ thế .

Danh tiếng của quan trọng, dù danh tiếng cũng hỏng , hỏng thêm cũng chẳng hỏng hơn nữa.

nữ đồng chí thì khác, trong trắng thơ ngây, lúc đó cũng thể giải thích với nhà .........

“Đóng , mở cửa gió lớn lắm.” Đáng tiếc là quyết định mà vật lộn mãi mới đưa Khương Hương Đồng lập tức bác bỏ.

Hơn nữa, xong cô còn co rụt cổ , tỏ vẻ thật sự lạnh.

“Được, , thì đóng .” Từ lúc Khương Hương Đồng nhà, lưỡi của Tần Thành cứ như thẳng .

Vừa đóng cửa , bước trong.

“Ở đây cũng tivi, sách ?” Khương Hương Đồng đặt tay lưng, nhón hai gót chân, mắt đảo quanh phòng khách, tìm kiếm thứ gì đó.

“Có, ở bàn việc trong phòng ngủ, cô tự xem .” Tần Thành hít một thật sâu, rốt cuộc cũng trở bình thường.

Khương Hương Đồng bước thẳng về phía cửa phòng ngủ, hai bước bực bội vỗ vỗ đầu.

Quay đầu Tần Thành, “Thật sự chứ?”

Trước khi động đồ của khác, hỏi ý kiến , nên cô xác nhận một nữa, huống chi gian riêng tư như phòng ngủ của khác, cô càng xác nhận.

“Ừ, .” Tần Thành gật đầu mạnh mẽ.

Đợi Khương Hương Đồng phòng ngủ của , mới bước bếp.

Hai phút .

Khương Hương Đồng cầm sách từ phòng ngủ bước , đụng Tần Thành đang vội vã từ bếp bước .

Đây là đầu tiên hai sự tiếp xúc cơ thể.

“Anh , nấu cơm nữa ạ? Không định nấu cơm ?” Khương Hương Đồng tò mò gọi Tần Thành, đang định thẳng cửa, dừng .

Tần Thành thầm lau mồ hôi trong lòng, “À cái , mượn ít nguyên liệu, nhà gần đây nổi lửa...”

Tác giả: Nhà nổi lửa bao giờ???

“Ồ, nhanh .” Khương Hương Đồng gật đầu, đó nở nụ ngọt ngào với má lúm đồng tiền.

Thình thịch. Thình thịch.

Tần Thành khuôn mặt vô hại đang của Khương Hương Đồng, trái tim đột nhiên đập loạn xạ kiểm soát, khiến nhất thời phân biệt là do dối vì lý do khác.......

“Ừ, đây.” Nói xong, bước ba bước nhảy cửa, mở cửa phóng .

Cho đến khi hít thở khí lạnh bên ngoài, Tần Thành mới cảm thấy tim đập còn nhanh nữa.

Đi đến chỗ thông gió của hành lang, rút điếu t.h.u.ố.c trong túi , châm lên hút một điếu.

Đợi bình tĩnh mới gõ cửa nhà đối diện.

“Ồ, là Tiểu Tần ?” Cửa mở từ bên trong, bà lão trong nhà thấy Tần Thành ở cửa lập tức nhiệt tình chào hỏi.

Tần Thành với bà, “Bác Hà, nhà bác nguyên liệu gì thể nấu nướng , bác cho cháu mượn tạm một ít, để cháu mua trả bác .”

“Có chứ, cháu cần gì, cứ tự chọn .” Bà họ Hà gật đầu, nghiêng để Tần Thành tự nhà chọn.

Đợi Tần Thành nhà, bà lão dẫn bếp lên tiếng, “Tiểu Tần, một cháu nấu nướng gì, phiền phức lắm, một lúc nữa bác nấu xong gọi cháu qua ăn là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-141-nha-lau-roi-chua-noi-lua.html.]

“Không cần , bác.” Tần Thành nghĩ mà từ chối.

Bà lão tưởng Tần Thành đang khách sáo với bà, kiên quyết mời, “Xem cháu khách sáo kìa, chẳng chỉ là thêm một bộ bát đũa , cháu đừng khách sáo với bác nữa, cứ thế nhé, mượn gì chứ, giờ bác cũng cho cháu mượn nữa , cứ ở đây ăn , cháu xem, bác đang bắt đầu nấu đây , một lúc nữa Thu Sinh về hai đứa còn thể uống vài ly cùng .”

Vừa chỉ tay chậu rau bà nhặt sẵn.

Bà lão vốn tưởng như , Tần Thành sẽ đồng ý.

Đều là hàng xóm cùng tầng, hơn nữa Tần Thành đây cũng ăn cơm nhà bà vài , chỉ cần mời là cũng từ chối, nhưng đó đều là những lời mời , thằng bé Tần Thành thật thà, mỗi đều mang quà đến, khiến nhà bà thường cũng ngại mời .

Lời bà dứt, Tần Thành liếc bàn bếp, hành động nhanh nhẹn tay chính xác, một chưởng túm lấy cuộn mì sợi để ở đó.

Cầm tay, lùi về phía cửa từ chối nữa, “Không, , bác, cháu chỉ mượn cuộn mì sợi thôi.”

