Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 317: Dạy dỗ đứa trẻ hư không chút nương tay

Cập nhật lúc: 2025-12-09 23:59:39
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Công an giải phó hiệu trưởng xuống lầu, chuẩn đưa về Cục Công an thẩm vấn. Dưới lầu vây quanh nhiều , học sinh, giáo viên, nhà trong khu tập thể và cả mấy nạn nhân mất nội y.

 

Nhìn thấy phó hiệu trưởng mặt mày xám ngoét giải , tất cả đều phẫn nộ, đặc biệt là những nữ sinh từng ông bắt nạt, mắt như nứt vì giận, hận thể nuốt sống tên súc sinh .

 

“Đánh c.h.ế.t tên lưu manh già , trừ hại cho dân!”

 

Trong đám vang lên một tiếng hét chói tai, ngay đó một cục đá bay tới, trúng ngay giữa trán phó hiệu trưởng, lập tức đầu rơi m.á.u chảy.

 

Cục đá tựa như ngòi nổ, nháy mắt châm ngòi lửa giận của . Họ ùa lên, vây kín phó hiệu trưởng giữa. Công an và hiệu trưởng đành lùi xa, nếu chính họ cũng sẽ đ.á.n.h lây.

 

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, phó hiệu trưởng ăn vô nắm đấm, còn nhổ nước bọt, trở nên chật vật t.h.ả.m hại, co quắp mặt đất như ch.ó nhà tang.

 

Trong đám , Hạ Đào đắc ý, xong việc thì lẳng lặng rút lui.

 

Nếu vì quy định của đơn vị 759 hạn chế, cô sớm lăng trì tên súc sinh già .

 

Mãi hôm Nguyễn Thất Thất mới chuyện, nàng đoán ngay là bàn tay của Hạ Đào. Phó hiệu trưởng giam giữ, gì bất ngờ thì sẽ đưa nông trường cải tạo.

 

Nàng cũng gọi điện cho Bùi Xa nữa. Với tính cách của Hạ Đào, tên súc sinh mặt thú như phó hiệu trưởng chắc chắn sẽ yên , nông trường cải tạo cũng chính là ngày tàn của .

 

Càng gần đến cuối năm, khu nhà gia đình mỗi ngày đều ngập tràn mùi thơm của thịt hun khói và cá khô. Đối với Hồ Nam mà , dù trong nhà khó khăn đến , Tết đến cũng hun chút thịt, chút lạp xưởng để tháng Giêng đãi khách.

 

Nguyễn Thất Thất hun thịt, nhưng Nguyễn Sương Hàng là cao thủ trong việc . Nàng mua ít thịt và cá, nhờ Nguyễn Sương Hàng hun giúp, còn chỉ việc ăn sẵn.

 

Ngoài còn bánh huyết heo, gan heo hun khói, chân giò hun khói (nhân vật chính), ruột già hun khói... vạn vật đều thể đem hun khói, thơm c.h.ế.t .

 

Gần đây tin liên tục bay về. Lương của Lục Dã và nàng ở đơn vị 759 đều tăng. Hơn nữa cấp bậc của Lục Dã trong quân đội cũng lên, vốn dĩ cấp cho Đoàn trưởng, nhưng Lục Dã từ chối nên chỉ tăng cấp bậc.

 

Trước hưởng lương bậc 15, giờ lên bậc 14, tiền lương từ 141 đồng tăng lên 158 đồng. Cộng thêm tiền thưởng cuối năm của 759, Nguyễn Thất Thất nhất, Lục Dã nhì, cái Tết đúng là phát tài to.

 

Có tiền thì tiêu, Nguyễn Thất Thất ở nhà rảnh rỗi sinh nông nổi, nghĩ đến cái chén sứ Định Diêu mà Mạc Gió Thu nhặt món hời, nàng chút thèm thuồng. Nhân lúc Lục Dã nghỉ, nàng liền kéo dạo cửa hàng văn vật (cửa hàng đồ cổ quốc doanh).

