Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 108: Thành Công Đơn Hàng Đầu Tiên
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:02:15
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
là đắt một chút, nhưng đến mức mua nổi thì cũng tới .
Không giảm giá chút nào quả thực là đáng tiếc, nhưng cô thực sự cảm thấy rung động bộ trang phục .
Lại nghĩ tới những lời Dung My về việc phụ nữ nên dám đầu tư cho bản , cô c.ắ.n răng một cái: "Chính là bộ , lấy ."
Lưu Dung thấy thành công, tim đập như nhảy khỏi lồng ngực.
Dung My vẫn giữ vẻ mặt tươi điềm nhiên như lúc đầu: "Dạ ạ, chị. Chị mặc luôn bộ là cởi ? Bên em thể ủi cho chị, chất liệu trông sẽ hơn."
Người phụ nữ trung niên suy nghĩ một lát, mím môi : "Vậy , cô ủi giúp nhé."
Nói xong, cô bước phòng thử đồ.
Sau khi quần áo của , cô mang bộ đồ đưa cho Dung My.
Dung My lập tức bước tới đón lấy, chuyển tay đưa quần áo cho Lưu Dung ủi.
"Chị, thanh toán bên ạ." Cô dẫn phụ nữ trung niên đến quầy thu ngân.
Người phụ nữ trung niên theo cô qua, quyết định mua nên cũng nhanh nhẹn rút tiền trả.
Dung My nhận tiền, tiên đưa hóa đơn sẵn cho phụ nữ trung niên, : "Chị, đây là hóa đơn, chị cất kỹ nhé. Sau khi về nếu cảm thấy hài lòng với bộ đồ đổi, chỉ cần mác còn nguyên, mặc qua, giặt, trong vòng năm ngày, đều thể mang hóa đơn đến để đổi mẫu khác."
Nghe Dung My , mắt phụ nữ trung niên sáng lên trong chốc lát.
Cô đưa tay tiếp nhận tờ hóa đơn Dung My đưa, liếc một cái: "Cửa hàng của các cô phục vụ hơn cả bách hóa thương trường đấy."
"Khách hàng là thượng đế mà, phục vụ thượng đế đương nhiên là nên ." Dung My mắt thành hình trăng khuyết, tiếp lời phụ nữ trung niên.
Sau đó, cô lập tức đưa đôi tất da chuẩn sẵn từ qua: "Chị, hiện tại cửa hàng bọn em vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm kinh doanh, chị là vị khách đầu tiên của cửa hàng, đôi tất da là quà tặng thêm cho chị, thể phối với bộ đồ chị mua để mặc."
Người phụ nữ trung niên nhanh chóng gấp hóa đơn trong tay bỏ ví da, đưa tay tiếp nhận đôi tất da Dung My đưa, lật qua lật xem xét, cúi mắt đôi tất da chân Dung My: "Có giống như của cô ?"
Dung My kiên nhẫn giải thích: "Dạ ạ, loại em đang mặc mỏng hơn nhiều, và dễ móc sợi. Loại của chị dày hơn một chút, trời mặc là . Loại của chị giống với loại ."
Vừa , cô chỉ về phía Lưu Dung, hiệu cho phụ nữ trung niên chân Lưu Dung.
Rồi tiếp tục: " nếu chị thích màu da , cũng loại màu đen giống chân em."
"Không cần , màu cũng , màu đen là cho mấy cô gái trẻ các cô mặc, tuổi tụi mặc hợp." Người phụ nữ trung niên lắc tay từ chối.
Có thêm đôi tất da tặng kèm, chút vui trong lòng vì giảm giá chút nào cũng lập tức tan biến.
Rất nhanh, bên phía Lưu Dung cũng ủi xong.
Bà mang quần áo , gấp gọn gàng, dùng túi quà bằng giấy Dung My đặc định đóng gói cẩn thận.
"Chị, đây là quần áo của chị." Dung My đưa túi giấy cho phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên chiếc túi đựng quần áo bằng giấy vài , trong lòng càng thêm hài lòng.
Đắt chắc chắn lý do của nó, ở đây bỏ ít tiền hơn cửa hàng bách hóa, hưởng dịch vụ hơn cả bách hóa thương trường.
Nhìn cái túi đựng quần áo , một cái là là đãi ngộ chỉ dành cho quần áo cao cấp.
"Ừ, cảm ơn." Người phụ nữ trung niên tiếp nhận, hài lòng rời khỏi cửa hàng.
