Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 331: Gặp lại, Hạ Đào ngã sấp mặt, thù không đội trời chung
Cập nhật lúc: 2025-12-09 23:59:53
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng mùng Bốn tháng Giêng, Nguyễn Thất Thất tiếng pháo đ.á.n.h thức nhưng dậy, cứ ườn giường. Từ khi mang thai, nàng ít nấu cơm, cơ bản là ăn cơm nhà ăn.
Nhà ăn quân đội phục vụ quanh năm suốt tháng, món ăn đa dạng, sạch sẽ vệ sinh, dinh dưỡng diện, hương vị cũng ngon, đỡ tốn công sức và thời gian hơn tự nấu nhiều.
“Trưa nay em ăn gì?”
Lục Dã đeo tạp dề , tay cầm cái thùng . Hắn phơi chăn ga lầu. Thất Thất ưa sạch sẽ, nửa tháng chăn ga một . Dưới lầu nắng , nhiều dây phơi, phơi phóng tiện.
“Em đói, tự ăn .”
Nguyễn Thất Thất gặm xong quả táo, thấy đói.
“Anh lấy cơm về hâm nóng, lúc nào đói em ăn, ?”
Lục Dã nhẹ nhàng thương lượng.
“Được , lấy một mặn một chay là .”
Nguyễn Thất Thất đồng ý.
“Anh lấy ngay đây, xem món thịt xào , chậm là hết mất.”
Lục Dã lau tay tạp dề, cầm cặp lồng cơm chạy biến ngoài. Nguyễn Thất Thất thầm đếm trong lòng: “Ba, hai…… một!”
Một cái tạp dề hoa bay vèo , treo chính xác lên móc tường.
Khóe miệng nàng nhếch lên, chui chăn ngủ nướng tiếp. Cuộc sống hạnh phúc ngủ đến tự nhiên tỉnh, cơm ba bữa dâng tận miệng thế , cho dù sống thêm 500 năm nữa cũng chán!
“Chị cả, chúc mừng năm mới!”
Hành lang vang lên tiếng Lục Dã. Chẳng bao lâu chạy về, lấy một dây pháo nhỏ từ ngăn kéo, châm lửa ném hành lang để chào đón Nguyễn Sương Hàng.
Đây là phong tục ở Nguyễn Gia Loan, tháng Giêng khách đến nhà, đốt pháo chào đón là nghi thức cao nhất.
“Chúc mừng năm mới, em rể. Thất Thất ?”
Nguyễn Sương Hàng tươi chào hỏi, tay xách cái làn đầy ắp đặc sản quê.
“Em ở trong phòng!”
Nguyễn Thất Thất chuẩn dậy.
Lục Dã đón Nguyễn Sương Hàng nhà, pha , lấy hạt dưa bánh kẹo mời khách, : “Chị cả ở nhà ăn cơm nhé, em nhà ăn lấy cơm.”
“Không cần , chị ăn mới đến, một lát thôi. Mấy thứ cho em và Thất Thất.”
Nguyễn Sương Hàng lấy từng món trong làn : thịt hun khói, lạp xưởng, cá khô, bánh huyết, bánh dày... xếp thành ngọn núi nhỏ bàn.
“Ăn thì ăn thêm chút nữa.”
Nguyễn Thất Thất mặc xong quần áo , cất đồ bàn . Lục Dã cầm cặp lồng, mang thêm mấy cái bát nhà ăn.
“Cô tới gì?”
Vừa khỏi cửa, Lục Dã đụng ngay Hạ Đào, buột miệng hỏi, ánh mắt vẫn ghét bỏ như khi.
“Chúc Tết Thất Thất, liên quan đếch gì đến .”
Hạ Đào lườm một cái, lướt qua . cô nàng thấy xác pháo cửa, trong khí còn vương mùi t.h.u.ố.c súng, m.á.u hơn thua lập tức nổi lên.
“Tại đốt pháo đón ?”
Hạ Đào chất vấn.
Cô ghét nhất là phân biệt đối xử. Dựa cái gì khách khác đốt pháo, cô đến lạnh tanh như thế.
“Không rảnh!”
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, bước như bay.
“Sáu lạng cơm, ba mặn một chay!”
Hạ Đào đuổi theo gọi với. Nhà ăn đại viện nấu ăn , ngon hơn khối tiệm cơm bên ngoài.
Lục Dã thèm để ý, mới thèm lấy cơm cho con điên .
“Không lấy cho thì ngày nào cũng tới ám!”
Trên lầu truyền xuống giọng uy h.i.ế.p âm hiểm của Hạ Đào. Lục Dã ngẩng đầu trừng mắt cô nàng một cái, nghiến răng bỏ .
Ngay đó, tầng 3 vang lên tiếng pháo nổ đùng đoàng. Hạ Đào tự nhà lấy pháo, còn chọn dây to nhất. Chờ pháo nổ xong, cô nàng trịnh trọng bước cửa nữa, lớn tiếng hô: “Chúc mừng năm mới!”
“Chúc mừng năm mới!”
Nguyễn Thất Thất quá quen với những trò điên khùng của cô nàng, vô cùng phối hợp.
