Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 139: Chủ nhiệm Quách không ngại chứ?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:03:29
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không… , …” Người đồng chí nam Dung My , liền khoa tay múa chân lắc đầu.

Trong lòng còn cảm thấy oan ức c.h.ế.t , gì phạm ai chứ, chọn đúng lúc khó xử mà xuất hiện, gặp thôi thì cũng đành, còn kéo cả - kẻ vô tội - vụ

Dung My ngạc nhiên ngoảnh đầu , giơ tay chỉ về phía Quách Cương, “Chẳng lẽ xí? Hay đây là vì nể là lãnh đạo nên mới bất đắc dĩ ? như , lương tâm thật sự đau ?”

Đồng chí nam đường : …….. Dù trong lòng gật đầu đồng tình, nhưng dám , xin hãy tha cho .

Quách Cương một bên mà toát mồ hôi hột, đầu óc cũng theo kịp tốc độ chuyện của Dung My, con bé đúng là thể thẳng thừng bất cứ lời nào, màng thể diện của bất kỳ ai, chủ yếu là nhân vật chính liên quan là đang ở ngay đây. cũng thôi, ai bảo cô từng thèm để mắt tới .

Hắn giơ bàn tay nhỏ mập lên lau mồ hôi trán, nở nụ đính kèm, chủ động phụ họa, “Muội , em đúng, , là do sinh xí, em giật . các hạ giá lâm đại giá đến đơn vị việc gì quan trọng? Có tìm ? Chắc là tìm đồng chí Hứa Quốc Đống đúng ? Chắc chắn là tìm , gọi ngay đây.”

Quách Cương lúc dám chuyện với Dung My chút nào, chỉ mau chóng thỉnh vị Phật sống . Nghĩ tới trong đơn vị chỉ Hứa Quốc Đống là chút quan hệ với cô nàng , nhanh chóng gọi tới để thỉnh .

suy nghĩ kỹ một chút, khiến trong lòng thót .

Không lẽ…… Chưa kịp nghĩ xong, Quách Cương tự phủ nhận suy nghĩ của .

Theo thông tin dò la , hai bọn họ cũng nhiều giao tình, chỉ là Hứa Quốc Đống giúp trang trí cửa hàng mà thôi, với còn là con trai của chủ nhà cho thuê.

Dung My đang chuẩn trả lời Quách Cương thì một thanh âm chen ngang , “Muội Dung?”

Hứa Quốc Đống cũng thấy động tĩnh ở hành lang nên mới từ văn phòng bước xem.

“Ồ, đại ca Hứa.” Đôi mắt xanh của Dung My sáng rỡ, cô Hứa Quốc Đống đang tới.

“Đồng chí Quốc Đống, đến đúng lúc quá, vị đồng chí chính là đến tìm , mau mời văn phòng .” Quách Cương nhẹ nhõm thở phào một , rốt cuộc cũng “viện binh” tới.

Nói xong vội vàng giải tán đám đông, ho khan một tiếng, lấy vẻ nghiêm túc như ngày, “Các đồng chí cần việc nữa ? Từng một đều thò đầu thò cổ , giống cái gì chứ.”

“Đi thôi, văn phòng chuyện.” Hứa Quốc Đống liếc Quách Cương, nhíu mày, đó mỉm với Dung My, mời cô.

Khuôn mặt đầy thịt của Quách Cương nở nụ dày đặc, trong lòng “vui mừng” hai Dung My – Đi , mau .

Dung My mỉm với Hứa Quốc Đống, gật đầu, “Vâng, đại ca Hứa.”

Ngay khi Quách Cương tưởng rằng cuối cùng cô cũng sắp .

Dung My nhướng mày về phía Quách Cương, nghiêng đầu, tươi mời , “Chủ nhiệm Quách, cùng chứ?”

Quách Cương: ………

Sống nửa đời , thật sự từng thấy nào ngang ngược như Dung My, từ đến khác mới nhận thức của .

Khi thì thể giữa đám đông và mặt vạch trần điểm yếu của , khi thể như chuyện gì tươi gọi là Chủ nhiệm Quách.

Điều khiến thể nghi ngờ trạng thái tinh thần của …?

“Ồ, , .” Trong lòng Quách Cương đắng như ngậm bồ hòn, nhưng mặt vẫn nở nụ đính kèm.

