Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 74: Không bao giờ cần tình yêu của cha mẹ nữa, chỉ cần tiền của họ thôi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:30
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng may thời gian qua Nguyễn Thất Thất huấn luyện, Lục Đắc Thắng học hỏi đôi chút. Sau một hồi mát mẻ, thấy biểu cảm cứng đờ của Viên Tuệ Lan, ông đắc ý lắm, còn liếc xéo Mạc Thu Phong vài cái, ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.
Mạc Thu Phong nhịn bật . Ông ngay mà, Lục Đắc Thắng tám đời bước chân cửa nhà ông , hôm nay tự nhiên đến chơi?
Hóa là đến đòi lì xì!
Ông liếc Nguyễn Thất Thất, trong lòng hiểu rõ. Chắc chắn nãy ở nhà họ Lục, con bé quậy một trận tưng bừng, khiến Lục Đắc Thắng mất ít tiền, trong lòng uất ức đến phát điên nên chạy sang đây tìm sự cân bằng.
"Tuệ Lan, Tiểu Dã thăng chức, chúng cũng gói một cái bao lì xì to chúc mừng con nhé!"
Mạc Thu Phong với Viên Tuệ Lan đang bưng bên cạnh.
"Chẳng nào đó dìm xuống ? Sao thăng?"
Viên Tuệ Lan đặt chén xuống, khi nhắc đến " nào đó" thì lườm Lục Đắc Thắng một cái cháy mặt.
Đồ nhà quê não, con hồ ly tinh Lâm Mạn Vân thổi gió bên gối đến mụ mị đầu óc. Rõ ràng con trai bà thể thăng chức, thế mà ông dìm xuống.
Ngu đến mức thể đưa viện bảo tàng trưng bày!
Mặt Lục Đắc Thắng đen sì, nghiến răng ken két. Mụ đàn bà ngu xuẩn bắt đầu . Lần ông dìm việc thăng chức của Lục Dã là vì cấp lời tiếng , bảo ông việc thiên vị, chỉ nâng đỡ con trai ruột.
Nếu ông tỏ thái độ thì những lời đàm tiếu đó sẽ càng lan rộng, chỉ ảnh hưởng đến con đường quan lộ của Lục Dã mà còn ảnh hưởng đến cả ông . Ông bàn bạc với Mạc Thu Phong mới quyết định đề bạt, đợi một thời gian nữa sẽ nhắc .
Cái đầu của mụ đàn bà đúng là chỉ để trang trí, chẳng tí não nào. Năm xưa ông đúng là ma đưa lối quỷ dẫn đường, khuôn mặt xinh cho mụ mị, chứ thì ế vợ cả đời ông cũng chẳng thèm lấy loại phụ nữ đầu óc bã đậu !
"Chuyện công việc đàn bà các hiểu , chuyện với lão Mạc, bà đừng xen !"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong lòng Lục Đắc Thắng đang lửa, chuyện cũng sặc mùi t.h.u.ố.c súng. Ông chẳng chuyện với Viên Tuệ Lan chút nào, một chữ cũng thấy thừa.
"Đàn bà chỗ nào kém ông? Lục Đắc Thắng, nghiệp trường nữ sinh cấp ba đấy, ông học mấy năm? Biết mấy mặt chữ? Mà còn dám coi thường phụ nữ? Ông giỏi giang như thế còn chui từ bụng ? Sao ông học Tôn Ngộ Không nứt từ tảng đá ?"
Viên Tuệ Lan lập tức xù lông. Bà tham gia cách mạng chính là vì gia đình trọng nam khinh nữ, cha bà còn định gả bà cho một lão già đáng tuổi cha vợ kế. Bà phản kháng nên đành trốn , cơ duyên xảo hợp mà tham gia cách mạng.
Bà ghét nhất là đàn ông câu "đàn bà các hiểu". Mạc Thu Phong bao giờ thế, ông tôn trọng phụ nữ.
"Bà đúng là già mồm! Viên Tuệ Lan, thèm chấp bà, chuyện với lão Mạc!"
Lục Đắc Thắng tức đến đen mặt, nhưng ông tự cho là đàn ông, cãi với đàn bà thì mất mặt quá, nên lôi Mạc Thu Phong bia đỡ đạn. Thực ông cũng chẳng chuyện với Mạc Thu Phong tí nào.
"Ba, thái độ của ba là vấn đề nghiêm trọng đấy. Chủ tịch , phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời. Ba năng thế là coi thường các đồng chí nữ, giác ngộ thấp đấy nhé!"
Nguyễn Thất Thất tuy thích Viên Tuệ Lan nhưng chuyện cô về phía bà .
Viên Tuệ Lan liếc cô, chút ngạc nhiên. Bà ngờ con bé nhà quê tư tưởng giác ngộ cao thế, lúc nổi điên thì năng cũng dáng hình, rõ ràng trong bụng chút chữ nghĩa.
"Đến vĩ đại như Chủ tịch còn phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời, Lục Đắc Thắng ông dựa mà bảo phụ nữ gì? Loại đàn ông ngu xuẩn tự đại như ông chỉ loại như Lâm Mạn Vân mới chịu nổi thôi, đổi sang phụ nữ tư tưởng một chút xem ai thèm sống với ông!"
Mồm mép Viên Tuệ Lan vẫn lợi hại, dù cũng từng cán bộ tuyên truyền trong quân đội, năng đấy.
