Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 77: Oan gia ngõ hẹp gặp Lục Giải Phóng ở trung tâm thương mại
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:33
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , Lục Dã đưa Nguyễn Thất Thất đến nhà họ Lâu, mang theo mười viên t.h.u.ố.c điều trị đích đựng trong lọ thủy tinh bình thường.
Nguyễn Thất Thất chỉ t.h.u.ố.c thể chữa bệnh cho Quản Chi Hoa, nguồn gốc, Lục Dã cũng hỏi.
Đến nhà họ Lâu, Lục Dã lấy t.h.u.ố.c , thẳng: "Mẹ Quản, t.h.u.ố.c là t.h.u.ố.c nhập khẩu, tác dụng với bệnh của đấy."
"Cảm ơn Tiểu Dã, t.h.u.ố.c uống thế nào con?"
Quản Chi Hoa hỏi t.h.u.ố.c từ , cũng chẳng lo t.h.u.ố.c vấn đề gì , bà vô cùng tin tưởng Lục Dã.
"Mỗi ngày uống một viên. Mẹ uống hết chỗ xem hiệu quả thế nào, nếu thấy con sẽ tìm thêm." Lục Dã .
"Được!"
Quản Chi Hoa mở lọ thuốc, uống ngay một viên. Bà cũng c.h.ế.t, bà yên tâm về Mãn Nhãi Con, sống thêm ngày nào thì chăm sóc con thêm ngày đó.
Nguyễn Thất Thất ở bên cạnh dạy Mãn Nhãi Con tiếng Thượng Hải. Cô phát hiện Mãn Nhãi Con năng khiếu ngôn ngữ , học cực nhanh. Cô học tiếng Thượng Hải ở bệnh viện tâm thần mất ba tháng mới , nhưng Mãn Nhãi Con chắc chỉ cần một tháng là học .
Quả nhiên những vấn đề về đầu óc thực đều là thiên tài ẩn dật, ngốc thì dung lượng não chỉ thế, vấn đề cũng chẳng .
Ăn trưa ở nhà họ Lâu xong, hai ngoài mua thức ăn. Tối nay chiêu đãi bố ruột kế và ruột cha dượng, còn thu mấy cái bao lì xì, ít nhất cũng mâm cơm tươm tất một chút.
Muốn câu cá to thì bỏ mồi ngon chứ!
Lục Dã đạp xe, Nguyễn Thất Thất . Đường sá trong thành phố giờ rải nhựa, thì bằng phẳng nhưng vẫn xóc, m.ô.n.g cô tê rần như điện giật 36V.
Gần đến chợ, cô đổi ý.
(36V là điện áp an .)
"Đi mua xe đạp ."
"Em phiếu ?"
Lục Dã hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trên tạm thời phiếu, xin.
"Có, lấy của nhà họ Thạch."
Nguyễn Thất Thất móc từ trong túi ba tờ phiếu xe đạp vẫy vẫy. Lục Dã khẽ, chống chân xuống đất, đầu xe điệu nghệ, còn : "Anh sẽ mua chiếc nhất!"
"Đương nhiên !"
Nguyễn Thất Thất đồng ý. Hôm qua kiếm một trăm tám, hôm nay còn kiếm nữa, tiền kiếm là để tiêu mà.
(Phiếu xe đạp)
Hai đến cửa hàng bách hóa lớn nhất thành phố. Lục Dã vệ sinh, còn Nguyễn Thất Thất thẳng đến quầy bán xe đạp.
Cô trúng ngay một chiếc xe đạp nữ màu xanh ngọc bích, đặt giữa mấy chiếc xe đạp khác trông nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Thực cô thích màu hồng phấn hơn, nhưng thời chắc sản xuất xe đạp màu đó, màu xanh ngọc bích cũng tạm .
Xe màu xanh ngọc bích chỉ một chiếc, những chiếc khác đều màu đen.
"Đường quan ải muôn trùng như sắt, mà nay cất bước từ đầu vượt qua. Đồng chí, mua chiếc xe đạp màu xanh !"
Nguyễn Thất Thất to trích dẫn. Thời nay đường việc gì cũng một câu trích dẫn.
Người bán hàng là một cô gái trẻ xinh , nhưng cái m.ô.n.g nặng. Nguyễn Thất Thất gọi to như mà cô vẫn im ghế, lười biếng dựa tạo dáng đường cong gợi cảm, thỉnh thoảng khúc khích như đang tơ tưởng đến ai đó.
Nguyễn Thất Thất chẳng tâm trạng thưởng thức cô tạo dáng, cô thấy dáng còn hơn cô ả nhiều. Giờ cô chỉ mua xe đạp.
"Đồng chí, mua xe đạp!"
Nguyễn Thất Thất gân cổ lên gọi một tiếng, cả tầng lầu đều thấy. Nhân viên ở các quầy khác đều ngẩng đầu sang.
"Nghe thấy , điếc mà cô gào to thế!"
Cô nhân viên trẻ rốt cuộc cũng dậy, trợn trắng mắt, sầm mặt tới, hỏi giọng khó chịu: "Có phiếu ?"
"Không phiếu thì mua xe bằng niềm tin ? mua chiếc xe màu xanh !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-77-oan-gia-ngo-hep-gap-luc-giai-phong-o-trung-tam-thuong-mai.html.]
Nguyễn Thất Thất đặt tờ phiếu xe đạp lên quầy.
"Chiếc đó bán, cô mua chiếc khác ."
