Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 44: Em cũng nhớ anh, còn mơ thấy chúng ta đánh nhau nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:00
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe đạp Đại Giang 28 ở nhà Nguyễn Thất Thất . Cô chỉ cao một mét sáu lăm, chân đủ dài, trèo lên xe với tới bàn đạp, chỉ thể đạp kiểu "nghiêng ", nhưng đạp kiểu đó mệt quá, dễ ngã, cô thà bộ còn hơn.

 

(Kiểu đạp xe nghiêng : Chân luồn qua gióng ngang khung xe để đạp.)

 

Trong gian xe đạp nhưng đều là mẫu mới đời , lấy chắc chắn gây chú ý. Cô dù chín cái mạng cũng dám ngông cuồng để lộ gian.

 

Cô tính lên Đàm Châu sẽ mua một chiếc xe nữ, chỗ Thạch Kinh Hồng cô vơ vét ba phiếu xe đạp .

 

Từ Nguyễn Gia Loan đến thôn Bạch Lý hơn mười dặm đường, Nguyễn Thất Thất bộ hơn một tiếng đồng hồ mới tới nơi.

 

Đã đến giờ ăn trưa, ruộng đồng đầu thôn một bóng , đều tan về nhà ăn cơm. Trong thôn khói bếp bay lên, thoang thoảng mùi ớt cay nồng.

 

Nguyễn Thất Thất đ.ấ.m chân, một buổi sáng bộ ba chuyến, chắc ba bốn mươi dặm đường, ở bệnh viện tâm thần cô cả tháng cũng nhiều như .

 

đến gốc cây long não già. Chưa đợi cô mở miệng, cây long não kích động rung lên bần bật, lá cây rụng lả tả.

 

"Cô em, nhớ , lão địa chủ một vết bớt màu đen ở m.ô.n.g bên trái, hình dáng giống mặt trăng mùng năm."

 

Nguyễn Thất Thất trầm mặc...

 

Mặt trăng mùng năm hình dáng thế nào nhỉ?

 

Hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ?

 

Nguyễn Thất Thất lấy chiếc điện thoại dùng từ kiếp trong gian . Giờ mạng, điện thoại chỉ để tiểu thuyết tải sẵn, game cũng chơi , còn thể xem lịch âm.

 

chỉnh thời gian về năm 1971, hôm nay là ngày 31 tháng 3.

 

Trời ơi, hôm nay đúng mùng năm.

 

Tối nay xem mặt trăng mùng năm hình dáng , đến lúc đó vẽ cho Nguyễn Quế Minh cái bớt y hệt lên mông.

 

"Ông chắc chắn lão địa chủ vết bớt ở m.ô.n.g chứ?"

 

Nguyễn Thất Thất xác nhận , cây long não già tuổi cao, nhỡ nhớ nhầm thì .

 

"Tuyệt đối sai, lão địa chủ hồi bé đến gốc cây vệ sinh, cái m.ô.n.g chổng lên trời, rõ mồn một." Giọng cây long não già đầy vẻ chắc chắn.

 

Nó chỉ thích phân ủ, thích phân tươi, thằng nhóc địa chủ vệ sinh còn thối hoắc, hun c.h.ế.t cả cây.

 

"Bạch Tam Nguyên vết bớt ở m.ô.n.g ?"

 

Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

"Không , bao giờ đến đây vệ sinh."

 

Nguyễn Thất Thất hỏi thêm nữa, lát nữa cô tìm Bạch Tam Nguyên hỏi trực tiếp.

 

hỏi thăm một chuyện bát quái của dòng tộc họ Lý trong thôn. Cây long não già nhớ kể, bất tri bất giác ít chuyện, vài chuyện cực kỳ chấn động, kém gì chuyện của bà cụ Nguyễn và lão địa chủ.

 

Người già quả thực phóng khoáng thật!

 

Thảo nào thể âm thầm sinh hơn một tỷ dân, để thế hệ 10X mà xem, thà tu còn hơn lười sinh đẻ.

 

Tám chuyện với cây long não già gần một tiếng đồng hồ, cơ bản nắm thóp dòng tộc họ Lý, Nguyễn Thất Thất chuẩn công xã một chuyến nữa để gọi điện cho Lục Dã.

 

Một con chim sẻ bay tới, đậu cành cây long não già, ríu rít kêu.

 

"Cô em, cha của Lý Hải Lượng gọi , ăn cơm tối xong sẽ sang Nguyễn Gia Loan tìm các cô tính sổ đấy." Cây long não già thông báo tin tức mới nhất do chim sẻ mang về.

 

"Cháu , cái cho chim sẻ ăn."

 

Nguyễn Thất Thất bẻ nửa cái bánh quy, bóp vụn rải xuống đất. Chim sẻ bay xuống mặt cô, vui vẻ kêu vài tiếng bay .

