Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 121: Vậy em đề xuất một chút nhé?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:02:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Dung My nhắc như , Quách Quý Minh lập tức nhớ chuyện chính.

Hối hận vỗ trán, "Xem , suýt chút nữa quên mất chuyện vui lớn ."

Rồi hớn hở Dung My, tiếp lời, "Đồng chí Dung, cái kế hoạch của cô tổ chức phê chuẩn ! hiện tại bên phía thành phố vẫn đàm phán, đợi khi bên thành phố xác nhận đồng ý hợp tác với chúng , là chúng thể triển khai thực hiện. Xét thấy kế hoạch là do cô đề xuất, một khi thành phố thông qua đề nghị của chúng , việc huy động gia đình quân nhân sẽ giao cho cô quyền đảm nhiệm tổ chức thực hiện..."

Quách Quý Minh với Dung My một tràng, tóm chính là - về tiếp tục chờ tin tức từ tổ chức.

Dung My đương nhiên một lời oán trách nào mà về.

Trong lúc đó, cô đến chợ bán buôn quần áo, thanh toán tiền còn từ .

Lại còn lấy thêm hàng trị giá hơn hai nghìn ở chỗ ông chủ.

Ông chủ tươi, "Dung , áo khoác mùa đông chỉ chọn ít ? Cửa hàng cô ăn thế, lấy thêm một ít ?"

Sau giao dịch "hàng thanh lý kho" đầu tiên, ông chủ đương nhiên chứng kiến năng lực tiêu thụ hàng hóa cực mạnh của Dung My.

Mớ hàng ứ đọng trong tay , qua tay cô trở thành mẫu mã bán chạy.

Với một khách hàng như , thể nắm chắc để hợp tác lâu dài?

Đáng lý quần áo mùa đông giá cao hơn quần áo mùa thu, nhưng Dung My chọn lựa kỹ càng chỉ nhập lượng bằng một nửa .

Dung My xã giao, thanh toán một bộ tiền hàng, "Tạm thời cứ như , em mang về xem bán , thử nghiệm một chút, nếu bán vài hôm nữa em sẽ lấy."

"Lấy thêm chút nữa , đợi tới thanh toán cũng , đều là quen cả , cho cô nợ yên tâm. Nếu bán chạy, cô mang về đổi mẫu khác cũng . Với năng lực tiêu thụ của cô, ăn nhiều năm nay, cũng chỉ gặp mỗi một cô thôi."

Người ăn buôn bán kẻ nào ngốc, ông chủ liền Dung My đang tìm lý do để từ chối.

Thử nghiệm? Bán chạy? Hàng tồn kho đọng đều để cô bán thành hàng hot , huống chi những mẫu vốn dĩ bán khá .

, nhất định nguyên nhân khác, sợ đối thủ khác tranh mất khách hàng chất lượng như .

Ông chủ đương nhiên tìm cách nới lỏng điều kiện để giữ chân khách hàng chất lượng như thế.

"Ôi, em chỉ là con mèo mù vớ cá rán, may mắn một thôi." Dung My , vì lời nịnh nọt của ông chủ mà phấn khích nhận thêm hàng.

"Yên tâm , nếu em mang về bán , nhất định sẽ đến chỗ bác."

Lại vài câu an ủi ông chủ gọi đến khiêng mấy kiện hàng đóng gói xong rời .

Lý do lấy nhiều hàng là vì Dung My vẫn đang chờ tin tức về việc hợp tác với thành phố. Nếu đạt thỏa thuận hợp tác.

Thì để tìm nguồn nhập hàng cho , cô chắc chắn tự Quảng Châu một chuyến để thiết lập kênh hợp tác nhập hàng.

Đã đến Quảng Châu , lẽ nào cô tranh thủ nhập một ít hàng mới về?

khi chắc chắn sẽ , cô vẫn lấy một ít hàng về bán đúng , hơn nữa cũng thể rõ ràng với : dự định khác, sẽ nhập hàng từ chỗ khác, nhập từ chỗ bác nữa.

Đội bên hành động khá nhanh, chỉ chờ năm ngày, tin về việc đạt thỏa thuận hợp tác với thành phố truyền về.

Quách Quý Minh đích đến văn phòng Dung My.

Hắn hỏi, "Đồng chí Dung, công tác vận động của cô tiến triển thế nào ?"

Dung My đương nhiên tiếp đãi bằng ngon.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-121-vay-em-de-xuat-mot-chut-nhe.html.]

