Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 94: Nguyễn Thất Thất mộng du, mạnh đến đáng sợ

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:19:11
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ai chọc ghẹo thế?"

 

Nguyễn Thất Thất thấy tiếng ồn ào tầng hai, đoán chừng là do Lục Dã gây , nhưng cô xuống lầu, vẫn giường thoải mái hơn.

 

Tháng tư ở Đàm Châu vẫn lạnh, thứ duy nhất thể đ.á.n.h bại lòng hiếu kỳ của cô chỉ cái chăn ấm áp.

 

"Dạy dỗ mấy bà tám thôi. Tối nay ăn gì?"

 

Lục Dã giọng nhẹ tênh, hứng thú với bữa tối hơn.

 

"Anh bắt một con thỏ rừng , tối nay ăn."

 

Nguyễn Thất Thất tung chăn xuống giường. Buổi tối thể ăn cơm nhà ăn mãi , gì cũng nấu một bữa.

 

Mắt Lục Dã sáng rực lên, tích cực : "Anh bắt hai con luôn!"

 

Thỏ núi nhiều, tùy tiện là bắt ngay.

 

Hơn nữa gần đây mới một bảo bối, mới từ hai ngày , ăn gì là cái đó.

 

"Kiếm thêm con gà rừng nữa, hầm canh gà ăn."

 

Nguyễn Thất Thất dặn dò, gần đây buổi tối tốn sức quá, tẩm bổ thật .

 

"Biết !"

 

Lục Dã chạy biến ngoài. Không bao lâu , chạy về, thuận tay ném một cái, chiếc tạp dề hoa treo chính xác lên móc tường.

 

Nguyễn Thất Thất , phòng nước rửa mặt đ.á.n.h răng. Lát nữa cô gian xem . Lần cô gieo mấy hạt táo, hạt thanh long, còn hạt sầu riêng..., đều là lấy hạt từ trái cây trong gian.

 

Cô còn trồng ít hạt giống rau, xem thử mọc thế nào .

 

Cô ôm chậu rửa mặt và đồ dùng cá nhân phòng nước. Bên trong mấy phụ nữ đang giặt quần áo rửa bát, thấy cô, sắc mặt ai nấy đều chút kỳ quái, chào hỏi cô cũng miễn cưỡng.

 

Nguyễn Thất Thất cũng chẳng để ý, tự rửa mặt đ.á.n.h răng. Xong xuôi, cô khẽ gật đầu với mấy phụ nữ về.

 

Trở phòng, cô kéo rèm, đóng chặt cửa sổ gian. Trước tiên cô ghé tiệm Trà muối Ánh Trăng, tự pha cho ly sữa, uống thong thả tới bãi đất trống.

 

Bãi đất trống lớn, Nguyễn Thất Thất ước chừng đến hai ba vạn mét vuông, bởi vì vốn định xây khu chung cư nhưng thị trường bất động sản , đất vẫn bỏ , mọc đầy cỏ dại.

 

Mấy ngày nay cô tranh thủ thời gian cuốc đất, còn bứng trồng cây tịch mai, linh chi và dại , tất cả đều sống khá , tràn trề sức sống, trong gian thoang thoảng mùi hương tịch mai.

 

Đất trống quá lớn, cô chỉ cuốc trăm mét vuông, đào hố, chôn hạt giống, tưới chút nước, cắm cái nhãn bên cạnh, nếu mầm mọc lên giống hết, cô chẳng phân biệt .

 

Nguyễn Thất Thất kiểm tra một vòng, hạt cây ăn quả đều nảy mầm nhỏ, trông tươi . Cô cũng thanh long với sầu riêng là trái cây nhiệt đới, liệu sống trong gian , cứ thử xem , nếu trồng thật thì thể ăn sầu riêng thoải mái.

 

Mầm rau cũng lớn nhanh. Nguyễn Thất Thất phát hiện thực vật cô trồng trong dường như lớn nhanh hơn bên ngoài. Với tốc độ , một tháng thể ăn rau do chính tay trồng.

