Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 096: Vẫn phải là hắn
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:02:03
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Quốc Đống và vợ đều uống rượu, nên bữa cơm thuần túy chỉ ăn uống kết thúc nhanh, một tiếng đồng hồ là thể tan tiệc.
Vừa vặn lúc cô cũng cần lấy bao tải đến đồn cảnh sát nhận tiền.
Thế là khi thanh toán hóa đơn, cô cùng Hứa Quốc Đống và vợ chia tay ngay tại cửa nhà hàng.
Dung My Lưu Dung, "Mẹ, thì thẳng đến chỗ Lý Thúc , xem thể tiện thể , con đến đồn cảnh sát, đợi con lấy tiền sẽ đến cửa hàng tìm ."
Hai quyết định chia hành động, Lưu Dung tìm Lý Thúc, cô đến đồn cảnh sát, như hiệu suất việc sẽ cao hơn.
Lưu Dung vốn vẫn yên tâm để Dung My một , nhưng nghĩ đến hôm qua bà cũng cùng một lượt , giúp việc gì , cũng chỉ đó trố mắt , chi bằng bây giờ giải quyết chuyện cửa hàng .
"Được thôi, con tự cẩn thận đấy." Lưu Dung gật đầu đồng ý, dặn dò Dung My vài câu.
Hai cũng chia tay tại cửa nhà hàng, Lưu Dung bộ về, còn Dung My thì đạp xe phóng như bay đến đồn cảnh sát.
Đến đồn cảnh sát, vẫn đến giờ việc của họ.
khuôn mặt Dung My , một cái là ngay " quen" hôm qua đến , thật sự thể tìm khuôn mặt thứ hai như thế.
Người trực ban nhận cô ngay lập tức.
"Trưởng đồn, trưởng đồn, vị đồng chí Dung đến !!!" Người trực ban "nghênh tiếp", mà ngay lập tức chạy văn phòng trưởng đồn thông báo cho Trạch Vĩnh Thọ.
"Khò... khò — khò."
Lúc Trạch Vĩnh Thọ đang ngủ trưa trong văn phòng, tiếng ngáy nhịp nhàng, lúc lên lúc xuống vang khắp cả căn phòng, đến cửa văn phòng thấy rõ mồn một.
Đồng chí công an trực ban lập tức im bặt, ngay cả bàn tay định gõ cửa cũng dừng giữa trung.
Bình thường lúc trưởng đồn ngủ, điều thể chịu đựng nhất chính là khác phiền.
trưởng đồn dặn ở ngoài canh chừng, hễ phụ nữ trông giống nước ngoài đến thì lập tức báo cho trưởng đồn .
Vân Vũ
Đang lúng túng do dự.
Cốc, cốc, cốc —
Một đôi bàn tay trắng nõn, thon dài gõ cửa.
Đáng tiếc, tiếng gõ cửa nhỏ bé nhấn chìm bởi tiếng ngáy như sấm.
Dung My nhíu mày tỏ vẻ chê bai.
Buông tay xuống, với tới nắm cửa, rắc một tiếng, vặn mở.
Cửa mở.
Trong phòng.
Trạch Vĩnh Thọ để đôi chân lên cao bàn việc, ngả ngửa ghế văn phòng, hai tay khoanh ngực, miệng há hốc, nước dãi chảy thành sợi, tiếng ngáy — khò, khò ngừng.
Đồng chí công an trực ban ở một bên ngừng ho khan, cố đ.á.n.h thức vị trưởng đồn suýt nữa ngáy đến ngạt thở , nhưng rốt cuộc vẫn là vô ích.
Dung My đảo mắt quanh văn phòng của một nào đó, tìm kiếm nguồn phát âm thanh thích hợp.
Cuối cùng ánh mắt dừng ở chiếc dùi trống bọc vải đỏ.
Ôi trời, thứ quá thích hợp còn gì.
Bước tới, chút do dự cầm lấy cả chiếc chiêng và dùi.
Cái... cái ...
Đồng chí công an trực ban trố mắt há hốc chiếc chiêng khai mạc mà hồi đơn vị họ tổ chức thi kéo co...
"Keng ——————" một tiếng, vang lên bên tai vị trưởng đồn.
Tiếng ngáy lập tức dừng .
Tiếng c.h.ử.i thề theo đó, " c.h.ử.i cha nhà mày đấy, thằng khốn nạn nào...!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-096-van-phai-la-han.html.]
