Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 470: Mang thai

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:12:35
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhóm Nguyễn Thất Thất ở Kinh thành vài ngày, sự việc điều tra gần xong. Tội của Trương Chí Quốc khá nghiêm trọng, chắc chắn .

 

Viên Tuệ Lan liên lụy lớn, chạy chọt quan hệ một chút là thể , nhưng bà điên , bác sĩ hạ giấy chẩn đoán, hiện tại đưa bệnh viện tâm thần.

 

Còn về Mạc Hòa Bình, tội danh của cô chỉ một: loạn quan hệ nam nữ. Mạc Gió Thu chỉ cần vớt thì chắc chắn thể vớt .

 

Họ Kinh thành quá lâu, mua ít đặc sản trở về Đàm Châu.

 

Họ cũng kể bộ tình hình ở Kinh thành cho Mạc Gió Thu và Lục Đắc Thắng , bao gồm cả chuyện hổ của Mạc Hòa Bình.

 

"Hòa Bình thành thế chứ? Toàn di truyền cái ngu xuẩn của Viên Tuệ Lan, đầu óc chỉ để mọc tóc thôi ?"

 

Lục Đắc Thắng hận sắt thành thép, vô cùng thất vọng về Mạc Hòa Bình.

 

" sẽ Kinh thành một chuyến, đưa Hòa Bình về!"

 

Mạc Gió Thu thở dài. Dù cũng là con gái ruột, ông sẽ cứu nó một nữa.

 

Nếu Mạc Hòa Bình vẫn chấp mê bất ngộ, ông sẽ buông tay.

 

Nguyễn Thất Thất và Lục Dã can thiệp nữa, về nhà tiếp tục tận hưởng kỳ nghỉ thoải mái. Thoáng cái đến cuối tháng 12, thời tiết ngày càng lạnh. Mạc Hòa Bình trở về, ở nhà tĩnh dưỡng.

 

Mạc Gió Thu cưỡng chế đưa đến bệnh viện phẫu thuật bỏ thai, đó ông vận dụng các mối quan hệ, đổ hết nước bẩn lên đầu Trương Chí Quốc. Mạc Hòa Bình cũng phối hợp, chứng rằng Trương Chí Quốc cưỡng bức.

 

Trở Đàm Châu, Mạc Hòa Bình ru rú trong nhà, ít khi lộ diện, trong khu đại viện cũng chẳng thấy cô mấy .

 

Nguyễn Thất Thất gần đây đặc biệt dễ buồn ngủ, ăn cơm xong là buồn ngủ rũ mắt, ngủ một mạch mấy tiếng đồng hồ. Hơn nữa khẩu vị của cô cũng đổi. Trước thích ăn đồ chua ngọt, giờ siêu thích.

 

Ngày nào cũng bắt Lục Dã nhà ăn mua thịt thăn chua ngọt, sườn xào chua ngọt, cá sốt chua ngọt. Thậm chí cô còn đặc biệt nhớ món chân giò nấu gừng của Cam. Trước cô ăn nhiều lắm là một miếng, miếng thứ hai nuốt trôi.

 

giờ cô thèm món đó kinh khủng, thèm đến chảy nước miếng mỗi ngày. Cuối cùng Lục Dã nhờ lớp trưởng bếp ăn, tự tay xuống bếp nấu một nồi to chân giò nấu gừng để cô giải tỏa cơn thèm.

 

Thèm đồ chua ngọt một thời gian, khẩu vị Nguyễn Thất Thất đổi. Cô nhắm trúng cây bưởi lầu khu tập thể. Nghe là cây tự mọc, chẳng ai chăm sóc nhưng lớn , quả cũng nhiều, mỗi tội quả chua.

 

Lũ trẻ con trong khu tập thể, trừ khi gì ăn mới hái bưởi để đỡ thèm.

 

Ngoài chỉ Vương Thúy Hoa hái bưởi về dưa muối hoặc xào ăn, còn chẳng ai ăn.

 

Nguyễn Thất Thất ở tầng ba, ánh mắt "u ám" chằm chằm cây bưởi lầu, nước miếng cứ ứa . Dù cách xa như , cô vẫn ngửi thấy mùi thơm thanh mát của quả bưởi.

 

Chắc chắn là ngon lắm!

 

Nuốt nước bọt cái ực, Nguyễn Thất Thất chạy xuống lầu hái một quả bưởi. Chẳng đợi kịp lên lầu bóc, cô chạy sang nhà Vương Thục Hoa mượn dao.

 

"Bưởi chua lắm, ăn ."

 

Vương Thục Hoa khuyên can. Cô từng ăn , chua đến mức suýt rụng cả răng.

 

"Em nếm thử xem ."

 

Nguyễn Thất Thất nhanh thoăn thoắt gọt vỏ, lộ phần cùi trắng, mùi thơm càng nồng. Cô nóng lòng bẻ một múi, bóc vỏ ăn tép bưởi bên trong.

 

Chua chua ngọt ngọt, cực nhiều nước, y hệt hương vị cô tưởng tượng.

 

Nguyễn Thất Thất ăn ngon lành, nhoáng cái hết mấy múi. Vương Thục Hoa bên cạnh mà nuốt nước miếng ừng ực, tin mắt bèn nếm thử một miếng. Chua đến mức lông mày mắt mũi nhăn tít , mãi mới hồn.

 

"Em gái Nguyễn, em ?"

 

Vương Thục Hoa nghi ngờ hỏi.

 

Thích ăn chua như , còn đòi ăn cái món chân giò nấu gừng quái quỷ gì đó, Lục phó đoàn trưởng mua biếu lớp trưởng bếp ăn một bao t.h.u.ố.c lá Hồng Mai mới chịu cho.

