Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 399: Năm cô gái, năm số phận khác biệt

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:24:38
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Hương kể về những gì cô trải qua trong hai tháng qua. Cầm tiền Nguyễn Thất Thất đưa, các cô mua chút quà cáp tìm đến nhà chị họ của A Trân. Không giống như trong thư, chồng của chị họ A Trân chẳng ăn buôn bán gì, gia cảnh nghèo rớt mồng tơi.

 

Hơn nữa ông còn già, hơn chị họ A Trân mười mấy tuổi, đen già lùn, trông cứ như bố của A Trân . Khi các cô đến, gia đình chị họ A Trân cũng chẳng chào đón, sắc mặt khó coi.

 

"Chúng em vốn định tá túc một đêm hôm tìm việc. sáng hôm ngủ dậy, nhà chị họ A Trân tiếp đãi nhiệt tình, còn giữ chúng em ở thêm vài ngày. Thái độ khác hẳn hôm . Sau em mới , họ cưới vợ cho thằng con ngốc mà tốn một xu."

 

A Hương khổ. Lúc thấy là lạ, lén nhắc nhở mấy bạn. Mọi đều cảnh giác, uống bát nước đường chị họ A Trân bưng , chỉ A Trân uống.

 

Khổ nỗi A Trân còn chị họ gọi phòng, bảo là chị em tâm sự. A Trân nghi ngờ gì, kết quả lên giường thì ngấm thuốc. Người giường chị họ mà là gã chồng sõi .

 

A Trân mất đời con gái, đành ngậm ngùi lấy chồng.

 

Gia đình chị họ đạt mục đích liền lộ rõ bộ mặt thật, đưa cho các cô hai con đường.

 

"Hoặc là lấy mấy lão già ế vợ trong làng, hoặc là cút . A Cúc nhát gan nên đồng ý lấy một lão già trong làng, còn em, A Mai và A Ngọc bỏ trốn."

 

A Hương tỏ vẻ kiên quyết. Mấy lão già đó đáng tuổi bố các cô, già nghèo. Lấy về ngày nào cũng việc quần quật, còn sinh con đẻ cái cho mấy gã đàn ông đó. Cuộc sống như thế thì khác gì ở quê?

 

mạo hiểm vượt biển sang đây, nếu chỉ để sống cuộc đời như thì thà ở quê còn hơn!

 

"Thế A Mai và A Ngọc ?" Chị Hồng hỏi.

 

"Chúng em dám chạy xa, quán cơm tuyển rửa bát. Chúng em bảo cần tiền công, chỉ cần bao ăn ở là . Ông chủ đồng ý, nhưng mà..."

 

A Hương c.ắ.n môi, hạ giọng : "Lão chủ quán đó . Nửa đêm lão lẻn định giở trò đồi bại với bọn em, còn dọa nếu dám phản kháng sẽ báo cảnh sát đến bắt."

 

"Chúng em liều mạng đ.á.n.h , cho lão già khốn nạn đó một trận tơi bời trốn ngay trong đêm. Chúng em ngủ công viên, gầm cầu, nhặt rác bán phế liệu. Cuộc sống vốn đang dần lên thì tố giác, cảnh sát ập đến bắt. A Mai bắt , em và A Ngọc nhảy xuống hồ nước mới thoát ."

 

A Hương nức nở. Cô với A Mai nhất. A Mai bắt về chắc chắn sẽ kết cục . Mấy hôm nay cô mơ thấy A Mai mẩy đầy máu.

 

"Còn A Ngọc?" Chị Hồng hỏi tiếp.

 

"Cô là thanh niên trí thức, xinh , học thức cao ngạo. Cô đến phim trường đóng phim, còn rủ em cùng. em khiếu đó nên cứ an phận bán bánh bò thôi."

 

A Hương bình tĩnh kể về A Ngọc.

 

Trong năm , chỉ A Ngọc là thành phố, tính tình cao ngạo, xinh , cùng một tầng lớp với các cô. Chuyện đường ai nấy cũng trong dự đoán của cô.

 

"Sau sẽ hối hận thôi, đóng phim nghề ho gì."

 

Chị Hồng thở dài. Dù là minh tinh nổi tiếng thì vẫn chỉ là món ăn bàn tiệc của mấy tay chị xã hội đen, sức phản kháng. A Ngọc hộ khẩu, nơi nương tựa, xinh , ở phim trường chẳng khác nào miếng mồi ngon mặc xâu xé.

 

"Mỗi một chí hướng, đường chọn thì hối hận cũng tiếp thôi!"

 

A Hương nhẹ. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng cô thấu nhiều chuyện hơn cả chị Hồng lớn tuổi hơn.

 

Lúc cần A Hương hỏi, chị Hồng cũng chủ động kể chuyện . Cô cũng gặp tên đầu nậu khốn nạn bán cô hộp đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-399-nam-co-gai-nam-so-phan-khac-biet.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Từ sáng đến tối tiếp khách mà chẳng nhận đồng nào..."

