Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 392: Trước kia gọi là Sinh Tử, giờ gọi là Xá Xíu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:05:35
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" lung tung bao giờ? Mắt của bà thật đấy, nhưng mà con trai xứng với ?"

 

Bố Cam thật lòng. Hạ Đào xinh bản lĩnh như thế, gả cho thằng con trai xã hội đen nhà ông thì phí quá!

 

"Mưu sự tại nhân mà, thử ? Hồi xưa với Bán Cá Liên là thanh mai trúc mã, cũng trai hơn ông, ông thấy xứng với ? Vẫn mặt dày mày dạn theo đuổi đấy thôi?"

 

Mẹ Cam trừng mắt, ghét nhất kiểu bàn lùi.

 

"Bán Cá Liên trai hơn chỗ nào, việc thì lề mề chậm chạp, chẳng chút khí khái đàn ông nào..."

 

Bố Cam vui nhưng chỉ dám lầm bầm nhỏ, dám to.

 

Mẹ Cam lườm một cái, ông ngoan ngoãn ngậm miệng, sờ mũi ngoài tiếp tục tán gẫu với nhóm Hạ Đào.

 

"A Vinh? A Cơ? A Vĩ?"

 

Lại chạy đến, là Vạn Phúc Sinh lề mề y hệt bố . Hắn và Cam Đức Phát xuất phát cùng lúc nhưng bỏ xa tít tắp, giờ mới tới nơi.

 

Vừa đến nơi thấy lão đại cũ thê t.h.ả.m đất, còn đám đồng nghiệp cũ thì đáng thương chép phạt "Đệ T.ử Quy", Vạn Phúc Sinh chẳng thèm đoái hoài gì đến lão đại, chạy tót sang chào hỏi đồng nghiệp cũ.

 

Vạn Phúc Sinh bây giờ ăn mặc bảnh bao, tóc vuốt keo bóng loáng, chải ngôi ba bảy, hình tượng càng phù hợp với thiết lập nhân vật "kẻ phản bội" của .

 

Nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Vạn Phúc Sinh, đám đồng nghiệp cũ trong lòng đều khó chịu, lòng trung thành với lão đại cũng bắt đầu lung lay.

 

Chẳng lẽ lựa chọn của họ thực sự sai lầm ?

 

"Các chép mấy thế? Mười ?"

 

Giọng điệu Vạn Phúc Sinh giấu nổi vẻ hả hê. Hắn thầm thấy may mắn vì rời sớm, nếu giờ cũng đang đây chép phạt.

 

Mọi đều im lặng, để ý đến tên tiểu nhân đắc chí .

 

Tuy ngó lơ nhưng Vạn Phúc Sinh ưu điểm lớn nhất là mặt dày. Hỏi một trả lời thì hỏi , hỏi đến khi trả lời mới thôi.

 

Công lực lì lợm la l.i.ế.m của chẳng mấy ai đỡ nổi, cho nên...

 

"Một trăm !"

 

Một tên đàn em ủ rũ trả lời. Mới chép một tiếng mà từ một gã giang hồ phong trần biến thành học sinh u sầu chán đời.

 

Các đàn em khác cũng , ai nấy đều ủ rũ như gà rù.

 

"Một trăm ? Chậc chậc... Các chép đến bao giờ mới xong. Chuyện đó thì thôi , nhưng cái eo chắc chắn là phế . Các còn con nối dõi tông đường ? Eo mà phế thì hương hỏa đứt đoạn đấy!"

 

Biểu cảm và giọng điệu của Vạn Phúc Sinh khoa trương hết mức, từng chữ như d.a.o cứa tim, khiến đám đàn em c.h.ế.t cũng dám c.h.ế.t.

 

Sợ c.h.ế.t xuống đó liệt tổ liệt tông hội đồng đ.á.n.h cho một trận!

 

Vạn Phúc Sinh liếc đám đồng nghiệp cũ, hài lòng với hiệu quả lời của . Sau đó đổi giọng: "Dù chúng cũng từng là đồng nghiệp, thấy các thế cũng khó chịu lắm. Thế , bày cho các một cách."

 

"Cách gì, Sinh ca mau !"

 

Mắt sáng lên, nhao nhao giục.

 

"Thân sơ khác biệt, các chứ? Với ngoài thì nghiêm khắc, nhưng với nhà chắc chắn sẽ nương tay. Chỉ cần các gia nhập Vinh Quang Bang của chúng thì sẽ là nhà, nhà chắc chắn cần chép phạt một trăm ."

 

Vạn Phúc Sinh luôn nhớ nhiệm vụ lôi kéo , bởi vì ở Vinh Quang Bang, lôi kéo tiền thưởng, tính theo đầu , càng nhiều tiền thưởng càng cao. Có tiền động lực, trong bang ai nấy đều hăng hái như tiêm m.á.u gà, các bang phái lớn nhỏ trong thành phố đều họ lôi kéo hết lượt.

 

Cam Đức Phát cũng giữ chữ tín, tiền thưởng một xu thiếu. Bộ cánh Vạn Phúc Sinh đang mặc chính là mua bằng tiền thưởng, còn mua cho bố cái dây chuyền vàng nữa.

 

Mười mấy tên đàn em do dự. Trong giới giang hồ coi trọng chữ "nghĩa", kỵ nhất là phản đồ, sẽ coi thường.

 

"Không chịu thì thôi, các cứ từ từ mà chép. với bác gái Cam một tiếng, bảo thêm một trăm nữa!"

