Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 349: Bé Khoai Tây chọn toàn đồ thật

Cập nhật lúc: 2025-12-10 00:32:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối tuần kết thúc, Nguyễn Thất Thất gửi con cho Thằng Cu trông học. Trưa nàng về cho con b.ú một , giữa chừng nếu đói thì ăn sữa bột, tối nàng về nhà.

 

Có con nên nàng xin ngoại trú, ở ký túc xá.

 

Con trai nàng dễ nuôi, ăn gì cũng , miễn là ngon.

 

Không ngon thì dù nhét mồm nó cũng nhè , một giọt cũng nuốt.

 

Khi nàng học, bé con chủ yếu do Thằng Cu trông. Cu hợp với Thằng Cu. Thằng Cu trông trẻ cũng tỉ mỉ, trách nhiệm hơn khối lớn, chăm Khoai Tây .

 

Hơn nữa còn Quản Chi Hoa và thím Lý giúp đỡ, ch.ó Ma Ma Tương chơi cùng, bé con ở nhà họ Lâu vui lắm.

 

“Khoai Tây, học đây, hôn cái nào.”

 

Nguyễn Thất Thất tạm biệt con trai. Bé con khua tay múa chân, vui vẻ thấy rõ.

 

“Đồ vô lương tâm!”

 

Nguyễn Thất Thất véo nhẹ má con trai mấy cái đạp xe đến trường.

 

“Khoai Tây, đưa em chơi nhé!”

 

Thằng Cu thành thạo dùng đai vải buộc bé con lên lưng, mang theo bình nước, bình sữa và dắt cả Ma Ma Tương, chuẩn ngoài.

 

“Đi đường cẩn thận nhé.”

 

Quản Chi Hoa dặn dò theo thói quen, cũng quá lo lắng vì cảnh vệ viên âm thầm theo.

 

Khoai Tây thích đến những nơi náo nhiệt nên chỉ cần trời mưa, Thằng Cu đều sẽ đưa bé dạo một vòng. Lộ trình mỗi ngày gần như giống .

 

Trạm thứ nhất là cửa hàng hoa quả, trạm thứ hai Hỏa Cung Điện, trạm thứ ba chợ bán thức ăn, cuối cùng là cửa hàng văn vật, đó dẹp đường hồi phủ.

 

Cửa hàng hoa quả mới nhập về lô táo tươi ngon, nhiều đang chọn lựa. Thằng Cu cũng chọn.

 

Hắn chọn mấy quả mã, Khoai Tây phản ứng. Sau đó chọn một quả trông bình thường, bàn tay mập mạp của bé con vỗ nhẹ lên vai , Thằng Cu hiểu ý liền bỏ quả táo giỏ.

 

Hắn cứ thế chọn thêm ba quả táo nữa, thanh toán. Sau đó đến Hỏa Cung Điện mua bánh trôi nước Tỷ Muội (món ăn vặt nổi tiếng của Hồ Nam), Quản Chi Hoa, Nguyễn Thất Thất và thím Lý đều thích ăn. Vẫn theo sự chỉ đạo của Khoai Tây, Thằng Cu mua chín phần.

 

Tiếp theo chợ mua ít thức ăn, cuối cùng đến cửa hàng văn vật.

 

Ba trạm nào Thằng Cu cũng mua đồ, vì ông cụ Lâu và Thằng Cu đều thích ăn táo, Ma Ma Tương và ông nội cũng thích, khéo mỗi một quả.

 

Thức ăn thì ngày nào cũng ăn, nhiệm vụ chợ hiện tại giao cả cho Thằng Cu.

 

Chỉ cửa hàng văn vật là nào cũng mua, xem tâm trạng của bé Khoai Tây. Bé vui thì ư ử vài tiếng tỏ ý mua , ư ử thì thôi.

 

Và mỗi món đồ Khoai Tây bảo mua, qua tay Tạ Đào Chi giám định đều là đồ thật ngon-bổ-rẻ, điểm khiến Mạc Gió Thu ghen tị đỏ mắt.

 

Cửa hàng văn vật khách đông lắm, lác đác vài . Trong đó ba nước ngoài cùng một phiên dịch viên, họ đang xem đồ sứ, nhân viên bán hàng đang thuyết minh.

 

“Cặp bình hoa là đồ đời Càn Long nhà Thanh, thuộc loại ngự dụng hoàng gia, vô cùng tinh xảo!”

 

Ba nước ngoài chấm một cặp bình hoa mắt, nhân viên bán hàng đang giới thiệu lai lịch.

 

“Đây là bình hoa mà Hoàng đế Càn Long và các phi t.ử từng dùng, quý giá!”

 

Gã phiên dịch chừng 30 tuổi, dáng trung bình, gầy gò trắng trẻo, đeo kính cận, tóc chải ngôi lệch 7/3. Luận tướng mạo cũng coi như thanh tú, nhưng cách chuyện toát lên vẻ cáo mượn oai hùm.

 

Ba nước ngoài phiên dịch xong càng thêm hứng thú, định mua.

 

“Cặp bao nhiêu tiền?” Phiên dịch hỏi.

