Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 51: Công văn từ quân đội gửi đến

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:07
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Sương Hàng bếp bận rộn, Nguyễn Tiểu Tuyết cũng phụ giúp. Nguyễn Thất Thất bên lò sưởi sưởi ấm, tiện thể nướng bánh dày ăn.

 

Cô lấy năm cái bánh dày trong chum , dùng kẹp than đặt lên giá nướng lửa, xếp năm cái bánh dày lượt, thỉnh thoảng lật mặt. Nướng một lúc, mặt bánh dày nổi lên một cái bong bóng lớn, giống như thổi kẹo cao su, càng phồng càng to.

 

"Bốp" một tiếng.

 

Bong bóng vỡ , dòng gạo nếp trắng như tuyết chảy , trong khí tràn ngập mùi thơm nồng của gạo.

 

(Bánh dày nướng siêu ngon.)

 

Bánh dày nhiều cách ăn: chiên, rán, nướng, luộc, hấp, nhưng Nguyễn Thất Thất thích ăn nướng nhất, đặc biệt là nướng vàng hai mặt, c.ắ.n giòn rụm, ở giữa mềm dẻo thơm ngọt, ăn ngon tuyệt cú mèo.

 

"Niệm Niệm, Mong Mong, ăn bánh dày !"

 

Nguyễn Thất Thất vẫy tay gọi hai đứa trẻ, nhanh tay gắp hai cái bánh dày chín từ vỉ nướng xuống, nhưng nóng quá, cô cầm chắc rơi xuống đất, đầu ngón tay cũng sắp bỏng rát.

 

Cô vội đưa tay lên dái tai để hạ nhiệt, cách cô dùng từ nhỏ, hiệu nghiệm.

 

"Dì hai ăn ạ."

 

Nguyễn Niệm nhặt bánh dày đất lên, phồng má thổi bụi bám bên ngoài, hai tay đưa cho Nguyễn Thất Thất.

 

"Mang cho và dì út ăn , vẫn còn đây !"

 

Nguyễn Thất Thất tiếp tục lật mặt ba cái bánh dày còn . Bánh dày trong chum còn nhiều, hôm nào gọi mấy thanh niên trai tráng đến giã thêm ít nữa mới .

 

Nguyễn Niệm tuy mới bốn tuổi nhưng chững chạc. Bé bưng hai cái bánh dày chạy lon ton bếp, đó chạy , xổm bên lò sưởi xem Nguyễn Thất Thất lật bánh.

 

Nguyễn Mong hai tuổi cũng xổm xuống, đôi mắt to chằm chằm bánh dày chớp, liên tục nuốt nước miếng.

 

"Ăn ."

 

Ba cái bánh dày đều chín, Nguyễn Thất Thất chia cho bọn trẻ cũng ăn.

 

Bánh dày nướng chín thơm lừng mềm dẻo, trừ việc ăn nhiều sẽ nóng trong gây đầy bụng thì tật nào khác.

 

Ăn xong một cái bánh dày nướng, Nguyễn Thất Thất vẫn thèm, nướng thêm mấy cái nữa ăn, nhưng để dành bụng ăn viên tuyết hoa và bánh sam t.ử hấp gà. Hai món là đặc sản quê hương nguyên chủ, kiếp cô cũng từng ăn, mùi vị quả thực tuyệt.

 

Hiện tại thịt và gà đều là đồ sạch, chắc chắn nấu lên sẽ càng ngon hơn. Nguyễn Thất Thất đành nuốt nước miếng, chạy bếp xem xét.

 

Nguyễn Tiểu Tuyết đang băm nhân thịt. Viên tuyết hoa thực chính là viên thịt bọc một lớp gạo nếp, hấp chín lên gạo nếp trong veo như ngọc, viên thịt tươi ngon miệng, chỉ mắt mà còn ngon miệng, trong các bữa tiệc đều món .

 

(Viên tuyết hoa)

 

Nguyễn Sương Hàng đang bánh sam tử. Trong nhà hạt sam t.ử từ năm ngoái, cô mới xay thành bột. Bột sam t.ử ăn thô ráp, địa phương câu tục ngữ: "Chưa qua núi cao đất bằng, ăn bánh sam t.ử phẩm chất", ý bánh sam t.ử ăn sạn.

