Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 68: Chúng tôi đi đây, nhưng chúng tôi sẽ còn quay lại
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:24
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thất Thất, hai đứa còn ?"
Đại đội trưởng nghiến răng tới, túm chặt Nguyễn Thất Thất, còn giật lấy con d.a.o chẻ củi tay cô.
Con điên mà đưa d.a.o chẻ củi cho thật thì Nguyễn Gia Loan e rằng cũng giống thôn Bạch Lý, m.á.u chảy thành sông mất.
"Thế thì cháu ? Đánh to thế , cháu can ngăn chứ!"
Nguyễn Thất Thất lý lẽ hùng hồn, còn định giật con d.a.o từ tay đại đội trưởng.
"Cháu mà gọi là can ngăn ? Người g.i.ế.c cháu đưa dao, Nguyễn Thất Thất, cháu đang tiếp tay cho kẻ ác đấy. Xảy án mạng thật thì cháu cũng yên !"
Đại đội trưởng tức đến nỗi lồng n.g.ự.c như lửa đốt, tát cho con điên một cái nhưng dám.
Bên cạnh còn thằng điên, tay thằng điên còn súng, ông gan đó.
"Cái đồ đầu lợn, bảo mày đ.á.n.h sang trái, mày đ.á.n.h sang gì? Lợn còn thông minh hơn mày, thảo nào vợ mày ngủ!"
Tiếng mắng hận sắt thành thép của Lục Dã lọt tai đại đội trưởng. Ông nghiến chặt răng hàm, u oán Nguyễn Thất Thất. Vợ chồng nhà đến để phá hoại ông và Nguyễn Gia Loan đúng ?
"Bác hai, bác đừng lo chuyện bao đồng ở đây nữa, lo cho !"
Nguyễn Thất Thất bụng nhắc nhở. Tối qua cô cũng bỏ một tờ giấy nhỏ túi áo vợ đại đội trưởng, chắc cũng sắp phát hiện .
"Bác là đầu một đội, bác lo thì ai lo?"
Đại đội trưởng bực bội trừng mắt, giọng nghĩa chính ngôn từ, còn xắn tay áo định lao can ngăn.
Nguyễn Thất Thất "xì" một tiếng, lùi sang bên cạnh tiếp tục xem kịch.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Liễu Tứ Muội, con hồ ly tinh lẳng lơ , dám quyến rũ chồng bà , bà g.i.ế.c c.h.ế.t mày!"
Tiếng c.h.ử.i rủa chói tai của vợ đại đội trưởng vang vọng khắp thôn trong nháy mắt, kèm theo tiếng hét sợ hãi và tiếng của góa phụ Liễu.
"Nguyễn Quế Lượng thằng ch.ó c.h.ế.t , ngày nào cũng uống nước tiểu hóa là để ngủ với con hồ ly tinh . Phi, bà g.i.ế.c c.h.ế.t mày thiến Nguyễn Quế Lượng!"
Vợ đại đội trưởng là đàn bà đanh đá nổi tiếng khắp vùng, thời con gái vang danh cả công xã. Cha bà thời trẻ từng nghề bảo tiêu, võ nghệ cao cường nên mấy chị em bà đều luyện tập, thủ khá .
Đại đội trưởng mặt vợ rúm ró như cầy sấy vì đ.á.n.h . Cưới hơn ba mươi năm, ông thắng trận nào.
Cảnh gà bay ch.ó sủa hỗn loạn bỗng chốc im bặt. Tất cả dừng tay, tạm thời quên thù hận, mắt sáng rực về phía đại đội trưởng.
Thảo nào mấy hôm nay mồm miệng đại đội trưởng thối hoắc, hóa là uống nước tiểu !
Chẳng lẽ đây là phương t.h.u.ố.c cổ truyền giúp "long tinh hổ mãnh"?
Đại đội trưởng cũng thật trượng nghĩa, phương t.h.u.ố.c thế mà , lén lút uống một . Phi, đáng đời vợ đánh!
" , , oan..."
Đại đội trưởng ngẩn gào lên bi phẫn, nhưng chẳng ai tin, đều ông với ánh mắt xem kịch vui.
Rất nhanh, vợ đại đội trưởng ngược sáng xông tới, tay túm tóc góa phụ Liễu quần áo xộc xệch.
Góa phụ Liễu mảnh mai yếu đuối, tay vợ đại đội trưởng đỡ nổi một chiêu, khuôn mặt xinh sưng vù như đầu heo, chẳng còn chút quyến rũ ngày thường.
"Nguyễn Quế Lượng, cho bà!"
Tiếng gầm của vợ đại đội trưởng như sấm nổ giữa trời quang, dọa đại đội trưởng chạy càng nhanh hơn. Giờ ông chỉ chạy đến chân trời góc bể, lưu lạc tứ phương, tránh xa con mụ điên !
"Bác gái, !"
Nguyễn Thất Thất kịp thời đưa một chiếc giày vải nhặt đất cho bà .
Vợ đại đội trưởng đón lấy chiếc giày, tay ném chuẩn xác gáy đại đội trưởng.
"Bốp!"
Đại đội trưởng ngã ngửa , thẳng cẳng, bất động.
Cú ném bằng đế giày của vợ ông uy lực mười phần, đ.á.n.h ngất ông ngay tại chỗ.
Nguyễn Thất Thất xem mà sằng sặc. Nếu gì bất ngờ thì đại đội trưởng ngày lành mà sống, Nguyễn Gia Loan chắc chắn cũng náo nhiệt. Oán khí lớn thế , thỉnh thoảng chẳng đ.á.n.h vài trận cho bõ tức?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-68-chung-toi-di-day-nhung-chung-toi-se-con-quay-lai.html.]