 

Lục Dã đạp xe chở nàng, chậm rãi dạo. Trong thành phố khí Tết đặc biệt đậm đà, đường tấp nập, mặt ai cũng vui tươi, tay xách nách mang đầy hàng Tết. Nguyễn Thất Thất thèm ăn món chân giò hầm đậu nành, nhưng khi chợ, thấy hàng dài xếp hàng quầy thịt, nàng lập tức từ bỏ ý định.

 

Vì một miếng ăn mà xếp hàng cả tiếng đồng hồ, nàng thà nhịn còn hơn.

 

tới xếp hàng từ lúc trời sáng, cuối cùng cũng cướp cái chân giò. Con dâu mới sinh cháu, nhờ cái chân giò để lợi sữa đấy!”

 

Một bà bác hỉ hả , trong giỏ là hai cái chân giò tươi rói. Đối mặt với ánh mắt ghen tị của , bác gái đặc biệt đắc ý. Con dâu sinh cho bà đứa cháu trai bụ bẫm, cho dù thức cả đêm ngủ bà cũng mua chân giò, thể để cháu bà đói.

 

“Con dâu cũng sinh, haizz, kiểu chắc hết chân giò .”

 

Một bác gái khác chút ủ rũ. Một con heo cũng chỉ bốn cái chân, chờ đến lượt bà chắc chắn là bán hết sạch. Con heo cũng thật hiểu chuyện, mọc thêm mấy cái chân nữa chứ?

 

“Các bà ? Cái cô góa phụ bán đậu hủ , tằng tịu với lão Chu hàng thịt đấy. Vợ lão Chu vẫn gì, còn coi cô góa phụ là chị em tâm giao nữa cơ.”

 

sớm , ngày nào cũng mắt mày với lão Chu, hai đó chắc chắn gian tình!”

 

“Không ai cho vợ lão Chu một tiếng ?”

 

“Ai dám chứ, con d.a.o của lão Chu mắt, tính lão nóng như lửa, ai dám đắc tội !”

 

Mấy bà bác chờ đợi buồn chán liền tám chuyện bát quái, đối tượng chính là gã đồ tể to con ở quầy thịt và cô "Tây Thi đậu hủ" ở quầy bên cạnh - một góa phụ xinh nhưng trông vẻ yếu đuối.

 

Mọi đều hạ thấp giọng, bàn tán khí thế ngất trời. Nguyễn Thất Thất vốn định , câu chuyện bát quái hấp dẫn, đến mê mẩn.

 

Nàng về phía nam nữ chính trong câu chuyện, quả nhiên phát hiện điều mờ ám. Hai bận rộn tiếp khách, tranh thủ lúc rảnh rỗi mà liếc mắt đưa tình, ánh mắt dính chặt lấy .

 

Cô nàng "Tây Thi đậu hủ" cũng chẳng sắc nước hương trời gì, nhưng đôi mắt ngấn nước, khi khác trông đặc biệt nhu nhược đáng thương. Đàn ông đều thích kiểu , đặc biệt là loại mãng phu tính tình nóng nảy như lão Chu, chắc chắn nắm thóp đằng chuôi.

 

Một mùi mỡ hành thơm nức bay tới, Nguyễn Thất Thất kìm nuốt nước miếng, lâu ăn bánh hành chiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-317-day-do-dua-tre-hu-khong-chut-nuong-tay.html.]

 

“Anh mua, em đây chờ !”

 

Lục Dã đặc biệt mắt , chạy ngay mua bánh hành chiên.

 

“Mua thêm ít bánh rán đường nữa nhé!” Nguyễn Thất Thất gọi với theo.

 

Lục Dã đáp một tiếng, bay nhanh tới quầy bánh, cũng xếp hàng nhưng dài như hàng thịt, chờ vài phút là .

 

Nguyễn Thất Thất đang chuyên tâm bát quái, chú ý tới một thằng bé béo tròn tới gần. Trong tay nó cầm cây hương đang cháy dở, móc từ trong túi một quả pháo, châm lửa, chờ ngòi nổ cháy gần hết mới ném , hướng thẳng về phía Nguyễn Thất Thất.

 

“Đùng!”