 

Chẳng bao lâu , một đàn chim sẻ bay tới, đều kêu vài tiếng với Nguyễn Thất Thất như để cảm ơn, đó vui vẻ ăn hết vụn bánh quy.

 

Nguyễn Thất Thất bóp vụn một cái bánh quy nữa rải xuống đất rời khỏi thôn.

 

Từ thôn Bạch Lý đến công xã còn hơn mười dặm đường, cô đ.ấ.m lưng, thở dài thườn thượt, cam chịu phận bộ về phía .

 

"Bạch bạch bạch..."

 

Một chiếc máy cày nhả khói đen xì từ phía đuổi tới, lái là một trai trẻ ngoài hai mươi tuổi.

 

Xe say, trừ đau m.ô.n.g thì tật nào khác.

 

Mắt Nguyễn Thất Thất sáng lên, tay xuất hiện nửa bao t.h.u.ố.c lá Thường Đức. Mấy hôm ở quán cơm, cô lục soát từ Lưu Hồng Ba và Thạch Hiểu Quân mấy bao thuốc, còn ít tiền mặt và phiếu gạo.

 

"Đại ca, công xã ?"

 

Nguyễn Thất Thất bên đường, vươn tay vẫy rối rít.

 

Anh lái xe vô cùng kiêu ngạo, chẳng thèm liếc cô một cái, cũng định dừng . khóe mắt liếc thấy nửa bao t.h.u.ố.c lá tay Nguyễn Thất Thất, lập tức phanh "kít" một cái.

 

"Đi chứ, lên xe !"

 

Anh lái xe sảng khoái, tay cũng nhanh, chộp lấy nửa bao t.h.u.ố.c lá, còn hào phóng đưa cho cô một chiếc ghế đẩu nhỏ, bảo cô thùng xe phía .

 

Nguyễn Thất Thất máy cày, tuy xe xóc, gió thổi mặt lạnh nhưng cô vẫn cảm thấy thoải mái. Quả nhiên cô trời sinh mệnh công chúa hạt đậu, khả năng thích nghi quá .

 

Trên đường cô ngóng lái xe công xã chở phân bón, lúc về thôn sẽ qua Nguyễn Gia Loan.

 

Thế là cô quyết đoán lấy một nắm kẹo trái cây nhét túi lái xe.

 

Cô còn mở miệng, lái xe chủ động mời: "Cô em, một tiếng nữa về, em tranh thủ thời gian nhé, đến trạm phân bón tìm !"

 

"Vâng ạ!"

 

Nguyễn Thất Thất vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt lái xe.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-44-em-cung-nho-anh-con-mo-thay-chung-ta-danh-nhau-nua.html.]

bưu điện gọi điện thoại đến đơn vị, nhờ gọi Lục Dã máy.

 

Thời gọi đường dài phiền phức, gọi lên tổng đài , đó chuyển tiếp, đợi vài phút, cước phí đắt cắt cổ. Nếu chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng thì dân tuyệt đối sẽ gọi điện thoại.

 

Khoảng mười phút , Lục Dã điện thoại, báo cho cô mấy tin vui.

 

"Thạch Hiểu Quân ngớ ngẩn , Thạch Kinh Hồng phát điên đ.á.n.h Lưu Hồng Ba thừa sống thiếu c.h.ế.t, hai tên cũng tống nông trường, đ.á.n.h cho dở sống dở c.h.ế.t."

 

"Sao ngớ ngẩn?"

 

Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.

 

Trong điện thoại truyền đến tiếng hắc hắc của Lục Dã, cô ngay chắc chắn liên quan đến .

 

"Ông trời mắt đấy mà. Thất Thất, bao giờ về mắt nhà em đây?"

 

Lục Dã lảng sang chuyện khác, Nguyễn Thất Thất cũng truy hỏi, chắc chắn liên quan đến bàn tay vàng của .

 

"Mấy hôm nữa, lúc nào em sẽ báo. Em bảo , Lưu Hồng Ba giờ tâm hồn mong manh lắm, đến sưởi ấm cho , tiện thể học tập kế châm ngòi thổi gió, ly gián đối phó với nhà."

 

Nguyễn Thất Thất bày mưu tính kế. Con d.a.o Lưu Hồng Ba mà dùng thì cả nhà Lục Xuân Thảo sẽ tiêu diệt gọn.

 

Đầu dây bên mắt Lục Dã sáng lên. Cách đấy, cả nhà Lục Xuân Thảo ai cũng tật, chắc chắn chịu nổi Lưu Hồng Ba quậy phá nội bộ .

 

"Thất Thất, em thông minh thế?"

 

Lục Dã tiếc lời khen ngợi.

