Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 318: Cửa hàng văn vật bán toàn đồ thật, Thất Thất lại muốn làm giả
Cập nhật lúc: 2025-12-09 23:59:40
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cho dù là giải phóng quân cũng thể bắt nạt trẻ con chứ?” Tây Thi đậu hủ bi thương .
“Cô mù ? là đang chơi trò chơi cùng con trai cô. Cô mà thời gian chơi với nó, lòng bớt chút thời gian chơi cùng, cô cảm kích thì thôi còn oán trách , cô còn là ?”
Nguyễn Thất Thất nhanh chậm đáp trả, tay cũng nhàn rỗi, tiếp tục nhét pháo túi áo thằng bé.
Pháo của thằng bé hết, nàng liền bóc gói pháo Lục Dã mua về. Người đàn ông lời của nàng mua hẳn loại bánh pháo một vạn tiếng, dọa c.h.ế.t thằng ranh con mới lạ.
“Mẹ ơi cứu con…… Đau quá…… Bác Chu cứu con……”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thằng bé t.h.ả.m thiết, nước mũi nước mắt tèm lem mặt mũi, hai chân dừng , nhảy tưng tưng như bỏng.
“Vui ?”
Nguyễn Thất Thất tủm tỉm hỏi, còn lấy bao t.h.u.ố.c lá từ túi Lục Dã, châm một điếu để châm pháo cho nhanh.
“Bác Chu sẽ c.h.é.m c.h.ế.t mày, con điếm thối!”
Thằng bé ánh mắt hung ác, còn c.h.ử.i thề, rõ ràng vẫn nhận lầm.
“Mẹ mày với cái ông bác Chu quan hệ gì thế? Có buổi tối bọn họ ngủ cùng ?”
Nguyễn Thất Thất vặn ngòi nổ ba quả pháo thành một chùm, châm lửa nhét túi thằng bé. Tiếng nổ vang hơn cả sấm, thằng bé sợ đến ngây , biểu cảm đờ đẫn, quên cả .
“Thằng Cu!”
Tây Thi đậu hủ sốt ruột gọi một tiếng, lo lắng con trai điều nên .
“Cô chột cái gì? Chẳng lẽ cô với gã bán thịt buổi tối ngủ cùng thật ? Hèn chi che chở con trai cô như thế.”
Nguyễn Thất Thất thong thả ung dung vạch trần gian tình của đôi cẩu nam nữ.
Vốn dĩ nàng lười quản chuyện mèo mả gà đồng, nhưng ai bảo đàn bà dạy con cho . Còn cả gã Chu nữa, một gã thợ thịt quèn mà dám ỷ thế h.i.ế.p . Hôm nay tâm trạng nàng , coi như trời hành đạo .
“Mày hươu vượn cái gì đấy? Đừng tưởng ông đây dám động mày!”
Lão Chu thẹn quá hóa giận giơ d.a.o lên, nhưng Lục Dã thủ nhanh nhẹn, tước ngay con dao, còn bẻ trật khớp tay , khiến đau đến kêu oai oái.
“Thành thật đó mà , cấm la hét, cấm c.h.ử.i thề, cấm gọi Thằng Cu!”
Lục Dã hung dữ lập quy tắc, thằng ranh con tư cách gọi là Thằng Cu.
Tây Thi đậu hủ thở mạnh cũng dám, chỉ thể trơ mắt con trai Nguyễn Thất Thất "bắt nạt", như mưa.
“Nói, mày với bác Chu buổi tối ngủ với ?”
Nguyễn Thất Thất định buông tha đứa trẻ . Có những đứa trẻ trời sinh tính, cho nó một bài học khắc cốt ghi tâm, nếu lớn lên chắc chắn sẽ gây hại cho xã hội.
“Ngủ…… Ngủ…… Hu hu…… Con dám nữa, con sai ……”
Thằng bé rốt cuộc ý thức ai cứu nổi , kể cả bác Chu uy mãnh cũng thể. Nó ngoan ngoãn nhận sai, đồng thời khai gian tình của và bác Chu.
Huyết sắc mặt Tây Thi đậu hủ vụt tắt. Cô tức đến mức còn sợ tiếng pháo, lao tới tát con trai một cái, mắng: “Mày bậy cái gì? Còn hươu vượn tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!”
“Mẹ với bác Chu buổi tối ngủ cùng mà, tối qua còn cọ cọ , con thấy hết, hu hu……”
Thằng bé uất ức c.h.ế.t. Lần nó dối, tại đ.á.n.h nó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-318-cua-hang-van-vat-ban-toan-do-that-that-that-lai-muon-lam-gia.html.]
Tây Thi đậu hủ tối sầm mặt mũi, ngất xỉu đất.
Lão Chu theo bản năng định đỡ, nhưng tay nắn nên dùng sức. Lục Dã hảo tâm nắn khớp tay cho . lão Chu mới nâng Tây Thi đậu hủ dậy thì một phụ nữ to béo thô kệch lao tới. Đó chính là vợ của lão Chu.
Bà việc ở cửa hàng thủy sản trong chợ, tin chạy tới, lúc thấy cảnh tượng mật của chồng và "cô em tâm giao", tức thì m.á.u dồn lên não, xông tới cào cho lão Chu một cái, đá một cước bụng Tây Thi đậu hủ, sức chiến đấu vô cùng kinh .