 

Quả nhiên cô chính là thiên tài trăm năm khó gặp, gì cũng nhất!

 

Nguyễn Thất Thất thập phần đắc ý. Cô cũng chỉ lười một chút thôi, ngoài cái đó thì cái gì cũng ưu tú!

 

Cô dùng sức hút một , hút mấy viên trân châu, thỏa mãn nhai nhai. Uống xong sữa, cô vác cuốc chuẩn tiếp tục khai hoang. Trồng thực vật chắc chắn , cô tính nuôi thêm ít gà vịt, thể tự do ăn thịt gà vịt.

 

"Ủa?"

 

Nguyễn Thất Thất đang cuốc đất, đột nhiên phát hiện phía hình như thêm một mảnh đất trống.

 

Cô vạch đám cỏ dại cao bằng , tới, quả nhiên là một mảnh đất trống chừng trăm mét vuông, trồng ít thứ, hoa hồng, hoa đỗ quyên, hoa tường vi..., còn ít mầm rau, mọc cũng .

 

Ai trồng thế ?

 

Chẳng lẽ cô mộng du tự ?

 

Nguyễn Thất Thất chút chắc chắn. Kiếp cô ở bệnh viện tâm thần quá lâu, mắc chứng mộng du, thường xuyên nửa đêm dậy lang thang trong khu nội trú như bóng ma.

 

Hơn nữa khi mộng du cô "khỏe" đến mức đáng sợ, loại adrenalin bùng nổ .

 

Camera bệnh viện cảnh cô mặc đồ ngủ, chân trần, tay leo từ ban công tầng 4 lên tầng thượng tầng 15. Đêm đó gió còn lớn, cô mặc đồ ngủ màu trắng, tóc xõa dài, giống như Người Nhện, cứ theo cục nóng điều hòa và ban công mà nhẹ nhàng leo lên.

 

Đã thế cô còn leo thẳng một mạch, mà leo ngang, gõ cửa sổ từng phòng, đ.á.n.h thức bệnh nhân dậy, để họ thấy một nữ quỷ áo trắng tóc dài bay phấp phới ngoài cửa sổ, cả đám sợ ngất xỉu tập thể.

 

Từ đó, phòng bệnh của Nguyễn Thất Thất hàn thêm song sắt, bệnh viện dùng loại vật liệu chắc chắn nhất, Người Sắt cũng bẻ . vẫn ngăn cô khi mộng du, cô tiếp tục Người Nhện, quậy phá bác sĩ và bệnh nhân khu nội trú.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-94-nguyen-that-that-mong-du-manh-den-dang-so.html.]

Nguyễn Thất Thất nhíu mày, nghiêm túc chằm chằm vườn rau xanh . Nghiên cứu ba phút , cô khẳng định chắc chắn do trồng.

 

Bởi vì cô một thói quen , cách giữa các hố lẻ, tuyệt đối thể là chẵn.

 

Số lẻ là dương, chẵn là âm.

 

Cô là phụ nữ, thuần âm, tự nhiên trồng lẻ để âm dương điều hòa chứ.

 

qua một lượt, mấy cái hố cách là chẵn, tuyệt đối thể là do cô trồng.

 

Vậy là ai?

 

Chẳng lẽ là Diêm Quân thầm thương trộm nhớ cô, âm thầm lặng lẽ chăm sóc giúp cô?

 

Ý niệm của Nguyễn Thất Thất khởi lên, liền thấy giọng thẹn quá hóa giận của Diêm Quân từ trung truyền đến: "Nguyễn Thất Thất, ngươi còn nghĩ lung tung nữa là bổn quân thu hồi Hoàn Hồn Đan đấy!"

 

Diêm Quân ôn tồn lễ độ mấy ngàn năm rốt cuộc cũng phá công, nghiến răng đe dọa Nguyễn Thất Thất.