"Về Đàm Châu thôi!"
Nguyễn Thất Thất kéo Lục Dã . Xem náo nhiệt xong , đến lúc về Đàm Châu việc lớn!
"Đi!"
Lục Dã cũng xem mắt.
Đại đội trưởng vẫn giả c.h.ế.t mặt đất, mắt nhắm nghiền, mặt cắt còn giọt m.á.u (do sợ), bất tỉnh nhân sự. Vợ đại đội trưởng vốn đang tức giận, thấy ông như thì hoảng hốt, luống cuống tay chân.
"Dậy , đừng giả c.h.ế.t với bà!"
Vợ đại đội trưởng đ.ấ.m ông mấy cái, vẫn tỉnh. Bà sợ thật , tưởng ném một chiếc giày c.h.ế.t chồng.
"Nguyễn Quế Lượng, ông dậy , trách ông nữa!"
Giọng vợ đại đội trưởng nghẹn ngào. Tuy đại đội trưởng trăng hoa nhưng vẫn lo cho gia đình, bà cũng góa phụ . Ăn vụng thì ăn vụng, ông già năm mươi tuổi , còn ăn vụng mấy năm nữa?
Đại đội trưởng đang giả c.h.ế.t mừng thầm, định giả vờ thêm vài phút nữa từ từ tỉnh , đó giả bệnh một hai năm, kiếm đủ sự áy náy của bà vợ hung dữ , chuyện góa phụ Liễu chắc chắn sẽ bỏ qua.
Lục Dã và Nguyễn Thất Thất ngang qua, hai dừng , cúi xuống, một ở đầu, một ở chân.
Nguyễn Thất Thất rút một cọng cỏ đuôi ch.ó cù lòng bàn chân đại đội trưởng, Lục Dã cũng rút một cọng cù mũi ông .
"Hắt xì... Ha ha ha ha... Đừng cù nữa..."
Chưa đầy ba giây, đại đội trưởng diễn nổi nữa, lăn lộn mặt đất sặc sụa, tinh thần khỏe mạnh như vâm, thể đ.á.n.h c.h.ế.t một con trâu.
Sắc mặt vợ đại đội trưởng đổi, trong mắt vẫn còn ngấn lệ nhưng che giấu sát khí đằng đằng.
"Nguyễn Quế Lượng, bà g.i.ế.c c.h.ế.t ông!"
"Úi giời ơi, bà giải thích , đừng đánh, ối dồi ôi..."
Đại đội trưởng tay vợ như chuột trong móng mèo, chút sức phản kháng. Chẳng bao lâu , ông đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập, còn hình .
Nguyễn Thất Thất và Lục Dã nán xem thêm một màn kịch nữa, vui vẻ, ngơ ánh mắt u oán của đại đội trưởng, cũng chẳng chút áy náy nào.
Kiếp đại đội trưởng tuy trực tiếp hại c.h.ế.t nguyên chủ nhưng cũng chủ trì công đạo, cho ông một bài học nhỏ cũng là đáng đời.
Nguyễn Sương Hàng và Nguyễn Tiểu Tuyết tin chạy đến xem náo nhiệt. Họ đến muộn, vở kịch lớn kết thúc, chỉ còn màn náo nhiệt nhà đại đội trưởng.
"Thất Thất, hai đứa vẫn ?"
Nguyễn Sương Hàng thấy em gái và em rể đầu tiên, hở cả răng hàm. Đã hơn nửa tiếng , hai vẫn khỏi Nguyễn Gia Loan?
"Đánh to quá, em với Lục Dã ở can ngăn, giờ đây ạ!"
Nguyễn Thất Thất dối chớp mắt. Những khác đều bĩu môi. Can ngăn cái khỉ mốc, hai đứa còn điên hơn ai hết, suýt nữa thì gây án mạng!
"Bà con cô bác, chúng đây, nhưng chúng sẽ còn !"
Nguyễn Thất Thất vẫy tay chào , lời tạm biệt đầy nhiệt huyết.
"Thuận buồm xuôi gió nhé!"
Dân làng đáp chẳng mấy nhiệt tình. Họ chỉ mong hai kẻ điên cút càng xa càng , nhất là đừng bao giờ .
"Chị cả, Tiểu Tuyết, việc gì cứ lên công xã tìm chủ nhiệm Mã, sẽ chủ trì công đạo cho !"
Nguyễn Thất Thất cố ý nhắc đến Mã Xuân Sinh mặt thôn.
Quả nhiên, ánh mắt đều đổi, tâm thái cũng đổi.
Mã Xuân Sinh là chủ nhiệm Ủy ban Cắt đuôi, hôm nọ đám cưới Nguyễn Thất Thất cũng đến dự. Ba chị em nhà họ Nguyễn sắp phát đạt thật , ôm cái đùi to của chủ nhiệm công xã, thể ngang trong xã!
Nguyễn Thất Thất và Lục Dã cuối cùng cũng rời . Nửa đường ngang qua nông trường, thấy gia đình Nguyễn Quế Minh đang khai hoang. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cả nhà đổi hẳn, đen gầy, già mấy tuổi.
Có Mã Xuân Sinh "chăm sóc đặc biệt", cuộc sống của cả nhà họ chắc chắn nước sôi lửa bỏng, còn khổ hơn cuộc sống của nguyên chủ kiếp . Để xem họ chịu đựng nổi .
Cho dù họ chịu đựng , cô cũng sẽ để họ sống yên . Cả nhà nhất định c.h.ế.t!
Hai giờ chiều, họ về tới thành phố Đàm Châu, ăn cơm ở quán xong liền về đại viện đòi tiền lì xì.