Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 406: Lục Dã ra tay, ngày ba bữa đều đặn bị són tiểu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:30:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phượng Vũ là một phụ nữ 30 tuổi, ánh mắt khác luôn toát lên vẻ trịch thượng, cao ngạo. Cũng giống như gã "máy phát điện" , tỏa sự kiêu căng của kẻ bề .

 

"Lui ngoài ngay, thể coi như các từng đến đây!"

 

Phượng Vũ lạnh lùng cảnh cáo. Dù đang ở thế yếu, cô vẫn giữ thái độ cao ngạo, vẻ đây.

 

"Cô là ai? Dựa cái gì mà lời cô?"

 

Hạ Đào thò đầu từ lưng Nguyễn Thất Thất, ngang nhiên khiêu khích.

 

"Ngươi chính là con mụ Nhật Bản đó ? Hừ, quả nhiên là tộc thì bụng ắt khác, đến cả Nhật cũng dám thu nạp, Bùi Viễn to gan thật đấy!"

 

Ánh mắt Phượng Vũ Hạ Đào tràn đầy sát khí. Cô hận nhất là bọn Nhật Bản, lính Nhật c.h.ế.t trong tay cô ít nhất cũng cả trăm tên, mà tên nào cũng c.h.ế.t thảm.

 

"Đệch con mày! Mày dám c.h.ử.i bà là Nhật Bản ? Có giỏi thì đừng dùng dị năng, bà solo tay đôi với mày!"

 

Hạ Đào tức đến nhảy dựng lên, mái tóc xù mì càng thêm rối loạn. Cô hận nhất là bọn Nhật Bản, cũng hận cả dòng m.á.u đang chảy trong . Từng lời của con mụ đàn bà đều đang kích động sát khí trong cô.

 

"Đừng cản , hôm nay nhất định thịt con mụ !"

 

Hạ Đào giơ đao lao tới.

 

Phượng Vũ khinh thường hừ một tiếng, chuẩn tích tụ năng lượng điều khiển gió. Gã "máy phát điện" đang treo lơ lửng giữa trung vội vàng ú ớ kêu to. Hắn và Phượng Vũ là bạn nối khố, qua là định to chuyện.

 

Tuy những đại nghịch bất đạo nhưng dù cũng là của 759, mâu thuẫn nội bộ thôi, thể tay tàn độc như .

 

phát tiếng, chỉ giãy giụa trong vô vọng. Cành cây quấn chặt còn chắc chắn hơn cả rễ cây bám đất.

 

Phượng Vũ lạnh lùng, ánh mắt Hạ Đào như c.h.ế.t. Nguyễn Thất Thất thầm kêu , ả đàn bà chắc chắn định tung đòn sát thủ.

 

Cô nhanh trí điều khiển cành cây trói Hạ Đào treo lên cao ngay khi gió nổi lên, khéo tránh cơn cuồng phong Phượng Vũ tung .

 

Phượng Vũ đổi hướng tay, quyết tâm dồn Hạ Đào chỗ c.h.ế.t.

 

Một bóng nhanh như chớp lao đến bên cạnh Phượng Vũ, là Đinh Nhất, lưng còn cõng Tăng Chí.

 

Tăng Chí sức lực hơn , bẻ quặt Phượng Vũ về phía trong nhà.

 

Cùng lúc đó, Tiểu Thao hồi phục cũng chạy tới. Nhân lúc gió đang gào thét, phóng liên tiếp những luồng lửa.

 

Thực tất cả chỉ diễn trong vài giây ngắn ngủi. Phượng Vũ kịp phản ứng, trơ mắt cơn cuồng phong do chính tạo thổi bùng ngọn lửa trong nhà.

 

Lửa gặp gió càng cháy dữ dội, chẳng mấy chốc căn nhà chìm trong biển lửa.

 

"Chủ nhiệm Dương còn ở bên trong! Các to gan thật đấy!"

 

Phượng Vũ cuống cuồng hét lên. Nếu chủ nhiệm Dương xảy chuyện gì, cô về Bắc Kinh chắc chắn sẽ kỷ luật nặng.

 

"Lửa là do cô phóng mà, liên quan gì đến chúng ?"

 

Nguyễn Thất Thất bình thản khoanh tay ngực, chút hoảng loạn.

 

" đấy, cô oán hận chủ nhiệm Dương lâu, cuối cùng cũng tay . Chậc chậc, tâm địa cô còn độc hơn cả bọn Nhật Bản chứ!"

 

Hạ Đào hả hê châm chọc. Mụ đàn bà dám mắng cô là Nhật Bản, cô sẽ ghim thù cả đời.

 

"Còn mau cứu hỏa? Nếu chủ nhiệm Dương mệnh hệ gì, các ai cũng thoát tội !"

 

Phượng Vũ chạy tìm nước. Dị năng của cô vô dụng với việc chữa cháy, chỉ còn cách dùng sức .

 

"Cầu xin khác kiểu đó . Biết hạ một chút ? Hay là cô chủ nhiệm Dương c.h.ế.t cháy luôn?"

 

Nguyễn Thất Thất nuông chiều cô . Dù chủ nhiệm Dương cũng c.h.ế.t ngay .

 

"Xin các hãy cứu hỏa!"

 

Phượng Vũ nghiến răng, hạ thấp thái độ một chút nhưng rõ ràng là tình nguyện.

 

"Không thấy gì cả. Cô thấy gì ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-406-luc-da-ra-tay-ngay-ba-bua-deu-dan-bi-son-tieu.html.]

Hạ Đào bịt tai, khoa trương hỏi Nguyễn Thất Thất.

 

"Không thấy. Xem hận chủ nhiệm Dương thật đấy, chỉ mong ông c.h.ế.t quách cho . Chúng thôi!"