 

Ngài chặn con đàn bà điên lâu , hôm nay hiếm khi ghé mắt xuống, liền cái suy nghĩ đại nghịch bất đạo , sợ tới mức ngài suýt tổn hao mấy ngàn năm tu vi.

 

"Thu thì thu, thu xong c.h.ế.t ngay, xuống địa phủ quậy ngài cho xem!"

 

Nguyễn Thất Thất mới sợ chút uy h.i.ế.p , ngược còn đe dọa Diêm Quân.

 

Không trung truyền đến tiếng hít khí lạnh của Diêm Quân, đó im bặt.

 

Nguyễn Thất Thất gọi mấy tiếng thấy hồi âm, hiển nhiên Diêm Quân lặn mất tăm.

 

"Đàn ông đều thế cả, 'rút... điếu' vô tình!"

 

Nguyễn Thất Thất hừ một tiếng, buông một câu "hổ báo".

 

May mà Diêm Quân về địa phủ, thấy, nếu chắc ngài tức c.h.ế.t mất.

 

Nguyễn Thất Thất cũng quá rối rắm việc , cô bao giờ bạc đãi bản . Dù cô mới là chủ nhân gian, giúp cô trồng rau càng , chờ vườn rau lớn lên, cô sẽ tới thu hoạch, giống như chơi nông trại vui vẻ .

 

Làm một hồi trong gian, Nguyễn Thất Thất đổ mồ hôi đầm đìa, tắm rửa sạch sẽ mới .

 

Không bao lâu , Lục Dã trở về, mang theo hai con thỏ rừng béo múp và một con gà rừng, đều sạch sẽ.

 

Nguyễn Thất Thất nấu cơm tối, còn thì giải quyết nỗi buồn, nhưng nhà vệ sinh, liền biến mất.

 

Ngay đó, Lục Dã xuất hiện ở mảnh vườn rau .

 

"Mọc đấy chứ, tưới chút nước nào."

 

Lục Dã thưởng thức thành quả của , vô cùng hài lòng, ngoài lấy chút nước tưới rau.

 

Tưới rau xong, chuồng gà và chuồng thỏ. Vừa bắt cả ổ thỏ và gà rừng núi, đem hết đây, thể tự do ăn thịt gà thịt thỏ .

 

Cái nơi thần kỳ phát hiện mấy ngày , một đất trống lớn, rìa biên giới sương trắng che khuất, qua , cũng màn sương trắng là gì, Lục Dã khá tò mò.

 

Làm xong chuồng gà chuồng thỏ, Lục Dã cắt mấy bông hoa hồng đem ngoài.

 

Nguyễn Thất Thất cũng nấu xong cơm tối: một thau thịt thỏ cay tê, một nồi canh gà rừng và rau xanh xào, lượng nhiều bao no.

 

"Hoa ở thế?"

 

Nguyễn Thất Thất vô cùng ngạc nhiên. Hoa hồng tay Lục Dã , cánh hoa còn đọng sương.

 

"Hái trong bồn hoa đấy, cắm lọ."

 

Lục Dã , định chờ rau củ trồng thành công mới với Thất Thất, cho cô một bất ngờ lớn.

 

Nguyễn Thất Thất xới hai bát cơm đầy. Lục Dã cũng cắm hoa xong, mấy bông hồng kiều diễm cắm trong cái lọ thủy tinh đựng đồ hộp, đặt lên tủ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hoa ba màu: đỏ, hồng, vàng, nở .

 

Nguyễn Thất Thất liếc qua, đột nhiên cảm giác quen thuộc, hoa cô từng thấy .

 

Chính là ở vườn rau do kẻ bí ẩn khai hoang, hoa hồng cũng chỉ nở mấy bông , cũng là ba màu .

 

Nguyễn Thất Thất nhịn thầm, hóa kẻ bí ẩn là Lục Dã !

 

 

Loading...