Đi văn phòng chuyện dù cũng hơn là ở hành lang để cho nhiều xem kịch vui. Hơn nữa, với tình trạng của Dung My lúc , chỗ để từ chối.

, trực tiếp đề nghị, “Hay là cùng đến văn phòng của ? Chỗ của đồng chí Quốc Đống là văn phòng dùng chung, còn khác nữa. Có chuyện gì thì cứ lên văn phòng , chỗ riêng biệt, chúng chuyện cũng tiện.”

Dung My Hứa Quốc Đống, hỏi ý kiến . Cô ngại , nhưng việc cô tìm Hứa Quốc Đống cũng coi như là nhận việc tư, dù trong đơn vị ai cũng chuyện đó, nhưng cũng cần đem chuyện ầm ĩ.

đều .” Hứa Quốc Đống đẩy kính, câu là hướng về phía Dung My.

Ba cùng bước văn phòng của Quách Cương.

Dung My đảo mắt quanh một lượt, tặc lưỡi, “Ồ, tệ nhỉ, văn phòng của Chủ nhiệm Quách khá rộng đấy.”

Quách Cương toát mồ hôi, nhất thời phân biệt giọng điệu của Dung My là châm biếm thật sự khen ngợi.

Nửa châm biếm nửa khen ngợi .

Phải Quách Cương là kẻ hưởng thụ, văn phòng trang trí cũng dáng lắm.

Bức thư họa treo tường – HẬU ĐỨC TẢI VẬT.

Hoàn khớp với khí chất của Quách Cương, đúng như câu thiếu gì treo nấy, thứ Quách Cương thiếu chính là thứ .

Lại còn “cây bắp cải” màu xanh bàn việc.

Dung My sờ sờ, ngắm nghía.

Chà chà, vẫn là ngọc Hòa Điền, tuy lớn lắm nhưng giá cả cũng rẻ.

Quách Cương thấy Dung My đang , lập tức tiến lên “nhiệt tình” giải thích cho cô, “Cây bắp cải bằng ngọc Hòa Điền, đừng thấy nó nhỏ, nhưng chất ngọc tinh khiết, hầu như tì vết, ấm mượt mịn màng, mắt ?”

Món ngọc giá chính xác, nhưng bày ở đây thì mặt mũi, khiến lòng hư vinh của ngay lập tức thỏa mãn.

cũng chẳng ngọc Hòa Điền là gì, nhưng tặng quà với như , chỉ đang chuyển lời mà thôi.

Dung My cầm lên, cân cân trong tay.

Quay đầu Quách Cương, đuôi mắt cong tít, , “Cây ngọc bắp cải của Chủ nhiệm Quách quả thực tệ, ý nghĩa – NGỌC BÁCH TÀI mà.”

Quách Cương khẳng định gật đầu, đây chính là ý nghĩa mà thích.

Chỉ điều nụ mặt ở khoảnh khắc tiếp theo biến mất sạch sẽ.

Dung My, “ sắp mở thêm hai cửa hàng nữa , ý nghĩa , dựa quan hệ giữa và Chủ nhiệm Quách, nghĩ chắc Chủ nhiệm Quách sẽ ngại tặng cây ngọc bắp cải cho quà khai trương chứ?”

Nụ của Quách Cương lập tức đóng băng.

Sao giống với những gì tưởng tượng?

Chẳng lẽ nên món giá rẻ, hoặc những lời tương tự? Để khen ngợi một phen?

Ai mà ngờ là trực tiếp đến cướp.

Quách Cương bao giờ hối hận vì cái miệng , chủ động rước vị Phật sống về đây, giờ thì xong , bỏ chút gì thì thể tiễn .

Hắn vận dụng hết kỹ năng nịnh nọt học trong đời, “Muội đúng là trẻ tuổi tài cao, một cái mở ba cửa hàng, năng lực thuộc hàng xuất chúng trong giới trẻ, hiện tại thành tựu như , tương lai chắc chắn sẽ thành công lớn. Đến lúc hai cửa hàng của khai trương, nhất định sẽ đến, yên tâm, chắc chắn sẽ chuẩn cho một món quà hậu hĩnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-139-chu-nhiem-quach-khong-ngai-chu.html.]