 

Vạn Phúc Sinh hừ lạnh, đầu bỏ , còn buông lời đe dọa.

 

Đám đàn em sợ đến mặt cắt còn giọt máu. 200 "Đệ T.ử Quy", e rằng chép đến c.h.ế.t cũng xong, xuống âm phủ chép tiếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-392-truoc-kia-goi-la-sinh-tu-gio-goi-la-xa-xiu.html.]

"Vạn Phúc Sinh, mày đạo nghĩa!" Có mắng.

 

"Buồn , tao là kẻ phản bội thì còn đạo nghĩa gì nữa?"

 

Vạn Phúc Sinh đầu , vênh váo đáp trả, nghênh ngang quán.

 

Hồi bé thích đến quán cơm nhà họ Cam, hầu như ngày nào cũng đến. Bố Cam nhiệt tình, nào cũng cho ăn bánh dứa hoặc bánh kẹp thịt, mãi cho đến khi bỏ học mới thôi.

 

Hắn thích học nên tự ý bỏ, còn lưu manh. Bố Cam chuyện thì cho đồ ăn nữa, thấy cũng chẳng thèm sắc mặt , thế là dám bén mảng đến quán nữa.

 

Cho đến hôm nay!

 

Vừa bước cửa, Vạn Phúc Sinh cúi chào hỏi, lễ phép vô cùng. Bố Cam liếc một cái lạnh nhạt, ánh mắt tập trung cái đầu bóng lộn dầu của .

 

"Sinh Tử, dầu đầu mày cạo xào ba đĩa rau đấy!"

 

Bố Cam trêu chọc, còn bộ dậy lấy cái đĩa và cái thìa định cạo dầu thật. Vạn Phúc Sinh ôm đầu chạy trối c.h.ế.t.

 

Hạ Đào lặng lẽ thò chân ngáng. Vạn Phúc Sinh đang hoảng loạn, vấp chân cô ngã nhào về phía , nhưng ngã dập mặt vì Cam đỡ kịp.

 

Mẹ Cam túm cổ áo xách lên như xách gà con, với ánh mắt ghét bỏ: "Đi gội sạch đầu cho tao! Ăn ngọt xớt cà lơ phất phơ, mày trời thấy mày thế chắc tức c.h.ế.t!"

 

Bà lôi Vạn Phúc Sinh phòng tắm, nghiêm túc định lột đồ tắm. Vạn Phúc Sinh sợ hãi giữ chặt cạp quần, hét lên: "Cháu tự cởi! Cháu tự cởi!"

 

Tuy Cam từng thấy tồng ngồng hồi bé nhưng giờ lớn , thể để bà chiếm tiện nghi .

 

"Gội cho sạch , để chút mùi nào. Đàn ông con trai xịt nước hoa, còn bôi lắm dầu thế , mày thái giám ?"

 

Mẹ Cam mắng mỏ đầy vẻ hận sắt thành thép. Bà và ruột Vạn Phúc Sinh là chị em , đáng tiếc mất sớm, Bán Cá Liên dạy con. Vạn Phúc Sinh hồi bé hiểu chuyện, hàng xóm láng giềng chẳng ai ngờ lưu manh.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Từ đó về , mỗi Vạn Phúc Sinh về nhà, ánh mắt hàng xóm cũng chuyển từ thương cảm sang khinh thường.

 

Trước gọi là Sinh Tử, giờ đều gọi là Xá Xíu, đến cả bố đẻ cũng gọi thế.

 

Chờ Cam khỏi, Vạn Phúc Sinh ngoan ngoãn gội đầu tắm rửa sạch sẽ, khoan khoái bước . Hắn mặc bộ quần áo của Cam Đức Phát rộng dài, áo phông che đến tận đầu gối như váy ngủ.

 

Vạn Phúc Sinh còn chải chuốt trông thuận mắt hơn nhiều. Hắn ngoan ngoãn một góc, dám ho he tiếng nào.

 

Cam Đức Phát mua thức ăn về, định bếp giúp nhưng Cam đuổi , đành tiếp khách.

 

"Ông học vấn thế nào?" Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.

 

"Đại học Bách khoa, khoa Vô tuyến điện hệ chính quy."

 

Mặt Cam Đức Phát thoáng chút hổ, mặt trường cũ quá.

 

"Phụt..."

 

Hạ Đào đang uống sữa phun một ngụm to thẳng mặt Vạn Phúc Sinh đối diện.

 

Vạn Phúc Sinh bi t.h.ả.m nổi đóa nhưng dám, đành lẳng lặng tắm .

 

Mẹ kiếp, nửa tiếng tắm hai , da sắp tuột .

 

Dù trong lòng đầy oán hận nhưng Vạn Phúc Sinh chỉ dám lầm bầm khe khẽ, nhát gan vô cùng. Hắn tắm qua loa chạy chỗ cũ, tiện thể hóng chuyện.

 

"Ông là sinh viên đại học, tìm việc ?"

 

Nguyễn Thất Thất nghi ngờ. Sinh viên đại học thập niên 70, kể cả ở Hương Giang thì giá trị bằng cấp cũng cao.

 

"Tìm mấy việc nhưng đều quá nửa năm."

 

Cam Đức Phát ủ rũ trả lời.

 

"Cho nên ông mới lập Vinh Quang Bang ?" Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

Cam Đức Phát gật đầu: "Cũng vì lý do tìm việc, còn nhiều chuyện khác dồn , nên lập luôn Vinh Quang Bang."

 

 

Loading...