Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 368: Đúng 12 giờ trưa sẽ tới cửa bái phỏng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:03:41
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Là của . Nguyễn phu nhân phẩm hạnh thanh cao, tự nhiên để ý đến mấy thứ vật ngoài . Đây là chút quà gặp mặt tặng cho lệnh công tử.”

 

Bà Dương đưa thêm một tấm séc nữa, vẫn là mười vạn, lành hết mức.

 

Trong bụng bà đang c.h.ử.i rủa mười tám đời tổ tông nhà họ Nguyễn. Chờ nhà họ Dương qua cơn hoạn nạn, bà nhất định sẽ khiến con tiện nhân họ Nguyễn cút xéo khỏi Hương Giang!

 

“Thôi , bà Dương thành ý như , cũng phép. Vậy thì một chuyến!”

 

Nguyễn Thất Thất đưa tay nhận hai tấm séc mà hiệu một cái. Ma Ma Tương vẫy đuôi chạy tới, ngoạm lấy tấm séc từ tay bà Dương.

 

Bà Dương suýt c.ắ.n nát răng hàm. Thế mà dám dùng ch.ó để sỉ nhục bà , con tiện nhân c.h.ế.t tiệt!

 

Cứ chờ đấy!

 

“Đa tạ Nguyễn phu nhân. Xin hỏi hôm nay ?”

 

Giọng bà Dương gấp gáp. Trì hoãn thêm một ngày là nhà họ Dương tổn thất thêm một ngày.

 

“Chọn ngày bằng gặp ngày, hôm nay khéo là ngày hoàng đạo. 12 giờ trưa (buổi trưa canh ba) sẽ đến!”

 

Nguyễn Thất Thất sảng khoái đồng ý, còn ấn định thời gian.

 

sẽ ở nhà cung kính chờ đón Nguyễn phu nhân!”

 

Bà Dương thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt u ám rạng rỡ hơn đôi chút.

 

ngây thơ cho rằng chỉ cần Nguyễn Thất Thất đến bày trận là nguy cơ của nhà họ Dương sẽ hóa giải.

 

“Bà Dương thong thả nhé. Ma Ma Tương, tiễn khách!”

 

Nguyễn Thất Thất m.ô.n.g nhấc khỏi ghế, cái giá còn to hơn cả Thống đốc Hương Giang, thậm chí sai ch.ó tiễn khách.

 

Ma Ma Tương tung tăng chạy tới, liếc bà Dương mặt mày khó coi, cửa . Đợi một lát thấy bà Dương theo kịp, nó sủa một tiếng vui, giục bà nhanh chân lên, đừng lỡ việc nó chơi với bé con.

 

Bà Dương nghiến răng, cố nén lửa giận, rít qua kẽ răng: “Nguyễn phu nhân, cáo từ!”

 

Tạm nhịn nỗi nhục , chờ giải quyết xong rắc rối của nhà họ Dương, bà sẽ thuê xã hội đen dạy cho con tiện nhân ngông cuồng một bài học nhớ đời!

 

Chân bà Dương bước khỏi cửa, đằng vang lên tiếng đóng cửa rầm một cái. Ma Ma Tương nhanh nhẹn đóng cửa, lắc đầu vẫy đuôi chạy đến mặt Nguyễn Thất Thất tranh công.

 

“Ngoan lắm, thưởng cho mày hộp đồ hộp !”

 

Nguyễn Thất Thất mở hộp đồ hộp cho nó. Ma Ma Tương ăn ngon lành, nó khoái món nhất.

 

Ở hành lang, bà Dương tức đến mức suýt hộc m.á.u nữa. Bà mặt đen sì chờ thang máy, đột nhiên trong lòng đ.á.n.h thót một cái, sắc mặt càng đen hơn.

 

12 giờ trưa (buổi trưa canh ba), đây chẳng là giờ c.h.é.m đầu ?

 

Hèn chi cứ thấy sai sai, chỉ là lúc đang nóng ruột nên nghĩ nhiều.

 

Họ Nguyễn ức h.i.ế.p quá đáng!

 

Bà Dương lý luận, nhưng sợ đắc tội Nguyễn Thất Thất thì ai giúp nhà họ Dương hóa giải nguy cơ. Bà nghĩ ngợi một hồi đành nhịn xuống, vội vàng chạy về nhà.

 

Nguyễn Thất Thất ăn trưa tại khách sạn xong mới thong thả cửa, đường còn mua xiên cá viên ăn.

 

Lục Dã và Hạ Đào nấp trong bóng tối xem kịch, tiện thể hỗ trợ diễn xuất khi cần.

 

Thằng Cu và Ma Ma Tương ở khách sạn trông bé con.

 

Thời gian 12 giờ trưa quả thật quá sỉ nhục khác. Bà Dương chồng mắng cho một trận tơi bời. Tuy bất mãn nhưng hai vợ chồng vẫn kiên trì ở cửa đón tiếp, cung kính chờ Nguyễn Thất Thất đại giá quang lâm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-368-dung-12-gio-trua-se-toi-cua-bai-phong.html.]

Mặt trời giữa trưa treo cao đỉnh đầu, ánh nắng chói chang chiếu mắt khiến hai vợ chồng mở nổi mắt, nóng chóng mặt. Chưa bao giờ họ chịu sự ấm ức thế . Nếu nhà họ Dương đang cùng đường, họ thể để một phụ nữ lai lịch rõ ràng sỉ nhục như ?

