Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 079: Giàu sang trong hiểm nguy
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:01:46
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dung My cũng theo ánh mắt của Hứa Quốc Đống mà liếc Lưu Dung một cái.
Cô hướng về phía Hứa Quốc Đống mỉm , gật đầu, "Chúng cháu hiểu ạ, nhưng mấy viên gạch lát nền cháu vẫn định lát đấy ạ."
Hơn nữa màu sắc càng , sắc thái càng bắt mắt.
Hứa Quốc Đống thu xếp giấy bút, thước dây mềm những thứ linh tinh , giơ tay lên xem giờ, hướng về phía Dung My , "Được thôi, nhé, bây giờ về đơn vị , nếu cô thể đợi , thì chiều nay khi tan sẽ đến cửa hàng tìm cô, hoặc cô đến đơn vị tìm cũng , dẫn cô nhà khách xem gạch."
Dung My cần nghĩ ngợi gì liền mở miệng, "Vậy bọn cháu sẽ đến cổng đơn vị đợi , mấy giờ tan ạ?"
Nhờ khác giúp đỡ, lý nào để đến tìm , đương nhiên là cô đến đợi .
Hứa Quốc Đống cũng khách sáo, để địa chỉ đơn vị và giờ tan cầm đồ lên và rời .
Đợi tiễn Hứa Quốc Đống khuất mất tăm, Lưu Dung lúc mới đầy vẻ lo lắng Dung My, "Con bé My , chúng đầu tư như quá ?"
Lúc nãy ngoài, bà tiện đối mặt với Hứa Quốc Đống mà phản bác lời con dâu, giờ , trong lòng cũng còn lo nghĩ gì.
Lập tức đem suy nghĩ và ý kiến của với Dung My, "Đầu tư nhiều như thì đến khi nào mới kiếm đống đây? Chính sách đề xướng phát triển kinh tế, khuyến khích bách tính phát triển cá thể, nhưng chính sách đó cũng thể đổi bất cứ lúc nào, nếu đổi, chúng đầu tư lớn như , chút gì đó động tĩnh, thì vốn liếng cũng lấy ."
Trải qua thời kỳ biến động, dù Lưu Dung coi là dám , nhưng "một rắn cắn, mười năm sợ dây thừng", ít nhiều vẫn còn lo ngại.
Tóm , trong lòng bà yên tâm.
Dung My đặt tay lên vai Lưu Dung, tươi bà, "Mẹ, đừng lo lắng chuyện , bây giờ chúng đang gặp thời cơ phát triển lắm, chúng tin tưởng lãnh đạo, tin tưởng Đảng, với xưa chẳng 'giàu sang trong hiểm nguy', 'c.h.ế.t no còn hơn c.h.ế.t đói', chúng cứ mạnh dạn lên một chút, tài lộc đang vẫy gọi chúng đó."
Vừa nhắc đến lãnh đạo và Đảng, Lưu Dung còn dám nghi ngờ, "Đương nhiên là tin tưởng ."
Lại nghĩ đến Dung Thanh hai vợ chồng, dù cụ thể nghề gì bà rõ, nhưng rủi ro chắc chắn là lớn, Dung My đúng, giàu sang trong hiểm nguy, gì việc buôn bán nào chịu rủi ro.
Hừ, vốn tưởng vẫn khá quyết đoán, hóa già , dám bằng trẻ tuổi nữa.
Nghĩ thông , mặt Lưu Dung cuối cùng cũng lộ nụ , "Được, cứ con thôi, định trang trí, thì chúng trang trí một cho tới nơi, trang trí thứ nhất, thành cái đầu tiên của con phố , , thành cái đầu tiên của cả thành phố !!!"
Dung My cũng theo, khóe mắt cong cong, mang theo chút nũng nịu cầu xin Lưu Dung, "Mẹ, con cũng góp một cổ phần, cho con theo góp một phần ? Con cũng theo kiếm tiền."
Dung My nũng nịu, Lưu Dung chịu nổi.
Đầu óc kịp suy nghĩ liền đồng ý ngay, "Góp, con góp bao nhiêu thì góp! Có tiền hai con cùng kiếm!"
Trên mặt Dung My lộ nụ đắc thắng, vội vàng nhân lúc còn nóng quyết định, "Tuyệt quá, ngày mai chúng rút tiền, tính toán vấn đề cổ phần, ' em ruột thịt còn minh bạch chuyện tiền nong', hai con cũng tính rõ ràng khoản tiền ."
Lưu Dung cảm thấy bình tĩnh , nhưng lời , thể thu ...