Nguyễn Thất Thất hài lòng với kết quả . Nàng nhét pháo còn túi, định mang về cho bọn trẻ con trong khu tập thể chơi.
Hai lặng lẽ rời . Lần lão Chu và Tây Thi đậu hủ chắc chắn sẽ đưa nông trường cải tạo. Thằng bé hư hỏng mất chống lưng tất nhiên sẽ chịu đủ sự bắt nạt, sẽ một tuổi thơ u ám.
Nguyễn Thất Thất cảm thấy quá đáng. Hôm nay nếu đổi là một t.h.a.i p.h.ụ bình thường, chừng dọa đến sinh non, nàng chỉ là trừng phạt nhẹ nhàng thôi.
Cửa hàng văn vật phân loại đồ đạc gọn gàng ngăn nắp, ít khách đang chọn lựa, thậm chí còn hai nước ngoài. Họ đang chọn đồ sứ, nhân viên chuyên trách phục vụ.
“Cái bình là gốm Ca Diêu, một trong năm lò gốm lớn của Hoa Quốc, vô cùng trân quý, giá hai mươi đồng!”
Nhân viên giới thiệu chiếc bình sứ mà nước ngoài trúng, phiên dịch viên chuyển lời cho họ.
Nguyễn Thất Thất tò mò tới. Bình sứ màu xám xanh, bề mặt những vết rạn nhỏ vụn, qua là hàng cao cấp.
Hai nước ngoài sảng khoái tỏ ý mua. Họ Hoa Quốc mời sang giao lưu công tác, mấy ngày nữa về nước nên mua vài món danh sứ mang về.
Nguyễn Thất Thất khẽ nhíu mày. Nàng thập niên 70-80 ít cổ vật tuồn nước ngoài, hơn nữa là do cửa hàng văn vật nhà nước bán . Tuy rằng quốc bảo cấp một nhưng cũng đáng tiếc.
Bất quá nàng thể hiểu , lúc nghèo đói thì cái bụng no mới là quan trọng nhất, cái gì đổi tiền đều bán, quốc gia cũng là bất đắc dĩ.
Giá mà thể giả một lô đồ cổ cao cấp thì mấy, thật thật giả giả trộn lẫn bán chuyên cho nước ngoài. Vừa kiếm tiền, giảm bớt việc cổ vật chảy m.á.u nước ngoài, một công đôi việc.
Đáng tiếc những cao thủ giả cổ kiểu nếu chèn ép thì cũng dám xuất đầu lộ diện, một chốc một lát tìm tài giỏi như .
Hai nước ngoài mua ít đồ sứ, cao hứng phấn chấn rời .
Nguyễn Thất Thất khẽ thở dài, chọn vài món đồ nội thất bằng gỗ t.ử đàn và gỗ hoa lê, cùng một ít đồ sứ. Nàng mua nhiều, cửa hàng văn vật ngỏ ý giao hàng tận nhà.
“Không cần , chúng tự mang về.”
Nguyễn Thất Thất từ chối. Chờ Lục Dã khuân đồ đến chỗ vắng là nàng thể thu gian.
Nàng định tìm Bùi Xa hỏi thử xem đơn vị 759 nhân tài giả cổ , kiến nghị lên . Buôn bán đừng thật thà quá như , thể bán hàng thật chứ, dù nước ngoài cũng phân biệt thật giả, bán chút hàng giả thì ?
Coi như trả thù vụ Liên quân tám nước năm xưa!
Hai ăn trưa ở bên ngoài, lúc mới chậm rãi về đại viện. Lính gác cổng một đàn ông trẻ tuổi tìm nàng, để một gói đồ và mảnh giấy .
Nguyễn Thất Thất mở gói đồ , bên trong là khoai lang thái lát phơi khô, còn bánh Tản T.ử (bánh quẩy thừng), bánh dày, cùng với măng khô và rau dưa khô, đều sạch sẽ. Chữ giấy ngay ngắn, nét bút mạnh mẽ, rõ ràng là luyện chữ.
Người tới là Bạch Được Mùa. Anh chỉ thành phố việc, thuận tiện mang chút đặc sản quê biếu nàng, lời lẽ vô cùng ngắn gọn.
Nguyễn Thất Thất suýt quên mất họ hờ . Nàng ấn tượng với Bạch Được Mùa , là một nhân tài, đáng tiếc sinh gặp thời.
Nàng đương nhiên thể nhận nhiều đồ như , liền nhờ "Cái cây" hỏi thăm hành tung của Bạch Được Mùa. Anh đang ở nhà khách cách quân khu xa, còn mang theo một bà cụ, chắc là bà nội Tạ Đào Chi.
Hơn nữa ngoài dự đoán của nàng, lúc hai bà cháu thế nhưng đang ở cửa cửa hàng văn vật, bà cụ Tạ Đào Chi tóc bạc trắng đôi mắt đỏ hoe, trông vẻ kích động.
(Chú thích: Thập niên 60-70 cũng nước ngoài tới Trung Quốc, thường là khách mời của nhà nước, lượng ít. Phải chờ chuyến thăm của Nixon năm 1972 thì nước ngoài mới đến nhiều hơn)