 

Cho nên dân địa phương thường trộn thêm bột nếp để trung hòa độ thô của bột sam tử, thành bánh sam t.ử ăn.

 

(Sam tử: một loại hạt rừng, tên khoa học rõ.)

 

"Đói hả?"

 

Nguyễn Sương Hàng hỏi.

 

"Cũng tàm tạm, em ăn một cái bánh dày."

 

Nguyễn Thất Thất xoa bụng. Đói thì đói, nhưng răng ngứa, nhai cái gì đó.

 

"Chị hai, trong tủ phòng em khoai lang khô tẩm gia vị đấy."

 

Nguyễn Tiểu Tuyết .

 

Mắt Nguyễn Thất Thất sáng lên, chạy lục tủ, nhanh tìm một túi khoai lang khô, chừng một cân, do Nguyễn Tiểu Tuyết phơi.

 

Cô lấy một miếng chạy lò sưởi nướng ăn. Khoai lang khô nướng mềm đặc biệt thơm ngọt, cũng đỡ buồn mồm.

 

Nguyễn Thất Thất cũng ăn mảnh, chia cho cháu gái một nửa, ăn một nửa. Ăn xong khoai lang khô, cô vẫn thấy ngứa răng, ghế ngẩn nhớ Lục Dã.

 

Tối qua mơ thấy , cô xé nát quần áo Lục Dã, bao chuyện lớn phù hợp trẻ em.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cô thực sự nghi ngờ là do kiếp ở bệnh viện tâm thần nhịn lâu quá, cấm d.ụ.c mười năm trời, "nghẹn" hỏng là do cô giỏi kìm nén đấy. Giờ khó khăn lắm mới gặp đàn ông trai mắt, cô "dục cầu bất mãn" cũng là chuyện bình thường.

 

Phải đẩy nhanh tốc độ giải quyết đống chuyện lằng nhằng ở Nguyễn Gia Loan lên thành phố tìm Lục Dã kết hôn thôi.

 

Nguyễn Thất Thất ngáp một cái, chợt nhớ một chuyện. Công văn của quân đội vẫn gửi đến nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-51-cong-van-tu-quan-doi-gui-den.html.]

 

Cô về mấy ngày , hiệu suất của bưu điện cũng chậm quá thể. Cô nghĩ ngợi một lát dậy ngoài.

 

"Đi, ngoài chơi thôi!"

 

Nguyễn Thất Thất kéo hai đứa trẻ . Trẻ con là vui chơi, suốt ngày ru rú trong nhà .

 

Nguyễn Niệm lắc đầu, tìm một cái gùi thành thạo đeo lên , còn tìm một cái liềm, dáng bà cụ non : "Dì hai, cháu lên núi cắt cỏ lợn, tiện thể nhặt ít củi về."

 

Bé và em gái ăn nhiều đồ như , việc nhiều mới , nếu sẽ ăn sập nhà dì hai mất.

 

"Chị ơi, em... em cũng ."

 

Nguyễn Mong giọng sữa, bé là cái đuôi nhỏ của chị gái, chị bé theo đó.

 

Nguyễn Thất Thất chớp mắt, bỗng thấy hổ. Đến trẻ con còn chăm chỉ thế , cô dì mà vẻ lười biếng.

 

bảo cô sửa đổi là thể nào. "Ăn khổ trong khổ" thì cả đời chịu khổ, việc là chuyện tuyệt đối thể.

 

"Hôm nay dì hai dạy các cháu một chiêu, đây!"

 

Nguyễn Thất Thất dắt hai đứa trẻ ngoài, nhanh gặp mấy đứa trẻ con đang chơi đùa. Cô móc từ trong túi một nắm kẹo trái cây. Mấy đứa trẻ thèm thuồng nuốt nước miếng, mắt dán chặt nắm kẹo tay cô.

 

"Trong nhà hết củi đun , lợn cũng chẳng gì ăn."