Dứt lời, sợ giữ tiếp, chạy vội khỏi cửa như trốn.

Bà lão theo bóng lưng Tần Thành rời , băn khoăn.

Không yên tâm chạy theo, chỉ lấy mì sợi thôi, thì cũng lấy thêm ít rau chứ, thể chỉ mỗi bát mì trắng .

“Tiểu...”

Vừa chạy đến cửa, chữ "Tần" còn kịp thốt , thấy trong nhà Tần Thành, lúc cửa mở, thoáng một bóng màu xanh lá, nhưng do Tần Thành che khuất, bà chỉ thấy đại khái.

nhanh Tần Thành đóng cửa .

Khiến bà cảm giác như hoa mắt.

Rất thể lắm chứ, bởi bà lão thị mà.

Ồ?

nghĩ thấy đúng.

Bởi trong ký ức của bà, Tần Thành gần như ăn ở nhà ăn thôi, hoặc là ở nhà Tiểu Chu lầu.

Sao hôm nay chợt nghĩ nấu nướng?

Tần Thành cầm mì sợi vội vã bếp.

Đặt mì sợi lên bàn bếp, Tần Thành quanh, cảm giác nên bắt đầu từ .

Cố gắng hồi tưởng trong ký ức cảnh Chu Nam Tự xuống bếp.

Được !!!

Nồi, đúng , nồi.

Cúi lục lọi trong tủ chứa đồ, thấy cái nồi trong tủ, Tần Thành mặt lộ vẻ kích động.

Chỉ là ánh mắt chỉ trong chốc lát, biến mất khi lật cái nồi lên.

Nhìn cái nồi đầy vết gỉ sét, Tần Thành hiếm hoi buông lời c.h.ử.i thề – Mẹ kiếp.

Tức giận định ném nồi, khó tránh khỏi gây tiếng động nhỏ.

“Sao , ?” Khương Hương Đồng thấy động liền vội vã chạy đến, ở cửa bếp Tần Thành đang xổm trong góc lo lắng hỏi.

Tần Thành nhanh tay nhanh mắt lật úp cái nồi mới lật lên xuống, giả vờ bình tĩnh trả lời, “Không gì, nồi rơi một cái, cô phòng khách đợi , nhanh thôi, một lúc là xong, một lúc là xong ngay.”

Vừa , dịch sang bên, cố gắng che khuất cái nồi .

Khương Hương Đồng ngơ ngác “À” một tiếng, đó gãi đầu, “À, , em tưởng một bận xuể, cần em phụ giúp gì , dù gì mà ăn cũng ngại lắm.”

“Không cần, cần, cô chỉ thêm phiền cho thôi, ... , ý em , ý em là nhà bếp nhỏ quá, hai chật chội xoay xở ...” Tần Thành sợ Khương Hương Đồng , bỗng phắt dậy, đầu óc suy nghĩ liền bịa một cái cớ, thấy cái cớ thiện lắm với cô , vội vàng đổi cớ khác.

Khương Hương Đồng nhẹ giọng “Ồ”, mặt lộ nụ rạng rỡ, “Ồ, , em khách khí nữa nhé, đợi ăn .”

Cô nghĩ, Tần Thành cũng lý, ở nhà cô vốn là loại mười ngón tay động đến nước, giúp thêm chỉ thêm rắc rối là thể.

Hơn nữa nhà bếp cũng thật nhỏ, hai chen chúc một chút là thể chạm .

Vậy nên, cô nhất là sách đợi ăn thôi.

Nhìn Khương Hương Đồng .

Phù, Tần Thành rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

May mà cô nhóc dễ lừa, ngốc ngốc nghếch, tự cũng thấy diễn xuất của quá vụng về, mà cô nhóc vẫn tin.

Nếu gặp loại cáo già như Dung My, sớm lộ tẩy .

Nghĩ mà xem, nếu tộc nhân của tiểu tẩu đều tinh như tiểu tẩu... Ồ, thì vẫn là con nhóc mang chút ngốc nghếch ngây thơ mắt hơn.

Thình thịch! Thình thịch!!!

Đây là thứ hai, lúc nãy, trái tim Tần Thành một nữa đập cuồng loạn.

Nếu giờ mà vẫn hiểu, thì thật sự sống hoài hai mươi lăm năm.........

Cúi đầu cái nồi chân, nhịp tim của cuối cùng cũng dịp lắng xuống.

Xắn tay áo lên, cọ!!!

Khương Hương Đồng ở phòng khách thấy Tần Thành trong bếp loảng xoảng, dù trong lòng chút tò mò, nhưng vì lịch sự, vẫn chọn phiền.

Chỉ là, cô xem sách nửa tiếng còn gì?

Tại trong bếp vẫn tỏa chút mùi thơm nào ?

Lần đến nhà Dung Dung, Phó đoàn trưởng Chu nhà cô nấu ăn như , cô bên ngoài ngửi thấy mùi thôi là nước miếng ngừng .

Lại còn cả tiếng dầu xèo xèo, cùng với tiếng xẻng đảo trong nồi.

Vân Vũ

bây giờ là ?

Mùi , âm thanh cũng , khiến cô lúc nghi ngờ trong đó thật sự đang nấu ăn .

 

Loading...