 

"Vậy tiền chị gửi cho em lấy ở ?" A Hương sốt sắng hỏi.

 

Chị Hồng sững sờ, vẻ mặt đầy hối hận vì lỡ lời, vội lấp liếm: "Chị mượn của ."

 

"Chị dối mắt cứ đảo sang bên cạnh. Chị Hồng, chị thật cho em , tiền đó rốt cuộc ở ?" A Hương gặng hỏi.

 

Chị Hồng giấu nữa, đành thật: "Chị trộm ví tiền của khách. Dì Liên cần tiền chữa bệnh, dì ?"

 

"Số tiền đó bố em lấy mất, cho em chữa bệnh, còn bảo bệnh của em chữa khỏi , tốn tiền vô ích. Mẹ em mất, ông dùng tiền đó cưới một mụ góa về. Tiền mụ giữ hết, tiền cưới vợ cho trai em nên ông mới đ.á.n.h chủ ý lên em, định bán em cho thằng ngốc để kiếm tiền sính lễ. Em trộm tiền đó bỏ trốn."

 

A Hương như mưa. Chị Hồng cũng theo. Mẹ cô mất sớm, từ nhỏ dì Liên che chở, trong lòng cô dì Liên chẳng khác nào ruột.

 

Nguyễn Thất Thất thở dài. Thảo nào chị Hồng xinh thế đưa nhà thổ chui. Cô trộm tiền của khách là phạm , chắc chắn trừng phạt.

 

xinh nên khi đó tiếp nhiều khách nhất, vì thế mới chịu nổi mà bỏ trốn.

 

"Thời gian hai cô cứ ở chỗ giúp việc, lo dọn dẹp nhà cửa, lương tháng một nghìn tệ, thế nào?"

 

Nguyễn Thất Thất đưa mức giá thị trường cho giúp việc ở Hương Giang.

 

"Nhiều quá, một nửa là đủ ạ."

 

Hai chị em ngại ngùng dám nhận nhiều tiền thế. Một nghìn tệ là mức lương cho giúp việc bản địa, các cô hộ khẩu, một nửa là mãn nguyện .

 

Nguyễn Thất Thất chốt luôn một nghìn tệ, còn dẫn hai xem phòng. Hai chị em ở chung một phòng, cô cũng đồng ý.

 

Cả hai đều là chăm chỉ, ngày đầu tiên bắt tay việc ngay. Nhà cửa từ xuống , trong ngoài lau chùi sạch bong kin kít. Hơn nữa A Hương còn nấu ăn ngon, dù món bao giờ nhưng chỉ cần nếm thử là cô thể nấu y hệt.

 

Tên thật của chị Hồng là Lâm Hồng Ngọc. Cô ít khi xuất hiện mặt nhóm Nguyễn Thất Thất, cũng kiệm lời, chỉ lặng lẽ việc.

 

Những phụ nữ ở công trường cũng sống . Họ chịu khó, việc còn hăng hái hơn đàn ông, kích thích đám đàn ông cũng dốc sức , tiến độ công việc tăng vọt.

 

Chẳng mấy chốc đến đêm giao thừa năm 1973. A Hương chuẩn một bàn tiệc thịnh soạn. Cô và Hồng Ngọc chịu ăn cùng, Nguyễn Thất Thất cũng ép, lì xì cho hai bảo họ mang đồ ăn về phòng dùng bữa.

 

Vụ thu hoạch lớn nhất dịp Tết thuộc về bé Khoai Tây, nhận bao nhiêu là lì xì. Tuy nhiên tất cả đều túi Nguyễn Thất Thất với danh nghĩa "giữ hộ" cho con.

 

Vừa qua Tết, ba nhà Thù, Từ, Chu lượt phát tang. Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, già và vợ chồng gia chủ của ba nhà bệnh c.h.ế.t thì cũng gặp t.a.i n.ạ.n qua đời. Giới nhà giàu Hương Giang tháng viếng đám ma mệt nghỉ.

 

Hơn nữa công ty của ba nhà đều đột ngột đổi chủ, gia tài tán hết, con cái di cư nước ngoài. Hàng loạt biến cố kỳ lạ khiến giới thượng lưu Hương Giang hoang mang, ai nấy đều cho rằng sắp biến lớn.

 

Cùng lúc đó, một bài báo nặc danh xuất hiện vạch trần những chuyện thất đức mà ba nhà Thù, Từ, Chu trong năm qua, giống hệt Dương gia, đều hại c.h.ế.t ít lính tình nguyện.

 

"Ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ. Không báo, chỉ là đến lúc thôi. Người đang , trời đang . Những gì họ gặp bây giờ chính là minh chứng rõ nhất. Sống ở đời thẹn với lương tâm mới thể ngẩng cao đầu mà sống!"

 

 

Loading...