 

Phụ nữ trong khu tập thể đều bàn tán lưng, ghen tị c.h.ế.t. Trước cứ tưởng là vợ chồng son mới cưới tình cảm mặn nồng là bình thường, nhưng giờ con trai chạy nhảy tưng bừng mà hai vợ chồng vẫn dính như sam, thật khiến ngưỡng mộ.

 

Tuy nhiên khẩu vị của Nguyễn Thất Thất đổi lớn như , chín phần mười là m.a.n.g t.h.a.i . Vương Thục Hoa nắm chắc bảy tám phần.

 

"Có cái gì?"

 

Nguyễn Thất Thất đang tập trung ăn bưởi, tai qua tai , để ý lắm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-470-mang-thai.html.]

"Em chắc chắn em bé , bệnh viện khám xem!"

 

Nguyễn Thất Thất ngẩn , hồi tưởng đủ loại biểu hiện trong hai tháng nay, quả thực khá giống lúc m.a.n.g t.h.a.i bé Khoai Tây, chỉ trừ việc thèm ăn chua ngọt.

 

Cô ăn hết quả bưởi, phủi tay, định tự bệnh viện kiểm tra. Vương Thục Hoa yên tâm, nhất quyết đòi cùng.

 

Kết quả xét nghiệm nước tiểu , xác định m.a.n.g t.h.a.i hai tháng.

 

Về đến nhà, Nguyễn Thất Thất lăn ngủ, tờ giấy xét nghiệm để bàn, Lục Dã về tự khắc sẽ thấy, cần cô .

 

Khi cô tỉnh dậy, trời tối. Lục Dã ở bên cạnh ân cần hỏi han: "Thất Thất dậy ? Em ăn gì?"

 

"Thấy hả?"

 

Nguyễn Thất Thất ngáp một cái hỏi, vẫn ngủ tiếp.

 

"Thấy . Thất Thất, liệu sinh con gái nhỉ? Anh nghĩ kỹ , con gái sẽ đặt tên là Nguyễn Bảo Bảo, em thấy thế nào?"

 

Lục Dã hào hứng bàn bạc với cô. Chỉ trong vòng ba bốn tiếng đồng hồ, nghĩ xong tên .

 

Con gái là tâm can bảo bối của , chắc chắn gọi là Bảo Bảo.

 

Nguyễn Thất Thất giật giật khóe miệng. Nguyễn Bảo Bảo – như cái miếng dán giữ nhiệt (ấm bảo bảo), thật đặt tên.

 

"Lỡ vẫn là con trai thì ?"

 

"Vậy tên ở nhà gọi là Sủi Cảo, tên khai sinh để ông già đặt."

 

Lục Dã lười nghĩ tên cho con trai, Nguyễn Bảo Bảo là tên độc quyền cho con gái rượu.

 

"Tùy ."

 

Nguyễn Thất Thất cũng lười nghĩ, để Lục Đắc Thắng lo liệu .

 

Chẳng mấy chốc đến giao thừa. Năm nay nhà họ Lục ăn tết náo nhiệt. Anh em Lục Giải Phóng gọi về Giang Thành, còn đều đề bạt lên chức. Hai em đều là đại đội phó, thăng chức dựa bản lĩnh thực sự, hề cửa chút nào.

 

Thôi Hùng Vĩ cũng điều đến Giang Thành, còn đề bạt. Cha vốn định gọi về Thượng Hải, nhưng tự đến Giang Thành, Tư lệnh Thôi chiều ý con.

 

, bữa cơm tất niên nhà họ Lục thêm một nhân vật ăn chực là Thôi Hùng Vĩ.

 

"Khoai Tây, gọi chú , chú cho phong bao lì xì to."

 

Thôi Hùng Vĩ lấy bao lì xì hối lộ, hy vọng bé Khoai Tây đổi cách xưng hô.

 

"Dì xinh , chúc mừng năm mới!"

 

Bé Khoai Tây những đổi miệng, còn thêm hai chữ "xinh ", chìa bàn tay mũm mĩm , nở nụ đáng yêu, đòi bao lì xì.

 

"Gọi là chú xinh ."

 

"Dì xinh !"

 

Một lớn một nhỏ giằng co. Thôi Hùng Vĩ mấy suýt mềm lòng, nhưng vẫn kiềm chế . Cậu còn trò mặt Khoai Tây, rút thêm một tờ mười đồng, khua khua mặt bé con, cố ý : "Gọi chú !"

 

Bé Khoai Tây do dự vài giây. Mẹ , nghèo hèn đổi dời, phú quý dâm loạn, nhưng uy vũ thì... đôi khi khuất phục.

 

"Chú!"

 

Bé con gọi một tiếng vang dội. Thôi Hùng Vĩ khép miệng, cũng đáp vang dội: "Ôi, Khoai Tây ngoan quá, cho con !"

 

Cậu hào phóng nhét bao lì xì tay Khoai Tây, còn nhịn véo véo khuôn mặt phúng phính, xúc cảm thật . Bé Khoai Tây đáng yêu hơn đám cháu trai cháu gái nhà nhiều.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Khoai Tây nhận bao lì xì xong, đầu liền hiếu kính .

 

"Ngoan, giữ hộ con, mua đồ ăn ngon cho con!"

 

Nguyễn Thất Thất khen ngợi con trai, nhét bao lì xì túi.

 

Khi ăn cơm tất niên, cô tuyên bố tin vui. Tất cả đều ngẩn , đó đồng thanh hoan hô. Đặc biệt là Lục Đắc Thắng, vui đến mức lấy rượu Mao Đài uống.

 

 

Loading...