 

Nguyễn Thất Thất bỏ , chút do dự.

 

Nhóm Hạ Đào cũng theo, thật sự mặc kệ đám cháy.

 

"Xin các cứu hỏa! Vừa của , xin các !"

 

Phượng Vũ hét lớn, thái độ đủ hạ .

 

"Sớm thế !"

 

Nguyễn Thất Thất , hiệu cho Lục Dã.

 

Lục Dã gật đầu, âm thầm vận công. Chẳng bao lâu, nước trong hồ ở vườn hoa đồng loạt dâng lên, như ý thức chảy về phía đám cháy. Nước đến , lửa tắt đến đó.

 

Chưa đầy vài phút, ngọn lửa dập tắt, khói bốc lên nghi ngút. Trong nhà bừa bộn như bãi chiến trường, đồ nội thất mới sắm thiêu đen thui, chẳng còn hình thù gì.

 

Phượng Vũ lao nhà, lục soát từ tầng xuống tầng nhưng thấy chủ nhiệm Dương .

 

"Ở đây... Mau tới đây!"

 

Từ vườn hoa nhà vọng tiếng kêu yếu ớt. Là chủ nhiệm Dương nhảy cửa sổ thoát , ngã gãy một chân, đang nền đất lạnh lẽo, lạnh đau, chỉ còn nửa cái mạng.

 

Phượng Vũ đỡ ông dậy. Chủ nhiệm Dương tức đến hộc máu: "Kẻ nào phóng hỏa?"

 

Mẹ kiếp, tưởng đến Đàm Châu là vớ bở, hơn một nghìn vạn đô la Mỹ cơ mà. Dù chỉ chấm mút một phần mười cũng đủ cho sống sung túc cả đời.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hắn tốn bao công sức mới giành miếng mồi ngon , mà mới nhậm chức một tháng, thấy mặt mũi đồng đô la nào suýt mất mạng.

 

"Là Nguyễn Thất Thất, Cúc Dã Thiên Đại, Thao Dụ Nhân và Đinh Nhất. Còn hai nữa ." Phượng Vũ thành thật báo cáo.

 

"Bọn Nhật Bản quả nhiên đáng tin. Bùi Viễn ngu xuẩn tự đào mố chôn . sẽ gọi điện cho cấp , tố cáo ngay lập tức!"

 

Chủ nhiệm Dương lạnh. Bùi Viễn đuổi , càng mắc bấy. Đám giỏi đến mấy cũng dám tay g.i.ế.c . Còn con mụ Nguyễn Thất Thất nữa, Hương Giang lâu như chắc chắn kiếm khối ngoại tệ, bắt nộp hết mới .

 

Hắn bảo Phượng Vũ dìu gọi điện thoại, nhưng điện thoại cháy hỏng, trong phòng khách đến cái chỗ t.ử tế cũng còn.

 

"Khốn kiếp! Lũ to gan thật, coi trời bằng vung, đều do Bùi Viễn dung túng cả!"

 

Chủ nhiệm Dương tức giận c.h.ử.i bới, trong lòng như lửa đốt, khó chịu vô cùng.

 

Chân gãy ngày càng đau, lo sẽ què nên bảo Phượng Vũ đưa bệnh viện.

 

"Chờ , để thả Hoài Sơn xuống ."

 

Phượng Vũ cứu đồng bọn đang treo cây, nhưng chủ nhiệm Dương mất kiên nhẫn quát: "Đi bệnh viện !"

 

Cấp còn bảo hai đứa thủ lợi hại lắm, hừ, thấy cũng thường thôi, đến của phân cục Đàm Châu cũng đ.á.n.h , hại suýt c.h.ế.t cháy. Về gọi điện xin đổi khác!

 

Phượng Vũ cau mày nhưng dám cãi lời. Ngày đầu tiên nghề cô huấn luyện tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của lãnh đạo, chống đối, bao năm qua thành thói quen.

 

Gã đàn ông treo cây rõ mồn một lời của chủ nhiệm Dương, trong lòng lạnh lẽo còn hơn cả lúc lột trần truồng.

 

Chờ Phượng Vũ và chủ nhiệm Dương khỏi, Hạ Đào như u linh hiện , xa: "Mày lãnh đạo và đồng bọn bỏ rơi , thật đáng thương!"

 

Gã đàn ông trừng mắt cô đầy căm hận, nhưng trong lòng thấy chua xót, hối hận vì đến Đàm Châu.

 

"Lạnh ? Đừng vội, sắp sửa ấm áp đây!"

 

Hạ Đào nham hiểm khiến da đầu gã tê dại. Rất nhanh, cảm thấy nóng rực, da thịt như sắp chín.

 

Tiểu Thao phóng mấy quả cầu lửa . Cành cây trói gặp lửa liền co , gã đàn ông ngã "bịch" xuống đất. Quần áo và lông tóc cháy sạch bách trong nháy mắt, còn sạch hơn cả gà vặt lông.

 

Ngay đó, họ đến chỗ ở của chủ nhiệm Mã thuộc Tổ Giáp. Gã cũng vệ sĩ nhưng đều họ hạ gục, và cũng chịu chung phận Tiểu Thao đốt trụi lông tóc. Hơn nữa, Lục Dã còn đặt "đồng hồ báo thức" cho hệ bài tiết của chúng: mỗi ngày ba bữa sáng, trưa, tối đều đặn "són tiểu" kiểm soát.

 

Chủ nhiệm Dương đang ở bệnh viện tất nhiên cũng thoát. Lục Dã đuổi theo đến tận nơi đặt "đồng hồ" cho , xong xuôi mới ai về nhà nấy ngủ.

 

 

Loading...