Nguyễn Sương Hàng tuy quen lắm với sự điên khùng của Hạ Đào nhưng vẫn lịch sự mỉm .
Chạm mặt trực diện, trong mắt Hạ Đào lóe lên tia giận dữ. Lại là mụ đàn bà bệnh thần kinh tối qua dùng lửa đốt cô. Thật là mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp chẳng tốn công. Lát nữa cô sẽ cho mụ đàn bà một bài học nhớ đời.
“Đây là chị cả của tớ.”
“Chị cả, đây là bạn học của em, Hạ Đào.”
Nguyễn Thất Thất giới thiệu hai .
“Chào đồng chí Hạ, chúc mừng năm mới.”
Nguyễn Sương Hàng nhiệt tình chào hỏi, ánh mắt cũng đổi. Trước đó là một con điên, giờ là một sinh viên đại học Công Nông Binh, tính chất khác biệt.
“Chào chị cả, chúc mừng năm mới.”
Giọng Hạ Đào chút tiếc nuối, thể báo thù .
Nguyễn Thất Thất phát hiện giọng cô nàng nghẹt mũi, bèn hỏi: “Sao ăn Tết xong cảm thế?”
Hạ Đào hậm hực liếc Nguyễn Sương Hàng một cái, lôi khăn tay hỉ mũi, : “Tối qua gội đầu bằng nước lạnh nên cảm lạnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-331-gap-lai-ha-dao-nga-sap-mat-thu-khong-doi-troi-chung.html.]
Nửa đêm chỗ đun nước nóng, cô chỉ thể gội bằng nước lạnh, sáng nay dậy mũi tịt mít.
“Sao dùng nước nóng mà gội?” Nguyễn Sương Hàng quan tâm hỏi.
“Dùng hết .”
Hạ Đào tìm bừa một lý do, thực là do cô lười đun.
“Đồng chí Hạ đừng chê chị lải nhải, đầu bẩn một ngày cũng chẳng , mùa đông thế em gội đầu bằng nước lạnh chứ. Hàn khí nhập , giờ em còn trẻ thấy gì, chờ khi kết hôn sinh con sẽ hối hận đấy.”
Nguyễn Sương Hàng lải nhải khuyên nhủ, cô cảm thấy Hạ Đào quá quý trọng thể.
“Em kết hôn, cũng sinh con.”
Hạ Đào nghiêm túc giải thích. Cô cũng thấy phiền, ngược cô thích sự lải nhải của Nguyễn Sương Hàng, bởi vì trong ký ức của cô, nuôi cũng lải nhải như , nhiều năm cô .
“Giờ em còn trẻ, tự nhiên thấy một thì , chờ em gặp đàn ông thích, chắc chắn sẽ thấy kết hôn tuyệt.” Nguyễn Sương Hàng .
“Em thích đàn ông.”
Giọng Hạ Đào đầy vẻ ghét bỏ, đặc biệt là tên khốn nạn tối qua tạt nước tiểu cô.
Nguyễn Sương Hàng sững . Cô cảm nhận sự nghiêm túc của Hạ Đào, hình như đùa. Trong lòng cô lập tức suy diễn đủ điều, còn đoán Hạ Đào thể từng đàn ông tổn thương nên nhất thời thoát .
Cô điều khuyên nữa, chuyển sang chuyện ở quê, nhắc đến thỉnh cầu của Đại đội trưởng.
Nguyễn Thất Thất lục lọi ký ức của nguyên chủ, tìm thông tin về Nguyễn Phúc Lai. Người chính trực hơn bố nhiều, cũng là duy nhất trong họ từng giúp đỡ chị em nguyên chủ. tiếc, khi Nguyễn Phúc Lai trở về thì ba chị em nguyên chủ đều gặp chuyện.
Tuy nhiên hậu sự của Nguyễn Tiểu Tuyết là do Nguyễn Phúc Lai bỏ tiền lo liệu, còn nghiêm khắc khiển trách cha , nhưng sức lực một quá nhỏ bé, ngăn cản lòng tham của đám họ hàng.
Dù nguyên chủ cũng cảm kích Nguyễn Phúc Lai.
“Em sẽ bảo Lục Dã tra thử, nếu Nguyễn Phúc Lai biểu hiện thực sự thì chắc chắn cơ hội đề bạt.”
Nguyễn Thất Thất hứa chắc chắn.
Nguyễn Sương Hàng cũng thông minh, nhắc chuyện nữa. Cô quan tâm hỏi thăm sức khỏe em gái, thứ bình thường thì yên tâm hơn nhiều, còn dặn dò: “Quần áo nhỏ và chăn quấn cho bé, còn cả tã lót nữa, chị đều đang chuẩn , em cần lo .”
“Chị cũng đừng chuẩn nhiều quá, mấy chị trong khu tập thể cũng giúp em chuẩn một ít .”
Nguyễn Thất Thất đến mấy chị vợ bộ đội trong khu, vì nàng giúp sắp xếp công việc nên họ đều chuẩn quà cho bé, quần áo từ sơ sinh đến ba tuổi của con nàng cần mua nữa.
