Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 459: Ký ức của bé con bị phong ấn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:54:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba ngày , Nguyễn Thất Thất tin tức về gia tộc Cúc Dã báo. Bài báo đưa tin rằng ngôi nhà trăm năm của gia tộc Cúc Dã bất ngờ cháy, tất cả đều thiêu thành tro bụi, mười bốn trong gia tộc ai sống sót.

 

Bài báo còn , một ngày vụ hỏa hoạn, Cúc Dã Giang Bảo bán tống bán tháo tài sản công ty, còn giải tán hầu trong nhà, tuyên bố nước Nhật sắp chìm nghỉm, đưa cả nhà di cư sang Nam Dương định cư. Thế mà chỉ hôm xảy hỏa hoạn, thiêu đến xương cốt cũng còn, chỉ còn vài mẩu xương vụn, hiện trường t.h.ả.m nỡ .

 

Gia tộc trăm năm thế gia cứ thế vội vàng kết thúc. Cả nước Nhật xôn xao bàn tán, trong dân gian thậm chí lời đồn rằng nhà Cúc Dã đều tâm thần, vụ hỏa hoạn là do chính họ gây , thể là để thực hiện một nghi thức tà môn nào đó, nên mới tiến hành hỏa tế.

 

Cách giải thích đông đảo dân tán đồng. Gia tộc Cúc Dã ở Nhật Bản cũng mang tiếng , dân chẳng quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của họ. Bàn tán chán chê xong cũng chẳng ai để ý đến chuyện nữa.

 

Gia tộc trăm năm cứ thế biến mất một tiếng động, cũng chẳng gây gợn sóng nào lớn.

 

Nguyễn Thất Thất nhanh chóng xong tờ báo, cũng quan tâm nữa. Tính toán thời gian thì Hạ Đào chắc cũng sắp về .

 

"Mẹ..."

 

Bé con mắt nhắm mắt mở cầu thang, mới tỉnh, bụng đói meo.

 

"Gâu..."

 

Mama Tương nhanh hơn bất kỳ ai, vui sướng lao tới, lắc đầu vẫy đuôi với bé con.

 

Bé Khoai Tây xoa xoa nhẹ mấy cái lên đầu nó, Mama Tương vui đến mức nhe răng . Vết thương của nó lành, khôi phục sức sống.

 

"Bé con dậy ? Đói bụng , lấy đồ ăn cho con nhé."

 

Nguyễn Thất Thất bế con lên, kiểm tra một lượt từ xuống , xác định cơ thể con vấn đề gì mới yên tâm.

 

Mấy ngày nay bé con ngủ, trong bếp lúc nào cũng hâm nóng thức ăn 24/24, chỉ sợ bé con tỉnh đói.

 

Cô bế con bếp, bếp đang hâm nồi canh tẩm bổ. A Hương từ xa chạy : "Khoai Tây dậy , chị gói hoành thánh xong, nhân thịt rau tể thái đấy, nấu một bát ?"

 

"Muốn ạ!"

 

Bé Khoai Tây trả lời dõng dạc, thích ăn hoành thánh rau tể thái.

 

"Được, nấu cho em ngay đây!"

 

A Hương múc một bát canh nhỏ cho bé con lót , đó nấu hoành thánh.

 

Cả nhà Nguyễn Thất Thất đều thích ăn rau tể thái. Cô và chị Hồng mua hạt giống, dành riêng một khoảnh đất trong vườn để trồng. Thời tiết ở Hương Giang , rau tể thái mọc , lâu lâu thể gói một bữa hoành thánh ăn.

 

Bé Khoai Tây uống một hết bát canh, thèm l.i.ế.m liếm môi, vỗ vỗ bụng nhỏ, bưng cái bát bếp xin thêm một bát nữa.

 

"Hoành thánh sắp chín , chờ một chút."

 

Nguyễn Thất Thất ngăn con . Một bát canh là đủ , uống nhiều quá cũng .

 

Bé Khoai Tây ngoan ngoãn chờ, thỉnh thoảng ngó trong bếp.

 

Vài phút , A Hương bưng một bát hoành thánh nóng hổi đặt mặt bé, còn nhẹ nhàng dặn dò: "Ăn từ từ thôi, cẩn thận bỏng nhé."

 

"Em ạ, cảm ơn chị!"

 

Bé Khoai Tây đáp lời nũng nịu, bàn tay mũm mĩm cầm thìa múc một cái hoành thánh, phồng má sức thổi. Thổi vài cái kìm c.ắ.n một miếng, kết quả vẫn bỏng, bé lè lưỡi , tiếp tục thổi, hai má phồng lên trông đáng yêu c.h.ế.t.

 

A Hương lấy thêm một cái đĩa nhỏ và một cái thìa, chuyên môn thổi nguội cho đặt đĩa nhỏ.

 

Ăn xong một bát hoành thánh, bé Khoai Tây ăn thêm một quả táo, lúc mới thỏa mãn ợ một cái.

 

"No ... Ợ ~~~"

 

Bé Khoai Tây vỗ vỗ cái bụng tròn vo.

 

Nguyễn Thất Thất dắt con lên lầu, phòng xong khóa cửa , hai con gian.

 

"Bé con, đêm hôm đó con đưa tên ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-459-ky-uc-cua-be-con-bi-phong-an.html.]

 

Mấy ngày nay Nguyễn Thất Thất tò mò c.h.ế.t. Cúc Dã Quá Lang khi c.h.ế.t rốt cuộc thấy gì? Hiển nhiên là thứ cực kỳ đáng sợ, nếu tên khốn đó sẽ sợ hãi đến mức .

 

"Đi đáy biển chơi..."

