Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 398: Chị em tương phùng, đều là những kiếp người đau khổ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:24:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cô nhận nhầm , quen cô, cũng chị Hồng."

 

Người phụ nữ gọi là chị Hồng hoảng hốt lưng , chối đây đẩy. Cô chính là cô gái trèo tường ngã gãy chân nhóm Nguyễn Thất Thất cứu, tên là 29.

 

"Chị Hồng, em là A Hương đây mà, em đặc biệt đến đây tìm chị. Sao chị gầy thế ? Chị bệnh ?"

 

Cô gái vội lo. Chị Hồng mắt cô ảm đạm héo hon, còn vẻ tươi tắn hoạt bát hồi ở quê?

 

Mắt chị Hồng đỏ hoe nhưng cô vẫn nhận. Cô giờ tàn ma dại, còn mặt mũi nào đối diện với chị em ngày xưa.

 

Nguyễn Thất Thất nhận cô gái tên A Hương , chính là một trong những cô gái cùng thuyền với họ hôm đó.

 

"Cô còn nhớ ?"

 

Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

A Hương đầu , nhận ngay lập tức, vui vẻ : "Chị ơi, đương nhiên em nhớ chị . Chị quen chị Hồng ạ?"

 

"Ừ, ngờ chị Hồng cô nhắc tới là cô . Cô dạo thế nào?"

 

Nguyễn Thất Thất nhắc chuyện quá khứ của chị Hồng, lảng sang chuyện khác, hỏi thăm tình hình A Hương.

 

Nụ mặt A Hương nhạt , nét mặt đầy ưu sầu nhưng cô vẫn gượng : "Cũng tàm tạm ạ. Em dọn khỏi nhà biểu tỷ A Trân , thuê một căn phòng trọ, ngày ngày bán bánh bò, tạm ạ."

 

"Những khác ?"

 

"A Trân lấy chồng của biểu tỷ cô , A Cúc cũng lấy cùng làng. Em, A Mai và A Ngọc dọn ngoài nhưng đó cũng tách , giờ em ở một ."

 

A Hương kể vắn tắt nhưng thể năm cô gái chắc chắn trải qua ít chuyện.

 

"Sao đến khách sạn tìm ?" Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

Nhìn qua là cô gái sống , đó cô cho cô bé địa chỉ khách sạn.

 

"Em vẫn xoay xở , phiền chị. Chị ăn bánh bò ạ, em tự đấy, sạch sẽ lắm."

 

A Hương mở miếng gạc , để lộ những chiếc bánh bò trắng ngần mềm mại, bên cạnh giấy cắt sẵn để gói bánh.

 

Nguyễn Thất Thất cầm một miếng ăn thử, hương vị quả thực tệ. Cô khen: "Tay nghề của cô khá lắm."

 

"Mẹ em bánh bò mới ngon cơ, em chỉ học một nửa tay nghề của thôi. Chị Hồng, chị cũng ăn , ngày xưa chị thích ăn bánh bò em nhất mà."

 

A Hương nhiệt tình mời chị Hồng và những khác ăn. Chị Hồng cuối cùng kìm nén nữa, che mặt nức nở.

 

"Chị Hồng, giờ em đến đây , khổ khó gì chị em cùng gánh vác, đừng sợ!"

 

A Hương ôm chị Hồng , sờ thấy lưng chị xương xẩu, cô càng thương tâm hơn.

 

"Em nên đến đây, em đến đây gì cơ chứ!"

 

Chị Hồng vô cùng ân hận. Cô nên vì sĩ diện mà chỉ thư báo tin về quê, giấu nhẹm chuyện , hại em gái A Hương cũng lặn lội sang đây. Trước họ cứ tưởng Hương Giang đất rải đầy vàng, chỉ cần chịu khó lụng là kiếm tiền.

 

đến nơi mới đây là cái động quỷ ăn thịt . Cô tận mắt chứng kiến bao nhiêu chị em cái động quỷ nuốt chửng, chỉ còn nắm xương tàn.

 

"Em đến thì cũng bọn họ bán cho thằng ngốc để lấy tiền sính lễ. Chị Hồng, đằng nào cũng khổ, thà sang đây chịu khổ còn hơn, ít nhất em còn nắm vận mệnh của ."

 

A Hương thần sắc kiên nghị. Cô hối hận khi sang đây, tuy khổ nhưng cuộc sống còn hy vọng. Mới bán bánh bò một tháng cô để dành 200 tệ.

 

Cô tính tích thêm chút tiền sẽ thuê căn phòng rộng hơn, sắm chiếc xe đẩy, tối bán đồ ăn đêm, chắc chắn kiếm nhiều hơn. Biết cô còn mua căn nhà nhỏ ở đây, cắm rễ mảnh đất .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-398-chi-em-tuong-phung-deu-la-nhung-kiep-nguoi-dau-kho.html.]