Người bán hàng Hứa Lệ Na chắc nịch. Chiếc xe cô định giữ cho , nhưng hiện tại kiếm phiếu. Tuy nhiên đối tượng của cô bảo hôm nay sẽ đưa cô về mắt, cha là tư lệnh, một tờ phiếu xe đạp chỉ là chuyện nhỏ.
"Tại bán?"
Nguyễn Thất Thất nhíu mày, chút bực .
Cô nhân viên cứ khiêu khích tính điên của cô. Thực cô chẳng nổi điên với lạ chút nào, tốn thời gian lắm.
"Không bán là bán, gì nhiều tại thế? Trừ chiếc , những chiếc khác đều bán, cô chiếc nào?"
Hứa Lệ Na chột nên thẹn quá hóa giận. Cô quyền giữ hàng hóa quầy, là vi phạm quy định sẽ phạt.
nhiều trong cửa hàng đều thế, giám đốc cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Hơn nữa cô trả tiền, chỉ chậm một hai ngày thôi mà.
Hứa Lệ Na trừng mắt Nguyễn Thất Thất đầy bực bội, cảm thấy cô gái thật phiền phức, cứ như hiểu tiếng , bảo bán còn hỏi vặn vẹo.
" chỉ mua chiếc màu xanh thôi. Nếu các cô bày xe lên quầy nghĩa là hàng để bán. là khách hàng, phiếu, xin hỏi tại bán cho ? Chẳng lẽ cửa hàng các cô bán đồ còn xem tâm trạng nhân viên? Vui thì bán, vui thì nghỉ? Hay là hàng hóa của các cô cũng ngày nghỉ lễ? Đến ngày nghỉ là bán?"
Nguyễn Thất Thất vẻ mặt bình thản, giọng nhẹ nhàng nhưng lời lẽ cực kỳ sắc bén, câu nào cũng châm chọc sâu cay.
"Cô ăn kiểu gì thế? Ai đến ngày nghỉ lễ? bảo bán , cô cứ ăn vạ thế nhỉ!"
Hứa Lệ Na thẹn giận, vì hôm nay cô đúng là đang "đến tháng" thật. Cô cảm thấy Nguyễn Thất Thất cố ý chế giễu , con mụ đáng ghét quá!
"Sao thế?"
Một đàn ông trẻ mặc quân phục tới, cao mét bảy lăm, tướng mạo cũng đường hoàng. Nhờ bộ quân phục mà thu hút ít ánh ngưỡng mộ của các cô gái trẻ dọc đường .
Những ánh mắt đó khiến gã đàn ông đắc ý, càng thêm ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, vênh váo tự đắc tới.
Hứa Lệ Na thấy thì mừng rỡ, tự tin tăng vọt. Cô chỉ Nguyễn Thất Thất, hậm hực : "Chính là cô gây sự, cố ý quấy rối!"
"Đồng chí, đây là cửa hàng bách hóa, cô gây sự là bắt cải tạo lao động đấy, mau !"
Gã đàn ông trẻ Nguyễn Thất Thất, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc vẻ của cô, giọng điệu cũng khách sáo hơn một chút.
Hứa Lệ Na bên cạnh bất mãn, cô hy vọng đối tượng của sẽ dạy cho con tiện nhân một bài học nhớ đời.
"Anh là phụ trách cửa hàng ? Anh quyền gì đuổi khách hàng ?"
Nguyễn Thất Thất lạnh. là một đôi ngu xuẩn trời cao đất dày.
"Cô cha đối tượng của là ai ? Khuyên cô điều một chút, mau cút , nếu sẽ khiến cô sống nổi ở đất Đàm Châu !"
Hứa Lệ Na khí thế hung hăng, ngón tay chọc gần mắt Nguyễn Thất Thất.
Cô sầm mặt, giơ tay định dạy dỗ cô ả thì gã đàn ông trẻ chắn mặt Hứa Lệ Na, đẩy cô một cái, quát: "Đừng điều, còn gây sự nữa bắt cô cải tạo đấy!"
"Mày định bắt ai hả? Lục Giải Phóng!"
Giọng lạnh lùng nghiêm nghị của Lục Dã vang lên, cũng đến nơi.
Hắn một tay đỡ Nguyễn Thất Thất, tay nắm chặt cánh tay Lục Giải Phóng, lạnh lùng .
Nguyễn Thất Thất chớp mắt. Lục Giải Phóng?
Khéo thật đấy, mua cái xe đạp cũng gặp quen, oan gia ngõ hẹp quả sai!
"Lục Dã, mày phát điên cái gì thế? Tao dạy dỗ khác liên quan đếch gì đến mày, buông !"
Lục Giải Phóng dùng hết sức bình sinh giãy giụa nhưng thoát . Lục Dã chỉ dùng một tay khiến thể động đậy.
Hơn nữa Lục Dã cao hơn nửa cái đầu, trai hơn, khí thế áp đảo hơn, cùng mặc quân phục, đối diện thế , cao thấp phân định rõ ràng.
Những ánh mắt ngưỡng mộ Lục Giải Phóng lúc giờ đều đổ dồn Lục Dã, nóng bỏng như ánh mặt trời.
Nguyễn Thất Thất vô cùng đắc ý. Quả nhiên thời đại nào thẩm mỹ của phụ nữ cũng giống cả thôi.
Mắt của cô đúng là thiên hạ nhất, xem đàn ông cô chọn trai thế nào kìa!