 

Nguyễn Thất Thất dứt lời, một bé lanh lợi chủ động : "Chị Thất Thất, em kiếm củi cắt cỏ lợn cho chị nhé!"

 

"Ngoan!"

 

Nguyễn Thất Thất khen ngợi, đưa cho bé ba viên kẹo trái cây.

 

"Em ngay đây!"

 

Cậu bé vui sướng chạy . Ba viên kẹo lận, chị Thất Thất hào phóng quá!

 

Mấy đứa trẻ khác thấy cũng học theo, tranh cũng kiếm củi cắt cỏ lợn. Nguyễn Thất Thất cũng chia cho mỗi đứa ba viên kẹo, còn cảnh cáo: "Không ẩu đấy, nếu kẹo !"

 

"Không ạ, chị Thất Thất yên tâm !"

 

Mấy đứa trẻ đồng thanh đáp, chạy biến như một cơn gió. Ba viên kẹo đổi lấy một bó củi và một gùi cỏ lợn, quá hời . Bọn chúng ngốc, ăn uy tín mới mà ăn tiếp chứ.

 

Nguyễn Thất Thất cúi đầu với Nguyễn Niệm đang há hốc mồm kinh ngạc: "Lát nữa cháu phụ trách kiểm tra chất lượng củi và cỏ lợn, xem bọn chúng ẩu nhé."

 

"Cháu ."

 

Nguyễn Niệm gật đầu. Cô bé do dự vài giây lấy hết can đảm : "Dì hai, ba viên kẹo nhiều quá, một viên là đủ ạ."

 

Cô bé thấy dì hai thiệt, đáng.

 

Nguyễn Thất Thất xoa đầu cô bé: "Đợi dì hai lên thành phố, cháu đặt quy tắc, còn bây giờ dì hai cứ trả ba viên kẹo."

 

cô cũng là lớn, so đo một hai viên kẹo với trẻ con gì.

 

Mắt Nguyễn Niệm sáng lên, gật đầu thật mạnh.

 

Nguyễn Thất Thất cũng giảng đạo lý lớn với cô bé, nhiều bằng cho bé xem, con bé thông minh lắm, chắc chắn sẽ học .

 

Ven đường mọc đầy hoa tường vi dại, ngọn cây mập. Nguyễn Thất Thất bẻ một ngọn non, tước vỏ, lộ phần ruột mọng nước, đây là món ăn vặt của trẻ con nông thôn. Hồi nhỏ Nguyễn Thất Thất cũng thích ăn, cô c.ắ.n một miếng, vị ngọt nhẹ, cũng khá ngon.

 

(Ngọn non của cây tường vi dại, gọi là tước đài.)

 

Vừa nhai ngọn tường vi, Nguyễn Thất Thất thong thả về phía đầu thôn. Dưới ruộng ven đường ít đang việc, thấy Nguyễn Thất Thất đều chủ động chào hỏi cô, đặc biệt khách sáo.

 

Cha Hà Kiến Quân cũng ở đó, vẻ mặt họ hậm hực nhưng trong lòng thấp thỏm bất an. Hôm qua họ cất công lên bưu điện công xã gọi điện thoại nhưng tìm con trai, lãng phí mấy hào bạc, xót xa vô cùng.

 

Họ càng lo lắng con trai thực sự quân đội khai trừ, trong lòng bất an, còn tính toán thành phố Đàm Châu một chuyến tìm con trai hỏi cho nhẽ.

 

"Đội trưởng Nguyễn, thư!"

 

Đầu thôn xuất hiện một bóng mặc áo xanh lá, là nhân viên bưu điện, mỗi cuối tuần sẽ đến đưa thư một .

 

Đại đội trưởng từ ruộng lên, chân trần chạy tới nhận thư. Nhìn thấy phong bì chữ "Quân khu Đàm Châu", tim ông thót một cái, khỏi nhớ đến những lời Nguyễn Thất Thất . Thằng nhóc Hà Kiến Quân sẽ quân đội khai trừ thật đấy chứ?

 

Ông run run mở phong bì, lộ tiêu đề văn kiện màu đỏ. Đại đội trưởng kích động quá đỗi, vội vàng rút văn kiện .

 

 

Loading...