“Được, lúc đó đến là , cây ngọc bắp cải mang nhé.” Dung My gật đầu, vẻ cầm cây ngọc bắp cải bỏ túi.

Khiến Quách Cương hoảng hốt giơ tay ngăn cản, dám chạm tay Dung My, chỉ thể dừng giữa trung, “Muội , nỡ, thật là món đồ cũng do khác tặng…”

Dung My màng chút nào ngắt lời , tiếp tục nhét cây ngọc bắp cải túi, “Không , Chủ nhiệm Quách, khác tặng cũng , chê , cần vì thế mà cảm thấy áy náy, nếu thật sự cảm thấy áy náy, lúc đó chuẩn thêm một món quà nữa là .”

Cất xong, cô cũng quan tâm đến khuôn mặt cứng đờ của Quách Cương, giả vờ như từng chuyện gì xảy , , “Được , chúng chuyện chính .”

Hứa Quốc Đống một bên chứng kiến bộ, nhịn , nắm tay che miệng phụt , gật đầu hết sức kìm nén tiếng , “Được.”

Dung My Hứa Quốc Đống, lập tức thong thả với , “Là như thế , đại ca Hứa, là nhận thêm hai cửa tiệm nữa , nên nghĩ vẫn nhờ giúp đỡ…”

Nhìn hai hỏi đáp qua , như chuyện gì bàn luận.

Quách Cương: Không …? Thế là xong ? Không ai quản lý cây ngọc bắp cải của ? Ai đó hãy đến lý lẽ cho , phân xử công bằng cho chứ.

Cái khác gì cướp giữa ban ngày!!!

Dung My cứ thế thuận tay lấy của Quách Cương một cây ngọc bắp cải.

Hứa Quốc Đống tiễn cô xuống lầu.

Dung My, “Đại ca Hứa, nếu tên Quách còn tìm cớ với , giở trò tiểu nhân, đừng nhịn nữa, như chính là thể quen chiều, hãy chú ý một chút động tĩnh gần đây của , phần lớn là nhận ít tiền, nếu cơ hội, thể tìm kiếm tì vết của . Quách Cương kỳ thực dễ khống chế.”

Kỳ thực, thủ đoạn của như Quách Cương cao minh gì, hễ đá trúng một tấm thép chút khí khái, thì cũng lật xe từ lâu .

Xem như may mắn, những năm nay quấy rối những kẻ nhu nhược.

“Ừ, , em khống chế chặt .” Hứa Quốc Đống khẽ .

Khống chế?

Anh cảm thấy từ sát, Dung My đúng là khống chế Quách Cương chặt cứng, Quách Cương thấy cô, giống như chuột thấy mèo .

Ai cũng thể Quách Cương nỡ cây ngọc bắp cải đến mức nào, nhưng Dung My , dù , cũng c.ắ.n răng nuốt bụng.

Đây chính là nước muối điểm đậu phụ, một vật trị một vật?

Sau đó, nở nụ chân thành với Dung My, “Muội , cảm ơn em, chuyện , sẽ .”

Trong mắt Hứa Quốc Đống, Dung My mắt căn bản giống mười tám tuổi.

sự chín chắn, lý trí mà tuổi mười tám , cùng với trí tuệ xử lý vấn đề, nhận nhân tính, vấn đề còn tỉ mỉ hơn , thể một cái đ.á.n.h trúng huyệt của khác.

Dung My thấy hiểu lời cô, lập tức thêm nữa, thấy thì dừng, cô thích giao thiệp với thông minh, cô thích cũng kiên nhẫn dẫn dắt một .

Lập tức chuyển chủ đề, “ đại ca Hứa thật sự cân nhắc bỏ ‘chiếc bát sắt’ tự lập môn hộ ?”

“Tự lập môn hộ?” Hứa Quốc Đống hiểu Dung My một cái.

Dung My dừng bước, về phía , “Vâng, tự lập môn hộ. Anh xem, kinh tế hiện nay phát triển , điều kiện kinh tế một khi khá lên, thứ đầu tiên cải thiện là điều kiện sinh hoạt ? Ví như Thâm Thị, chắc đại ca Hứa cũng , ba ngày một tầng lầu?”