"Trong đầu bà chứa tư tưởng á? Viên Tuệ Lan, bà đừng tự sướng. Cái đầu gỗ của bà, đến đứa trẻ lên ba còn thông minh hơn. Bà tưởng ông đây sống với bà lắm ? Năm xưa là bà mặt dày mày dạn đòi lấy ông đây đấy nhé. Bà đừng khoe cái bằng nữ sinh cấp ba mặt , bằng cấp cũng cứu vớt cái đầu óc ngu si của bà !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-74-khong-bao-gio-can-tinh-yeu-cua-cha-me-nua-chi-can-tien-cua-ho-thoi.html.]
Lục Đắc Thắng sắp tức nổ phổi. Ông trừng mắt Nguyễn Thất Thất, đầu sẽ tính sổ với con ranh .
Dám hùa với Viên Tuệ Lan đối phó ông , đúng là ăn cây táo rào cây sung.
Khi đối phó với Viên Tuệ Lan, mồm mép Lục Đắc Thắng như bôi mỡ, tốc độ tăng gấp ba, vốn từ cũng phong phú hơn hẳn, hề lép vế chút nào.
"Năm xưa mù mắt mới đ.â.m đầu lấy cái thứ chẳng gì như ông. May mà đầu là bờ, lấy lão Mạc. So với ông, lão Mạc là trăng sáng trời, còn ông là cục đất sét cống rãnh!"
"Trăng sáng trời cái gì? Bà chỉ là giúp việc miễn phí Mạc Thu Phong tìm về, tận tụy chăm sóc hai đứa con trai cho , còn con ruột thì bỏ mặc, để Tiểu Dã đói đến kêu gào t.h.ả.m thiết. Bà còn mặt mũi nào mà nữa!"
" để Tiểu Dã đói bao giờ? Lục Đắc Thắng, ông đừng ngậm m.á.u phun . Trước khi thì chùi sạch cái m.ô.n.g của ông . Con hồ ly tinh nhà ông ngược đãi Tiểu Dã ông quản? Ông còn là cha ruột Tiểu Dã đấy, ông tiếp tay cho kẻ ác, còn mặt mũi nào mà to mồm mặt ? Trước khi , ông lo mà dạy dỗ Lâm Mạn Vân !"
"Lâm Mạn Vân ngược đãi Tiểu Dã bao giờ, bà đừng hươu vượn. Viên Tuệ Lan, lười cãi với bà. Mạc Thu Phong, quản cho mụ vợ ngu ngốc của ông , chọc điên ông đây thì ông đây khách sáo !"
"Ông định khách sáo thế nào? Ông đuối lý cứng họng chứ gì? Nhắc đến Lâm Mạn Vân là ông câm như hến. Lục Đắc Thắng, trong lòng ông rõ như gương, ông chỉ lười quản thôi. Tiểu Dã cha như ông đúng là đen đủi tám đời!"
Cặp vợ chồng cũ giờ như kẻ thù, vạch áo cho xem lưng, ngừng lôi chuyện của . Trong câu chuyện của họ, Lục Dã cũng nhắc đến nhiều .
Sắc mặt Lục Dã ngày càng khó coi, áp suất quanh xuống thấp đến cực điểm.
Hóa sống khổ sở thế nào cha đều cả, nhưng họ ai đưa tay kéo một cái mà đều lựa chọn ngơ.
"Giờ chúng mới là một nhà, xem em trút giận !"
Nguyễn Thất Thất vỗ nhẹ , dịu dàng an ủi. Lệ khí Lục Dã nồng nặc đến mức sắp tràn ngoài , cô mà dỗ dành thì tên chắc phát điên mất.
Sự u ám Lục Dã tan biến trong nháy mắt. Hắn ngẩng đầu với Nguyễn Thất Thất, tỏ ý .
Thất Thất đúng, giờ Thất Thất mới là thiết nhất của , còn cô độc một nữa. Lục Đắc Thắng cũng , Viên Tuệ Lan cũng thế, tình yêu của họ bao giờ cần nữa.
Sau chỉ tiền của họ thôi!
"Lão Lục, Tuệ Lan!"
Mạc Thu Phong sầm mặt, lạnh lùng quát.
Hai cũng quá hiểu chuyện, những lời đó thể mặt con cái, quá tổn thương lòng con trẻ!
Thảo nào cảm xúc của Lục Dã ngày càng bất , gặp đôi cha như thế cũng thật khổ đứa nhỏ.
Hai đang cãi hăng say rốt cuộc cũng bình tĩnh , nhớ những lời . Cả hai đều tỏ vẻ hối hận, đó trừng mắt , cảm thấy đều là của đối phương!
"Lục Dã nhà cha như hai đúng là đen đủi mười tám đời. Nếu hai ngứa mắt thì ơn buộc chặt cái lưng quần , đừng đẻ con .
Lưng quần buộc chặt, đẻ con quản, đùn đẩy trách nhiệm cho , hại Lục Dã từ năm hai tuổi tự nuôi sống bản , lên núi kiếm quả dại ăn, ăn bao nhiêu quả độc. Anh độc c.h.ế.t, đói c.h.ế.t là do tự cố gắng, nhưng điều đó cũng thể giảm bớt tội của hai . Hai đúng là một đôi cha tàn nhẫn!"
Nguyễn Thất Thất sa sầm mặt mày, giọng lạnh tanh. Cô thực sự đau lòng cho Lục Dã.
Cha là oan gia, sinh con thành gánh nặng, quản, cũng lo. Lục Dã nếu kỳ ngộ thì chắc chắn sống nổi đến giờ.