Chị Hồng thở dài, nước mắt tuôn rơi. Số phận chị em cô mà khổ thế ?

 

Xe buýt của Cam Đức Phát đến, A Hương cũng theo. Giỏ bánh bò Nguyễn Thất Thất mua hết, cô gái sống c.h.ế.t chịu nhận tiền, Nguyễn Thất Thất nhét mãi mới .

 

Cam Đức Phát lái xe đưa họ đến công trường. Công trường đang việc khí thế ngất trời, đột nhiên xuất hiện một nhóm phụ nữ xinh khiến đám công nhân ngẩn ngơ. Mãi lúc mới đùa: "Cam ca, thấy bọn em ế nhiều quá nên giới thiệu bạn gái cho bọn em ?"

 

"Họ đến phụ hồ. Đứa nào dám giở trò với họ, đừng trách tao khách khí!"

 

Cam Đức Phát nghiêm mặt cảnh cáo, còn gọi A Lương dặn dò giám sát chặt chẽ đám , tuyệt đối động tay động chân lời khiếm nhã với phụ nữ.

 

Hắn Nguyễn Thất Thất kể về cảnh ngộ của những phụ nữ , tâm lý họ hiện giờ cực kỳ nhạy cảm nên ở công trường tôn trọng và giữ cách với họ.

 

"Cam ca, mời các bà cô tổ tông về việc đấy ?"

 

A Lương đùa, đến đùa cũng thì tổ tông là gì?

 

"Lúc vợ mày A Trân mới lương, khác đùa giỡn cô thì mày cảm thấy thế nào?" Cam Đức Phát hỏi ngược .

 

A Lương sững , những phụ nữ bên cạnh, lập tức hiểu , nhỏ giọng hỏi: "Họ cũng là..."

 

Cam Đức Phát gật đầu: "Giống A Trân, đều ép buộc!"

 

"Yên tâm giao cho em, tuyệt đối ai dám bậy!"

 

A Lương vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

 

Vợ A Trân cha ruột bán hộp đêm, sống khổ sở kể xiết. Hồi đó bảo vệ, cùng cảnh ngộ với A Trân nên thường xuyên cùng ăn bát mì đêm, kể lể những uất ức trong ngày.

 

A Trân khách đánh, đại ca tát, đó là chuyện thường ngày của họ. Sau đó nửa đêm cùng ăn bát mì nóng hổi, ôm một trận là trong lòng dễ chịu hơn.

 

Về , Cam Đức Phát dẫn công trường, lập Vinh Quang Bang, chuộc cho A Trân, cưới cô vợ và sinh con. Người ngoài chê lấy gái bán hoa nhưng họ và A Trân sưởi ấm cho . Chuyện quá khứ qua, sống hướng về phía .

 

"Phụ hồ một ngày 70 tệ, trả theo ngày, bao ăn ở."

 

A Lương tới phổ biến mức lương và đãi ngộ. Mắt nhóm Sử Hồng Muội sáng rực, mức lương cao hơn tưởng tượng của họ nhiều.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ngay cả A Hương cũng động lòng, còn kiếm nhiều hơn cô bán bánh bò.

 

"Đại ca, em ? Em khỏe lắm, xem !"

 

A Hương tự đề cử, còn gánh thử một gánh gạch đỏ để chứng minh .

 

A Lương do dự Cam Đức Phát, Cam Đức Phát Nguyễn Thất Thất.

 

"Chỗ đang thiếu giúp việc, cô về cho ?"

 

Nguyễn Thất Thất sắp xếp khác cho A Hương. Nhà mới rộng cần dọn dẹp, hơn nữa cô về đại lục cũng cần trông coi nhà cửa.

 

"Em đồng ý ạ."

 

A Hương gật đầu lia lịa.

 

Nguyễn Thất Thất đưa cô và chị Hồng về nhà mới. Nhà rộng quá cần hai mới xuể. Chủ yếu là cô ấn tượng sâu sắc với chị Hồng , là tính tình cương liệt, hợp ý cô.

 

"A Trân và A Cúc là tự nguyện lấy chồng ?"

 

Trên đường , Nguyễn Thất Thất hỏi A Hương.

 

Sắc mặt A Hương đổi, cô c.ắ.n môi, khẽ lắc đầu, nhỏ giọng : "A Trân biểu tỷ lừa. Anh chồng của cô là một kẻ ngốc, hơn bốn mươi tuổi vẫn chảy nước miếng. Biểu tỷ cô bỏ t.h.u.ố.c của A Trân..."

 

 

Loading...