 

Một chiếc taxi dừng . Nguyễn Thất Thất mở cửa xe, thấy vẻ mặt giận mà dám của vợ chồng bà Dương, bảo: “Nắng to thế chờ trong nhà, cần gì cái trò hình thức !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Lễ nghĩa thể bỏ, nhà họ Dương chúng xưa nay coi trọng lễ nghĩa nhất.”

 

Ông Dương nhạt, hề vẻ mắng vợ xối xả ban nãy. Bà Dương bên cạnh diễn xuất cao tay bằng chồng, sắc mặt khó coi.

 

“Lời dạy của tổ tông quả thật thể quên, thể vong bản (quên gốc) !”

 

Nguyễn Thất Thất hai vợ chồng đầy ẩn ý. Từ giờ phút trở , ngày lành của hai vợ chồng chấm dứt.

 

Kẻ phát tài nhờ quốc nạn là bố của ông Dương, nhưng hai vợ chồng cũng dính líu ít. Nói đúng , cả nhà họ Dương đều dựa việc hút m.á.u chiến sĩ Trung Quốc mới vinh hoa phú quý như ngày hôm nay.

 

Không một ai vô tội!

 

Ông Dương trong lòng chùng xuống, cảm nhận hàm ý trong lời của Nguyễn Thất Thất, vội : “Tự nhiên dám quên. Nhà họ Dương chúng tuy ở Hương Giang nhưng lòng vẫn hướng về quê hương!”

 

Câu ông to, như cố ý cho tâm thấy.

 

Bởi vì ông nhạy bén nhận thời cuộc đổi, thậm chí nghi ngờ trong nhà gián điệp trộn, giám sát nhất cử nhất động của mỗi ngày. Ông Dương hiện tại chút hối hận, giá mà 20 năm khuyên bố bớt tham lam một chút, đừng đắc tội với đại lục quá mức, để đến nỗi bây giờ còn đường lui.

 

Nguyễn Thất Thất khẩy. Mấy lời quỷ quái đến trẻ lên ba cũng chẳng tin.

 

Kẻ điều ác vĩnh viễn sẽ hối hận vì việc ác , chỉ khó chịu vì lợi ích tổn hại mà thôi.

 

Đi qua vườn hoa đại sảnh, Nguyễn Thất Thất thấy hai cái trận pháp. Nàng hiểu trận pháp nhưng hòn non bộ, hồ cá, cây cảnh, bình phong trong vườn đều rõ ràng là mới , đoán ngay là trận pháp.

 

“Mấy trận pháp là mời đại sư về bố trí, nhưng hiệu quả rõ rệt lắm.”

 

Ông Dương giọng buồn bã. Thầy phong thủy tiếng ở Hương Giang đều mời cả , tiền tốn ít mà chẳng tác dụng gì.

 

“Nhà ông gặp sinh t.ử kiếp, bố trí mấy cái trận pháp ăn thua gì, thấy máu!”

 

Nguyễn Thất Thất bấm đốt ngón tay vài cái, giọng điệu đặc biệt nghiêm túc.

 

Bà Dương tối sầm mặt mũi, suýt ngất xỉu. Ông Dương miễn cưỡng chống đỡ nhưng sắc mặt cũng khó coi, cố giữ bình tĩnh hỏi: “Thấy m.á.u là ý gì?”

 

“Heo g.i.ế.c thế nào, một d.a.o chọc xuống, m.á.u chảy ồ ạt, đấy gọi là thấy máu!”

 

Nguyễn Thất Thất nhẹ bẫng nhưng lời khiến bà Dương ngất xỉu .

 

“Nguyễn phu nhân, ý cô là kiếp nạn nhà sẽ c.h.ế.t ?”

 

Giọng ông Dương run rẩy.

 

. Mười ngày nhắc nhở vợ ông , đời lăn lộn sớm muộn gì cũng trả. Năm xưa kiếm tiền thất đức, giờ những oan hồn đó đến đòi mạng. Bất quá nhà họ Dương các hưởng vinh hoa phú quý 20 năm , cũng đủ vốn !”

 

Nói xong, Nguyễn Thất Thất chỉ lên nóc biệt thự nhà họ Dương, vẻ thần bí : “Thấy , họ đều đang ở đó đấy. Mấy ngày nay các cảm thấy gì ? Ăn ngon, ngủ yên, việc thuận.”

 

Ông Dương mà mồ hôi lạnh túa như tắm. Điều nào cũng đúng cả. Hèn chi mấy ngày nay ông chán ăn, đêm gặp ác mộng, tàu hàng công ty khơi là lật, hóa là những đó đến đòi nợ.

 

“Nguyễn phu nhân, chỉ cần cô chịu giúp hóa giải, nguyện trả giá cao!”

 

Ông Dương như vớ cọc, đặt hết hy vọng Nguyễn Thất Thất.

 

“Không hóa giải , bắt buộc thấy máu, mà còn là m.á.u của nhà họ Dương.”

 

Nguyễn Thất Thất hỏi một câu: “Sức khỏe lệnh tôn (con trai ông) ?”

 

Mắt ông Dương lóe lên một cái, vẻ mặt trở nên đăm chiêu.

 

 

Loading...