Đợi bóng dáng phụ nữ trung niên khuất nơi đầu phố, Lưu Dung kìm nén nổi sự phấn khích trong lòng.
Hào hứng với Dung My: "Con bé My, chúng khai trương !"
Suýt nữa là nhảy cẫng lên mặt Dung My.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-108-thanh-cong-don-hang-dau-tien.html.]
Dung My híp mắt tính toán cho Lưu Dung : " , chúng khai trương . Đơn hàng lợi nhuận gộp của chúng kiếm tám mươi bảy tệ."
Giá nhập áo khoác ba mươi sáu tệ một chiếc, bộ váy hai mươi ba tệ, chiếc áo bên trong lợi nhuận ít hơn, giá nhập mười tệ.
Tóm , quần áo càng đắt thì kiếm càng nhiều, ngoại trừ tiền thuê nhà, nhân công, lợi nhuận còn chia đều cũng thể năm mươi phần trăm.
Tiền dễ kiếm ?
Chỉ một đơn hàng kiếm đủ tiền thuê nhà một tháng.
Nhìn thì vẻ dễ dàng, nhưng thực cũng hề dễ dàng, bởi vì tiền đầu tư cho trang trí, vốn hàng tồn kho, đó chính là một khoản đầu tư lớn.
Đã đơn hàng đầu tiên, Dung My đương nhiên cũng vui.
Đã vui thì đương nhiên ăn mừng: "Mẹ, trưa nay chúng cải thiện bữa ăn ."
"Được, trưa nay chúng nhất định thêm một món thịt lợn xào rau cải." Lưu Dung vui đến mức miệng thể khép .
Nghĩ đến cảnh tượng Dung My tiếp đón khách hàng lúc nãy, Lưu Dung lập tức nảy ý định.
" con bé My, con nhanh dạy , khi khách hàng đến, những lời như thế nào."
Lúc nãy cái miệng của Dung My lanh lẹ quá, nếu bà là khách hàng, xong cũng thấy thoải mái trong lòng, những lời nhỏ nhẹ lúc nào cũng một chuỗi.
Bà thử tưởng tượng, nếu lúc nãy bà tiếp đón, e rằng đơn hàng hỏng .
Vì , chỗ nào cần học thì vẫn học, bà cảm thấy hiện tại bản phương diện thiếu sót.
Vân Vũ
Thế là, Dung My bắt đầu truyền thụ và đào tạo thêm cho Lưu Dung kinh nghiệm nên tiếp đón khách hàng như thế nào.
Dạy đến cuối cùng, hai con bèn trực tiếp diễn kịch vài lượt ngay tại cửa hàng.
Một đóng vai khách hàng, một phụ trách tiếp đón.
Qua vài lượt như , là lập tức thông suốt ngay, nhưng tình hình hơn nhiều.
Dung My: "Mẹ, một lúc nữa nếu khách hàng đến, tiếp đón nhé."
Diễn tập mãi bằng thực tế.
Vả , thời gian lâu , sẽ phát hiện khách hàng chỉ một loại, sẽ gặp đủ loại , thậm chí còn thể đảo lộn nhận thức của .
Không ai ai cũng hào phóng dễ chuyện như vị đại tỷ lúc nãy .
Đây , lúc gần trưa, vị khách hàng khó tính khó tới.
Sau khi bước cửa hàng, tiên quan sát khắp thứ trong cửa hàng một lượt, đó sờ sẫm cái , sờ sẫm cái , thử mấy bộ quần áo.
Sau khi hỏi giá, ở đây trả giá.
Vị khách hàng trợn mắt: "Cô đây là cửa hàng bách hóa gì, chẳng chỉ là tiểu cá thể hộ thôi , nhà ai cá thể hộ mà trả giá.
Còn nữa, cô xem , bộ quần áo mặc cứ cảm thấy chỗ vai chật, cái kiểu dáng là đúng , khác cũng sẽ lấy hàng của cô , cô bán rẻ cho là ."
Vẻ mặt thể hiện rõ: mua hàng của cô là coi trọng cô đấy.
Cô trả giá thẳng một bộ quần áo sáu mươi chín tệ xuống còn hai mươi lăm.
Khiến Dung My cũng bó tay, đại loại là lời lẽ đều , nhất định bán bộ quần áo đó cho cô với giá cô đưa mới chịu thôi.