Cô thở dài, với vẻ mặt buồn bã báo cáo công việc với Quách Quý Minh, "Hai hôm nay em sơ bộ đến thăm một vòng, hiện tại trong sân chỉ bốn nhà gia đình quân nhân ý định."

Nói thật, kết quả lý tưởng lắm.

Chỉ bốn nhà, cho dù một nhà chiếm hai sạp nữa, thì cũng chỉ tám sạp. Chỉ với tám sạp mà kéo dậy cả một con phố, đúng là quá liều.

Hơn nữa chắc cả bốn nhà đều đồng ý, họ chỉ mới ý định cân nhắc.

Các chị các bà còn thận trọng hơn cô tưởng tượng.

Tóm bỏ vốn, dù chỉ một hai trăm, đa cũng nỡ bỏ , trực tiếp từ chối .

Dù Dung My nát miệng, họ cũng nao núng một chút nào.

Nếu vì cùng sống trong một sân lớn, e rằng còn mắng cô là lừa đảo.

Lẽ nào từ bỏ như ?

Nếu là cô của lúc mới xuyên qua, thì cô bỏ cuộc thật .

Ai thích thì , liên quan gì đến cô, huống chi là chuyện tốn sức vô ích như thế .

với cô hiện tại, cô thực sự cam tâm thua cuộc, việc nhất định để tự tìm đến cô, thì sự việc mới thể giải quyết một cách hảo.

Vậy thế nào để tự tìm đến cô?

Đương nhiên là -

Quách Quý Minh xong nhíu mày đến mức thể kẹp muỗi, "Thế thì ? Như lợi cho việc thúc đẩy công việc tiếp theo của chúng . Bên phía thành phố đàm phán xong xuôi , chỗ cô thể trục trặc . Tổ chức đặc biệt coi trọng việc ."

Hắn lo lắng Dung My, "Em nghĩ thêm cách nữa , vận động thêm. Có khó khăn gì bây giờ cứ đề xuất, tổ chức nhất định hết sức ủng hộ, phối hợp với em triển khai công việc."

Việc cam kết với cấp nhất định , thể xảy sai sót .

Dung My đợi chính là câu của Quách Quý Minh, nhưng mặt thể hiện vẻ hổ, ngại ngùng vì gây thêm phiền phức cho khác.

Vân Vũ

Cô cúi mắt, mím môi, "Vốn dĩ gây phiền phức cho tổ chức, nhưng việc hiện tại chỉ dựa một em thực sự thể giải quyết ..."

Quách Quý Minh cuối cùng cũng nở nụ mặt, "Đồng chí Dung, đừng nản chí, gì cần cứ mở miệng, tổ chức nhất định ủng hộ hết ."

Trong lòng càng cảm thán.

Nhìn tư tưởng giác ngộ của đồng chí nhỏ , nếu ai cũng thể như cô , chuyện gì cũng tự giải quyết , gây phiền phức cho tổ chức, dám nghĩ chính ủy như sẽ nhàn hạ bao.

Dung My cũng theo, "Vì Phó Chính ủy Quách như , em xin đề xuất một chút. Đó là chúng thể tranh thủ một chút trợ cấp cho các hộ bán hàng ? Ví dụ như hai tháng đầu, mỗi hộ mỗi tháng trợ cấp mười đồng. Giai đoạn khởi đầu ban đầu, chúng cũng thể áp dụng tỷ lệ thanh toán năm mươi hoặc sáu mươi phần trăm giá trị hàng hóa. Nếu điều kiện tài chính cho phép, tổ chức cũng thể ứng bộ một thể, hiệu quả chắc chắn sẽ hơn..."

Dung My tin rằng, một khi thông báo ngoài, chỉ vì khoản trợ cấp mười đồng mỗi tháng trong hai tháng đầu đó, sẽ ít tìm đến.

Bởi vì.

Ừm, đây chính là cùng một nhóm với những trong tương lai dậy sớm xếp hàng dài để nhận trứng gà, nhận mì sợi...

Hơn nữa, nếu bán hàng nữa, hàng bán thể trả , điều tương đương với việc bản cũng chịu rủi ro gì đúng ?

Không rủi ro gì, còn nhận trợ cấp mười đồng mỗi tháng, nếu hạn chế lượng, thì chẳng mỗi nhà bán mười sạp, mỗi tháng nhận trợ cấp tới một trăm đồng ?

 

Loading...