 

"Anh cũng ngốc. Chủ yếu là em sách nhiều, kiểu như 36 kế, Binh pháp Tôn T.ử gì đó, cũng ."

 

Nguyễn Thất Thất ngoài miệng khiêm tốn nhưng trong lòng đang gào thét sung sướng: Biết ngọt thì nhiều , đừng tiếc lời ca ngợi!

 

"Thất Thất em giỏi thật, đến sách binh pháp cũng . Sau nhà em động não, động thủ."

 

"Cũng thường thôi, cũng giỏi mà."

 

"Thất Thất em giỏi hơn , học tập em!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Chúng cùng học tập."

 

"Thất Thất, nhớ em."

 

Lục Dã đột nhiên một câu tình cảm dạt dào.

 

Nguyễn Thất Thất sững , mặt nóng lên. Thực cô cũng chút nhớ .

 

"Em cũng nhớ , tối qua em còn mơ thấy , hai đứa đ.á.n.h đấy!"

 

Nguyễn Thất Thất thật. Trong mơ cô và Lục Dã quả thực đ.á.n.h , còn mấy chuyện lớn phù hợp trẻ em, khiến cô nóng rực cả , đá tung cả chăn, sáng dậy ngạt mũi một bên.

 

Bà chị đan len bên cạnh tay run một cái, áo len đan nữa, đôi mắt sáng rực về phía cô, tai dựng lên ngóng.

 

"Anh cũng mơ thấy em, đ.á.n.h mãi thôi..."

 

Mặt Lục Dã nóng lên, trong lòng ngọt ngào. Hắn và Thất Thất quả nhiên tâm linh tương thông, mơ cũng giống .

 

Nguyễn Thất Thất tán gẫu với một lúc mới cúp máy. Đi trả tiền điện thoại, bà chị đan len tò mò hỏi: "Cô em, cô với chồng mới cưới ?"

 

"Không, cưới ba năm , chồng em bám lắm."

 

Nguyễn Thất Thất bà chị gì, cô càng .

 

Vẻ mặt bà chị thất vọng. Thế mà tân hôn, vợ chồng già ba năm mà còn quấn quýt thế , đúng là chuyện lạ.

 

Lại nghĩ đến chồng , cưới một năm lười "nộp thuế", trong lòng bà chị hụt hẫng, tâm trạng tụt dốc phanh.

 

Nguyễn Thất Thất toét miệng , vui vẻ rời .

 

Cô tìm một chỗ kín đáo, lấy một túi gạo, một can dầu sở, thêm một miếng thịt lợn tươi to, tất cả bỏ gùi, đến trạm phân bón tìm lái xe, đợi bốc xong phân bón nhờ xe về nhà.

 

Có đại đội trưởng che chở, trong nhà bình an vô sự.

 

"Vừa nãy Nguyễn Quế Minh đến gây sự, bác hai mắng đuổi về !"

 

Nguyễn Tiểu Tuyết đỡ lấy cái gùi lưng cô, thấy đồ bên trong thì tươi như hoa.

 

"Sau cứ ăn cơm trắng, đừng độn khoai lang nữa."

 

Nguyễn Thất Thất đ.ấ.m bóp bờ vai đau nhức, lấy từ trong túi một nắm kẹo sữa chia cho chị em Nguyễn Niệm.

 

Trời dần tối, khói bếp tỏa lên trong thôn. Nguyễn Tiểu Tuyết một bàn đồ ăn thịnh soạn, ba con Nguyễn Sương Hàng ăn no căng bụng. Họ bao giờ ăn nhiều thịt như , cho dù là tết cũng ăn, cùng lắm chỉ chia một miếng mỏng dính.

 

"Thất Thất, nhà họ Lý sẽ đồng ý thật ?"

 

Nguyễn Sương Hàng chút thấp thỏm. Cô quá hiểu sự ngang ngược của nhà họ Lý, sợ liên lụy đến hai em gái.

 

"Yên tâm , bọn họ dám đồng ý ."

 

Nguyễn Thất Thất lạnh. Trong tay cô đang nắm giữ điểm yếu c.h.ế.t của dòng tộc họ Lý cơ mà.

 

"Thất Thất, bọn họ đến !"

 

Đại đội trưởng hớt hải chạy sân, phía còn dẫn theo hơn chục thanh niên trai tráng cao to lực lưỡng, đều là do ông bỏ tiền thuê đến.

 

"Giao ba chị em Nguyễn Sương Hàng đây! Dám đ.á.n.h tao , chán sống , giao đừng trách bọn tao khách khí!"

 

Một tiếng c.h.ử.i bới kiêu ngạo vọng , là Lý Hải Lượng.

 

Hắn cũng dẫn theo hơn chục thanh niên trai tráng, thanh thế to lớn, khí thế hung hăng.

 

 

Loading...