Lại một tiếng "Keng" nữa, khoảnh khắc mở mắt và ánh mắt chạm Dung My, Trạch Vĩnh Thọ mất thăng bằng, từ ghế ngã phịch xuống đất, mấy câu tục tĩu phía đương nhiên im bặt.
Không kịp quan tâm đến nỗi đau mông, nhăn nhó bò dậy.
Nở nụ còn khó coi hơn cả , "Tiểu đồng chí, cô đến... đến sớm thế, cũng bảo gọi một tiếng, để tận ngoài nghênh tiếp cô chứ?"
Dung My tự đến phía đối diện tìm một chiếc ghế xuống, ngả lưng , hai tay đặt lên hai thành ghế.
Tiếc thật, chiếc ghế chức năng xoay, thì Dung My còn thư thái hơn nữa.
Môi khẽ nhếch, "Lấy tiền mà tích cực, tư tưởng chắc chắn vấn đề."
"Phải, ." Trạch Vĩnh Thọ lau mồ hôi trán, liên tục cúi đầu gật đầu .
Dung My lúc mới chúm chím môi, chỉ về phía đồng chí công an trực ban, "Nhờ đến tìm ông , ai ngờ Trưởng đồn Trạch thật sự vô ưu vô lo nhỉ, giấc ngủ ngon lành thế, gọi còn dậy nổi."
Trạch Vĩnh Thọ vẫn gượng , "Hừ hừ, đêm qua mất ngủ chút, nên ban ngày hôm nay buồn ngủ quá, định tranh thủ giờ nghỉ trưa chợp mắt một lát trong văn phòng."
Trong lòng thì khổ thể thành lời.
Nếu để gom đủ tiền con cho mặt, thể mất ngủ ?
Có thể đêm qua đầu tắt mặt tối, nghĩ đủ cách, mới gom đủ tiền mà cô thích.
Tất nhiên, tám nghìn tám trăm tám mươi tám.
Mà là một nghìn sáu trăm tám, nhưng chỉ để gom đủ một nghìn sáu trăm tám , vận dụng bao nhiêu mối quan hệ, mở miệng hỏi bao nhiêu mới gom đủ.
Rốt cuộc nhà vợ quản chặt, giống Quách Quý Minh , tiền tiết kiệm riêng.
Vừa , Trạch Vĩnh Thọ vẫy tay cho đồng chí công an trực ban lui .
Quay tự tay khóa chặt cửa .
Dung My ghế hành động khác thường của Trạch Vĩnh Thọ, trong lòng lập tức báo động, đề phòng.
Chuẩn sẵn sàng để bất cứ lúc nào tay đ.á.n.h nữa.
mặt vẫn giữ vẻ thư thái lúc nãy, trông như hề đổi.
Trạch Vĩnh Thọ toe toét tới.
Trong mắt Dung My, nụ đê tiện, đang định lên tiếng quát mắng .
Trạch Vĩnh Thọ từ trong túi áo trong bộ đồng phục lấy một phong bì dày cộm.
Đưa tới mặt Dung My, hề hề :
"Tiểu đồng chí, chuyện hôm qua hiểu lầm nhiều quá, đều thằng già Quách Quý Minh lừa gạt, mong cô đừng để bụng, đây là một chút chân thành xin nhỏ bé của , tuy nhiều nhưng cô yên tâm, con tuyệt đối là may mắn."
Dung My đưa mắt lên, ánh dừng phong bì dày cộm khẽ nheo .
Không chút do dự, thản nhiên đưa tay đón lấy, tiện tay bóp nhẹ độ dày của phong bì.
Thấy Dung My nhận phong bì, Trạch Vĩnh Thọ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Đồng thời tự đ.á.n.h giá chân thành về bản .
Luận về quan sát sắc mặt, đầu óc linh hoạt, vẫn là chứ.
Sao thể nghĩ đến việc chủ động chuẩn chứ.
Này nhé, chỉ tốn một phần năm tiền của Quách Quý Minh là thành công lấy sự tha thứ của Dung My.
Kẻ ngốc như Quách Quý Minh nghĩ ?
Rõ ràng là , nếu thì con nhóc mặt nắm thóp, cũng thằng chuẩn đủ tám nghìn tám trăm tám mươi tám .
Sắp một giờ mười phút , cũng chẳng thấy tích cực lên một chút nào.