 

Bé con nghiêng đầu suy nghĩ một lúc lâu, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm chút mờ mịt, bé hình như quên mất một chuyện, nhớ .

 

Nguyễn Thất Thất nhận điều bất thường, liền hỏi: "Con còn nhớ ?"

 

Bé con lắc lắc đầu, thần sắc càng thêm mờ mịt. Trong đầu như một góc ai phong ấn, bên tai còn vang lên một giọng cổ xưa xa xăm ——

 

"Hài tử, khi nào đến lúc con sẽ thể trở về!"

 

Bé Khoai Tây dùng sức gõ trán, gõ bay cái phong ấn đó , nhưng chẳng tác dụng gì, bé vẫn nhớ gì cả.

 

Nguyễn Thất Thất giữ c.h.ặ.t t.a.y con, dịu dàng : "Không nhớ thì đừng nghĩ nữa. Bé con là con của và ba, con tên là Nguyễn Chiến Thắng Trở Về, cũng tên là Khoai Tây. Chuyện liên quan đến chúng . Mẹ và ba chỉ cần bé con vui vẻ hạnh phúc là ."

 

"Mẹ, con ăn kẹo đậu, còn ạ?"

 

Bé Khoai Tây l.i.ế.m môi, nhớ hương vị của viên "kẹo đậu" ăn đêm hôm đó, ngon tuyệt.

 

Nguyễn Thất Thất nhất thời phản ứng kịp, kẹo đậu gì cơ?

 

Nghe bé con miêu tả hình dáng viên kẹo, cô mới hiểu , trong lòng càng thêm nghi hoặc. Trước bé con nhận Hoàn Hồn Đan, gọi tên rõ ràng, giờ gọi tên nữa.

 

Xem đêm hôm đó đáy biển, bé con gặp một nhân vật bí ẩn hoặc sinh vật nào đó, phong ấn một phần ký ức của con, còn dọa c.h.ế.t khiếp Cúc Dã Quá Lang.

 

Có lẽ là đại lão Thần giới, cũng thể là tộc nhân của bé con. Nguyễn Thất Thất lười nghĩ nhiều, dù hiện tại bé con là con trai cô, gia đình ba bọn họ sống .

 

"Kẹo đậu còn nhiều , chúng ăn dè, lúc sống c.h.ế.t mới ăn."

 

Nguyễn Thất Thất kiên nhẫn giảng giải cho con. Chỉ còn hai viên Hoàn Hồn Đan, giữ phòng khi vạn nhất.

 

Bé con l.i.ế.m môi, nhỏ giọng đưa yêu cầu: "Mẹ, ăn kẹo đậu vui vẻ lắm ạ."

 

Mẹ chỉ cần con vui vẻ là mà, chắc chắn sẽ cho con ăn chứ?

 

"Vậy thì con đừng vui vẻ nữa!"

 

Nguyễn Thất Thất chút do dự xách con khỏi gian. Cho chút ánh nắng là rực rỡ ngay, cô vẫn nên một nghiêm khắc thì hơn, thể để tình mẫu t.ử tràn lan .

 

Bé Khoai Tây bĩu môi. Dì Đào đúng thật, luôn khẩu thị tâm phi, còn trở mặt như lật bánh tráng.

 

Lục Dã và Bé Mãn từ bên ngoài trở về, phòng thấy bé con đang nhảy nhót tưng bừng, kích động lao tới tranh bế.

 

"Ông Mãn, cháu chơi game!"

 

"Ba ba, con cưỡi ngựa lớn, còn ăn kẹo đậu nữa!"

 

Bé Khoai Tây kiêu ngạo đưa yêu cầu, hai đàn ông nguyên tắc lập tức nhận lời.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lục Dã đặt con trai lên vai cho cưỡi ngựa, ngoài. Bé Mãn và Mama Tương theo sát phía . Rất nhanh họ tới trung tâm thương mại gần nhất. Mỗi loại kẹo Lục Dã đều mua một ít, gom một túi to.

 

Tuy kẹo "kẹo đậu" , nhưng bé Khoai Tây vẫn vui vẻ, bởi vì thể ăn kẹo chơi game, vui sướng nhất đời cũng chỉ đến thế mà thôi.

 

Hạ Đào vẫn về. Trước ngày nào cô cũng tuần tra trường học vài vòng, học sinh sợ nhất là cô. Giờ cô ở đây, học sinh ngược quen, cứ cảm thấy chủ nhiệm Hạ đang nấp trong bóng tối rình coi, chờ bọn họ quậy phá là sẽ nhảy xử lý ngay.

 

Cho nên, mấy ngày nay nề nếp kỷ luật của trường Gia Đức vẫn , học sinh nào dám gây chuyện. Sân trường một vẻ hài hòa , thậm chí còn hơn cả lúc Hạ Đào ở đây.

 

Đơn giản là vì ——

 

"Chủ nhiệm Hạ là Đại Thiên Sư, thật hơn cả vàng thật! tận mắt thấy đêm hôm đó ngài đại chiến với ma cà rồng ngay cửa nhà . Hai con mắt là mắt phi công ưng nhãn, tuyệt đối nhầm. Chủ nhiệm Hạ ngự kiếm phi hành, Nguyễn giáo đổng (ủy viên hội đồng quản trị) thì điều khiển thực vật sinh trưởng, còn hô mưa gọi gió, sóng biển cao hơn cả khu dạy học của chúng ..."

 

Tan học, Lăng Vân - tên học sinh đầu gấu, bắt đầu kể chuyện. Tuy kể liên tục hơn mười ngày nay nhưng các bạn học vẫn say sưa. Cứ đến giờ tan học, học sinh các lớp khác kéo đến, chỉ để nhân chứng sống tường thuật trực tiếp.

 

 

Loading...