 

“150 đồng một cặp.”

 

Nhân viên bán hàng trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-349-be-khoai-tay-chon-toan-do-that.html.]

 

Ba nước ngoài hài lòng với giá , thậm chí thấy rẻ. Họ bảo nhân viên gói , lát nữa tính tiền luôn thể vì còn xem thêm các món khác.

 

Cổ vật Trung Quốc ở nước họ ưa chuộng nhưng giá cả đắt đỏ. Không ngờ mua ngay tại Trung Quốc rẻ thế , họ nhất định mua nhiều một chút.

 

Nhân viên bán hàng giao cặp bình hoa cho đồng nghiệp đóng gói tiếp tục theo phục vụ khách nước ngoài.

 

Thằng Cu cõng bé con tới. Họ xem xong khu tranh chữ, bé con hứng thú nên chuyển sang khu đồ sứ.

 

Nhân viên bán hàng chào họ. Vì Thằng Cu và bé con thường xuyên lui tới nên ở đây đều quen mặt, đặc biệt là bé Khoai Tây xinh xắn đáng yêu, nhân viên ai cũng thích.

 

Nếu đang trong giờ việc, chắc chắn họ xúm bế .

 

“A……”

 

Bé con nhảy nhót vui vẻ lưng Thằng Cu, vẫy tay chào nhân viên bán hàng, toe toét lộ lợi.

 

Cô nhân viên kìm bước tới, may mà đạo đức nghề nghiệp khắc sâu trong xương tủy níu chân cô , cô nhanh chóng phục vụ khách nước ngoài.

 

Thằng Cu chọn vài món đồ sứ nhưng bé con phản ứng. Mãi đến khi cầm lên một chiếc đĩa sứ trang nhã tinh xảo, bé con rốt cuộc cũng phản ứng, bàn tay mập mạp vỗ mạnh lưng Thằng Cu.

 

“Đồng chí ơi!”

 

Thằng Cu gọi một tiếng, một nhân viên nam khác tới.

 

cùng lúc đó, ba nước ngoài cũng trúng chiếc đĩa , bảo cô nhân viên đang phục vụ gói .

 

“Thưa ông, chiếc đĩa là do các trúng , các ông xem món khác ạ? Cửa hàng chúng còn nhiều đĩa .” Cô nhân viên mỉm .

 

“Họ trả tiền, giao dịch xong, chúng đều quyền mua!”

 

Ba nước ngoài đồng ý, giọng điệu đầy vẻ trịch thượng. Họ là khách quý của Trung Quốc, đừng trả tiền, kể cả trả cũng ngoan ngoãn nhường cho họ.

 

Gã phiên dịch cũng dịch với vẻ kiêu ngạo, còn lớn tiếng quát: “Ngài Bruce đây là khách quý của chúng , đến lãnh đạo các còn khách sáo, cô còn lề mề cái gì, mau gói !”

 

“Dù là khách quý cũng thứ tự chứ.”

 

Cô nhân viên còn tranh luận giúp Thằng Cu. Đồng nghiệp thấy tình hình căng thẳng vội gọi quản lý.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Gã phiên dịch sa sầm mặt, quát lớn: “Đầu óc cô vấn đề ? Chưa trả tiền thì gì đến thứ tự . Bảo gói thì gói , lắm lời thế, cô việc nữa ?”

 

Cô nhân viên định thì đồng nghiệp can ngăn.

 

“Đồng chí, chiếc đĩa chúng lấy nữa, nhường cho họ .”

 

Thằng Cu khó nhân viên bán hàng nên chủ động nhường, nhưng gã phiên dịch và ba nước ngoài với ánh mắt sâu xa.

 

Bé Khoai Tây cũng nghiêng đầu quan sát đám . Khuôn mặt bầu bĩnh lộ vẻ vui, ánh mắt ngây thơ bỗng trở nên thâm trầm.

 

Gã phiên dịch họ với vẻ đắc ý, đó sang nịnh nọt với nước ngoài: “Bọn họ điều, chủ động nhường .”

 

Ba nước ngoài khoái trá. Ở trong nước họ chỉ là kỹ thuật viên bình thường, nhưng sang Trung Quốc đãi ngộ như hoàng đế. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi công tác tại đây, cảm giác ưu việt của họ bành trướng gấp trăm ngàn , thậm chí học thói coi thường khác.

 

Giám đốc cửa hàng vội vàng chạy tới, đích phục vụ họ. Ba nước ngoài ban đầu định mỗi mua một món, nhưng càng mua càng hăng, dừng .

 

“Cái bình đấy, gói !”

 

“Cái bát tồi, gói !”

 

“Cái đĩa cũng , gói !”

 

Ba nước ngoài chọn những món đồ sứ hoa văn tinh xảo, kích thước nhỏ gọn dễ mang theo. Giám đốc cùng ánh mắt ngày càng kinh ngạc, khóe miệng ngày càng kìm .

 

Thật là gặp quỷ, ba gã tây chọn nửa ngày, kiếp món nào là đồ thật!

 

 

Loading...