Hứa Quốc Đống đẩy kính, “Ừ, xem báo cáo báo, nhưng tận mắt thấy.”

Dung My gật đầu, “Là thật, từ Thâm Thị về, tốc độ phát triển ở đó còn nhanh hơn chúng tưởng tượng, nửa đầu năm nay, chỉ riêng khu La Hồ xây dựng mới năm mươi tòa đại lâu, diện tích khu vực thành thị ngừng mở rộng, nhà máy cũng đang xây dựng ồ ạt, thu hút ít thương nhân Hồng Kông đến đầu tư, trong tương lai đổ về Thâm Thị cũng sẽ ngày càng nhiều, dân càng nhiều, thì nhà ở chắc chắn cũng xây…”

Dung My nhiều, cuối cùng với nụ chân thành, cô hướng về Hứa Quốc Đống đưa lời mời, “Vì , đại ca Hứa, nếu mời trở thành cộng sự tương lai của , hai chúng cùng sáng lập một công ty xây dựng, hứng thú ?”

………

Hứa Quốc Đống lập tức đưa câu trả lời. Đương nhiên, Dung My cũng cần trả lời ngay lúc .

Bởi vì dù đưa câu trả lời, hiện tại cô cũng đủ vốn để sáng lập công ty xây dựng . Ít nhất, đợi cô bán xong phần mềm , mới đủ vốn khởi nghiệp.

Ý tưởng thành lập công ty xây dựng cũng đột nhiên nảy , ngay từ lúc đặt chân đến Thâm Thị, cô .

đây là một tiền nhỏ, nếu cô đủ quan hệ, thể nhận các công trình nội bộ thì khác, lúc đó cô chỉ cần thành lập một công ty rỗng túi là đủ.

rõ ràng là , vì đột nhập , nhận công trình thì tư cách cần chắc chắn , cũng , chỉ danh hiệu tướng quân mà tay binh, thì trận chiến đương nhiên thể đánh.

, chọn Hứa Quốc Đống trở thành cộng sự của cô, là một lựa chọn tệ, cũng là lựa chọn duy nhất của cô lúc .

Hứa Quốc Đống trong ngành nhiều năm, đội thi công hợp tác lâu dài, cũng các nhà cung cấp kênh riêng của , vì , chọn , tuyệt đối là sai.

Hơn nữa, việc còn đợi Hứa Quốc Đống quyết định xong, còn chiêu mộ thuyết phục những tay , nếu bỏ chút “thực lực”, thì thu hút đến.

Chẳng lẽ dựa dung mạo của cô ?

Đã đến Thâm Thị , miếng bánh lợi nhuận bất động sản , cô nhất định ăn!!!

Có Hứa Quốc Đống đảm nhận việc trang trí cửa hàng, cả Dung My và Lưu Dung đều trông coi nữa, quyền giao cho phụ trách.

Dung My tiếp tục trở về bế quan.

Chỉ là khi bế quan bốn ngày, buộc xuất quan.

Khương Hương Đồng tìm đến cửa .

Lần , Dung My còn sự nóng nảy như lúc ban đầu nữa, bởi vì khá thuận lợi.

Chỉ là hình tượng so với đây phần luộm thuộm hơn.

Mặt mộc, tóc dù đến mức bết dầu, nhưng cũng rối bù, cũng chẳng cầu kỳ, mặc một bộ áo bông hoa Đông Bắc mà Trần Xuân Lan đặc biệt may cho cô.

Không thể từ chối , hỏi han nhiều nơi, Đông Bắc đặc biệt thích mặc áo bông hoa, nên đặc biệt tìm vải may cho cô một bộ.

Đừng , dù phần “thổ” một chút, nhưng mặc thật ấm áp, vặn, bông bên trong nhiều lắm, là loại mỏng, mặc đồ ở nhà thì thích hợp gì bằng.

Nếu Chu Nam Tự ở nhà, thì cô chắc chắn chỉn chu xinh , nhưng đàn ông ở nhà?

Áo hoa thì tính là gì? Buổi tối quần mùa đông hoa nhí màu hồng cũng xếp , đừng đàn ông thấy, ngay cả cô tự cũng thấy… ngưng dục.

Cái quần mùa đông hoa bó chân, bó eo, thật sự ấm……

Vân Vũ

 

Loading...