 

Quả pháo nổ ngay đỉnh đầu Nguyễn Thất Thất, tiếng nổ đinh tai nhức óc khiến nàng giật b.ắ.n , những khác cũng dọa nhẹ. Chờ khi hồn, đều lên tiếng chỉ trích thằng bé.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Thằng bé một chút cũng sợ, còn mặt quỷ lè lưỡi trêu , thậm chí còn định ném tiếp quả nữa. Nó thích bộ dạng kinh hoảng thất thố của khác, chơi vui.

 

“Cha đứa trẻ là ai? Sao quản lý con cái? Quá vô giáo dục!” Có tức giận mắng.

 

“Ồn ào cái gì, còn mua thịt ?”

 

Lão Chu cao lớn uy mãnh dằn mạnh con d.a.o xuống thớt gỗ, giọng ồm ồm quát lớn.

 

“Thằng Cu về đây, bảo đừng nghịch nữa mà cứ nghịch!”

 

Cô nàng Tây Thi đậu hủ răn dạy con vài câu chút thành ý, thằng bé căn bản , bướng bỉnh đòi đốt pháo tiếp. Cô cũng mặc kệ, tiếp tục bán hàng.

 

ở cái chợ , ai dám bắt nạt con cô , lão Chu chống lưng cơ mà!

 

Vị khách mắng thằng bé tới lượt mua thịt, lão Chu liếc bà một cái, cắt cho một miếng thịt nạc ít mỡ, bà khách tự nhiên chịu, ồn ào lên.

 

“Thích thì mua thích thì thôi, đầy chờ mua kìa, tiếp theo!”

 

Lão Chu hừ lạnh, ném miếng thịt trở , một lạng cũng thèm bán.

 

Những khác cũng giục bà khách mau tránh đừng ảnh hưởng họ mua thịt. Bà khách tức đến xanh mặt nhưng lão Chu, nhà còn đang đợi thịt ăn.

 

Thằng bé ném một quả pháo, vẫn nhắm Nguyễn Thất Thất. Quả pháo bay tới đỉnh đầu, Nguyễn Thất Thất nghiêng né, quả pháo rơi xuống đất nổ tung.

 

Nàng nhanh chóng bước tới mặt thằng bé, móc hết pháo trong túi nó , dùng bật lửa châm từng quả một, nhét ngược trở túi áo khoác của nó, cứ thế nhét liên tục.

 

“Đùng…… Đùng…… Đùng……”

 

Tiếng nổ dứt bên tai trong túi áo thằng bé. Nó nhảy cẫng lên như chuột rút, nhảy , mồm gọi ơi.

 

Lục Dã mua bánh hành và bánh rán đường , thấy thế phản ứng đầu tiên là che chắn Nguyễn Thất Thất, sợ nàng và con tiếng pháo giật .

 

“Không , mua thêm dây pháo nữa , càng kêu to càng .”

 

Nguyễn Thất Thất chuyện nhẹ nhàng từ tốn, mặt còn mang theo nụ nhạt, trêu đùa thằng bé như trêu khỉ.

 

Lão Chu bán thịt và cô nàng Tây Thi đậu hủ đều lao tới. Lão Chu tay lăm lăm con d.a.o sáng loáng, phẫn nộ quát: “Cô lớn đầu mà bắt nạt trẻ con gì? Mau dừng tay, nếu đừng trách tao khách khí!”

 

Tây Thi đậu hủ lóc lao cứu con, nhưng tiếng pháo nổ quá đáng sợ, cô dám gần, chỉ dùng đôi mắt ngấn lệ nhu nhược đáng thương lão Chu.

 

Lão Chu đến m.á.u dồn lên não, xông lên một bước định đẩy Nguyễn Thất Thất . tay vươn tới, cả một lực mạnh đẩy ngược , liên tục lùi về , lưng đập mạnh tường.

 

“Mày khách khí kiểu gì?”

 

Lục Dã mua pháo về, chỉ dùng một tay đẩy lão Chu văng . Hơn nữa đang mặc quân phục, khí vũ hiên ngang, lập tức trấn áp lão Chu, khiến những lời thô tục trong miệng tắt ngấm.

 

 

Loading...