Hơn nữa bà cũng con dâu đột nhiên góp cổ phần, là sợ bà đủ tiền, để chiếu cố lòng tự trọng của bà, mới câu " em ruột thịt còn minh bạch chuyện tiền nong" .
Đôi mắt đột nhiên như khói đặc xông , cay xè.
Ôi, đợi Tết về Cáp Nhĩ Tân, tảo mộ tổ tiên nhà họ Chu mới , đây chính là 'mộ tổ bốc khói xanh' , mới đứa con dâu như .
Sợ nghĩ tiếp thật sự sẽ cảm động đến phát , tuổi tác lớn , thật là đáng hổ.
Lưu Dung vội vàng chuyển chủ đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-079-giau-sang-trong-hiem-nguy.html.]
"Con bé My , con tiểu Hứa tan năm giờ, chúng năm giờ tìm còn nhà khách, xe thông hành trong quân đội cũng kịp nữa."
Dung My nhíu mày suy nghĩ một chút, "Vậy tối nay chúng ở thành phố một đêm, ngày mai về ."
Lại hỏi Lưu Dung, "Mẹ, mang theo chứng minh thư ạ?"
Lưu Dung lắc đầu, "Không ."
Bà cũng thói quen ngoài mang theo giấy tờ tùy , như Dung My, lúc nào cũng để giấy tờ trong ví.
Lúc Dung My nhíu mày càng sâu hơn.
Không mang theo chứng minh thư, đồng nghĩa với việc hai con thể ở nhà khách.
cô hoãn việc xem gạch đến ngày mai, cô là nóng vội, kế hoạch hôm nay nhất định thành trong ngày, thì đêm ngủ yên.
Làm thế nào bây giờ?
Vân Vũ
Hơn nữa hứa với Hứa Quốc Đống họ sẽ đến cổng đơn vị đợi giờ tan , đầu tiên thất hứa, về hợp tác mà tiến hành, đến chút tin tưởng cũng .
Vì chỉ thể như — "Mẹ, thì xe thông hành về , một con tìm Quốc Đống, con mang chứng minh thư, tối nay con ở thành phố, về nữa."
Lưu Dung cần suy nghĩ liền từ chối, "Sao chứ, một con ở đây an ."
Dung My bất đắc dĩ, giơ tay lên xem đồng hồ, "Vậy thế , con tìm chị Xuân Lan, lúc chắc chị vẫn thu dọn xong hàng, nhờ chị để xe đạp cho chúng , chị xe thông hành về."
Từ khi bày hàng, Trần Xuân Lan sáng nào cũng đạp xe đạp đến, chiều đạp xe đạp về.
Vì , để về nhà, đành mở miệng mượn xe , để đợi chuyến xe thông hành buổi chiều.
Còn việc để Lưu Dung về , một cô đạp xe về, câu cần , Dung My cũng Lưu Dung sẽ đồng ý, chủ yếu là thời gian quá trễ.
"Được, bây giờ chúng thôi." Lưu Dung lúc mới chịu mở miệng.
Đợi hai con chạy đến chỗ Trần Xuân Lan bày hàng, thì Trần Xuân Lan vẫn còn ở đó.
đều thu dọn gần xong, đồ đạc đều chất lên xe kéo .
Đồ đạc bán hàng chị thuê một phòng chứa đồ trong thành phố, tiền thuê một tháng hai đồng, mỗi ngày thu hàng xong kéo đồ đến đó.
Nếu Dung My họ đến muộn hơn năm phút nữa, Trần Xuân Lan .
Nghe xong yêu cầu của Dung My, Trần Xuân Lan hai lời lập tức đồng ý ngay.
Dùng dây thừng buộc đồ đạc xe kéo , ha hả , "Em gái định đại mậu dịch ?"
Dung My giúp kéo dây, lắc đầu , "Gì mà đại mậu dịch chứ, chỉ là buôn bán nhỏ giống chị thôi."
Lại khuyên Trần Xuân Lan, " chị Xuân Lan, chị nghĩ đến việc thuê một cửa tiệm , chị bày hàng như trời nắng thì , gặp trời mưa thì khổ lắm."
Trần Xuân Lan vẫn là câu cũ, "Thuê một cửa tiệm thì trả tiền thuê nhà cho , chị bày hàng như trời nắng thì hàng, trời mưa chị thì , thì thôi. Nè, chị thấy bây giờ chị đều là quá trưa một chút là thu hàng , cũng đợi đến tối nữa, cửa tiệm thì khác, trả tiền cho , còn nỡ đóng cửa."