“Mấy thứ khác thiếu chút cũng , nhưng tã lót nhất định chuẩn nhiều. Em đừng động , chị tự lo liệu.”
Nguyễn Sương Hàng ôm hết việc , lải nhải kinh nghiệm chăm con. Nguyễn Thất Thất và Hạ Đào mà gà gật buồn ngủ, thôi miên quá mất.
“Anh về đây!”
Lục Dã mang theo lạnh bên ngoài bước , xách một cặp lồng đầy ắp thức ăn.
Thịt xào, thịt kho tàu, vịt xào, thịt khâu nhục... món mặn, thêm một âu cơm đầy tú hụ.
Thức ăn bày lên bàn lò sưởi bên , sưởi ấm ăn, cực kỳ thoải mái. Nguyễn Sương Hàng ăn qua loa một chút , chiều cô còn .
“Từ khi đơn hàng, miệng Xưởng trưởng Lâm bao giờ khép , thấy chị là khen em như Gia Cát Lượng, còn bảo mời em ăn cơm đấy.”
Nguyễn Sương Hàng mặc áo khoác kể chuyện Xưởng trưởng Lâm.
“Ổng cũng thiếu kiên nhẫn thật, chờ Hội chợ Quảng Châu về, răng ổng chắc rụng hết mất!” Nguyễn Thất Thất châm chọc một câu.
“Ha ha, ổng cầu còn chứ. Chị đây, cứ ăn , đừng tiễn!”
Nguyễn Sương Hàng mặc xong áo khoác, định lấy cái làn rỗng, phát hiện cái làn đầy ắp: thịt, trứng gà, sữa mạch nha và sữa bột, đồ .
“Mấy đứa giữ mà ăn, chị giờ lương , tiêu cũng hết !”
Nguyễn Sương Hàng định bỏ , Nguyễn Thất Thất ngăn : “Em và Lục Dã tăng lương, tiền càng tiêu hết. Mấy thứ là cho Niệm Niệm và Mong Mong, chị em trong nhà đừng khách sáo như thế.”
Nguyễn Sương Hàng sững , mắt đỏ hoe. Cô hiểu ý của Nguyễn Thất Thất.
“Được …… Chị khách sáo với các em nữa.”
Cô , xách làn . Ra đến cửa, nước mắt cô rơi xuống, nhưng nhanh cô lau . Giờ cuộc sống ngày càng , cô ủy mị, sẽ nữa.
Nguyễn Thất Thất thực sớm nhận sự đổi của Nguyễn Sương Hàng. Nàng cũng định giấu giếm, rốt cuộc nàng và nguyên chủ khác biệt quá lớn. Nguyễn Sương Hàng một tay nuôi lớn nguyên chủ, là chị như , tất nhiên là qua mắt .
nàng dùng xác của nguyên chủ thì chắc chắn sẽ chăm sóc chị em của cô . Hơn nữa Nguyễn Sương Hàng và Nguyễn Tiểu Tuyết đều là , cũng điều, nàng sẵn lòng giúp đỡ một tay.
Chẳng bao lâu Hạ Đào cũng về. Cô nàng sụt sịt mũi đạp xe, theo Nguyễn Sương Hàng.
Cô cứ tưởng Bạch Được Mùa là chồng của Nguyễn Sương Hàng. Nguyễn Sương Hàng thì cô dạy dỗ , nhưng Bạch Được Mùa thì cô thể buông tha. Chỉ là hiện tại đầu cô choáng váng, bệnh cảm nặng thêm .
“Hắt xì!”
Hạ Đào hắt liền ba cái. Chờ cô hắt xong thì Nguyễn Sương Hàng đạp xe mất dạng. Cô đạp mạnh vài cái đuổi theo, nhưng cổng một ngôi nhà ven đường mở , một , mắt thấy sắp đ.â.m .
Trong tình thế cấp bách, Hạ Đào đ.á.n.h lái sang bên cạnh. cô đang choáng váng, phản ứng chậm nhiều nên ngã oạch xuống đất một cách "hoa lệ", xe đạp còn đè lên .
Hạ Đào đau đến hít hà, ngã cũng đau c.h.ế.t . Tất cả đều tại gã đàn ông tối qua hại!
“Xin !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Được Mùa áy náy, đưa tay đỡ xe đạp.
“Đừng chạm !”
Hạ Đào đột nhiên lạnh toát, ánh mắt cũng đầy sát khí. Bạch Được Mùa sững sờ, vội vàng giải thích: “ đỡ xe đạp thôi!”
Hắn dựng xe đạp lên, Hạ Đào cũng bò dậy. Hai bốn mắt , sát khí trong mắt Hạ Đào càng đậm, khí như tóe lửa.
Lại là tên vương bát đản !
Mỗi thấy tên khốn là chẳng chuyện gì . Tối qua tạt nước tiểu cô, hại cô cảm, hôm nay hại cô ngã xe. Chuyện xui xẻo của cô trong 5 năm gần đây cộng cũng bằng hai ngày nay.
Mẹ kiếp, cô với tên khốn thù đội trời chung!