Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 315: Cả phòng ký túc xá đồng tâm hiệp lực dạy dỗ tra nam

Cập nhật lúc: 2025-12-09 23:59:37
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bành Tú Hoa bình tĩnh , tỉ mỉ đ.á.n.h giá Gì Ái Hồng, khỏi gật gật đầu, tỏ vẻ thập phần tán đồng với Hạ Đào.

 

Nữ sinh vẻ mặt đầy chính khí, xác thật giống hồ ly tinh.

 

“Xin , giận quá mất khôn, cô đừng chấp nhặt với nhé!”

 

Bành Tú Hoa sai liền sửa, xin Gì Ái Hồng.

 

“Sau rõ ràng hãy mắng .”

 

Sắc mặt Gì Ái Hồng khó coi. Vốn dĩ tâm trạng đang tạt một gáo nước bẩn thể hiểu , tâm tình của cô tan biến sạch.

 

Thường Ngọc Phong cũng xin cô: “Thực xin , đều là tớ liên lụy……”

 

“Dừng , bạn học Thường đừng chuyện với nữa. Cậu cứ giải quyết việc nhà của . Còn nữa, cũng nên chú ý chừng mực khi kết giao với bạn học nữ, đừng để vợ hiểu lầm!”

 

Gì Ái Hồng giống như chim sợ cành cong, nhảy xa vài bước, cách Thường Ngọc Phong thật xa, còn nghĩa chính từ nghiêm giáo huấn một trận.

 

Cha cô từng , chuyện vợ chồng thì tại tại ả, tại cả đôi bên, khẳng định cả hai bên đều vấn đề.

 

Hơn nữa Thường Ngọc Phong ăn mặc bảnh bao, vợ con mặc quần áo vá chằng vá đúp, vẻ mặt xanh xao, sự tương phản quá rõ ràng. Một đàn ông đến vợ con cũng chăm sóc, Gì Ái Hồng coi thường.

 

Ấn tượng của cô về Thường Ngọc Phong giờ phút tan biến.

 

“Đại tỷ, chị đòi năm đồng là quá ít. Chồng chị mỗi tháng mười bảy đồng năm hào tiền trợ cấp, chị ít nhất đòi mười đồng, bảy đồng rưỡi là đủ cho chồng chị ăn .”

 

Hạ Đào tích cực hơn ai hết, tận tình khuyên bảo.

 

Bành Tú Hoa biến sắc, lao cấu xé Thường Ngọc Phong: “Vương bát đản, mày thư cho tao bảo mỗi tháng chỉ mười đồng, hai tháng đầu còn gửi hai ba đồng về nhà, đó một xu cũng , còn hỏi xin tiền tao. Lương tâm mày ch.ó ăn ?”

 

“Cư nhiên còn hỏi xin tiền chị? Đại tỷ, chị cứ đ.á.n.h mạnh , Trần Thế Mỹ còn mặt dày đến mức xin tiền Tần Hương Liên , còn bằng cả Trần Thế Mỹ. Chị đá hông , túm tóc , đ.ấ.m bụng , tát ……”

 

“Tay đau ? Dùng cái mà đánh!”

 

Hạ Đào từ tìm một cây gậy to bằng cánh tay em bé, đưa cho Bành Tú Hoa.

 

Có mấy nam sinh quan hệ với Thường Ngọc Phong can ngăn, Thượng Quan Thanh chặn .

 

“Việc nhà , liên quan đếch gì đến các !”

 

Thượng Quan Thanh lạnh lùng bọn họ, sát khí bức . Mấy nam sinh sợ tới mức lùi vài bước, đầu cũng dám ngẩng lên.

 

báo cáo lãnh đạo trường nhưng đều bụi cây ven đường ngáng chân, còn ngã mấy cái đau điếng, ngã đến choáng váng, động cũng dám động.

 

Nguyễn Thất Thất đắc ý nhếch môi. Tra nam thì ai cũng quyền đánh, nàng hiện tại m.a.n.g t.h.a.i tiện động thủ, nhưng ngáng chân vài thì vẫn .

 

Các bạn học khác cũng dám lên tiếng nữa, đều im lặng . Thường Ngọc Phong cô lập vô viện Bành Tú Hoa ấn xuống đánh, chút sức phản kháng nào.

 

Hai đứa nhỏ bên cạnh lạnh lùng .

 

Bọn nó thích bố, bởi vì bố cũng thích bọn nó, đối với ngoài còn hơn đối với bọn nó. Bố còn ham ăn biếng , việc trong nhà đều do , trứng gà là bố ăn.

 

“Hít… hà…”

 

Hai đứa nhỏ thỉnh thoảng hít vài cái, hít thì nước mũi chảy mất. Bên mũi đều là vảy nước mũi khô, lem nhem bẩn thỉu.

 

“Ọc ọc……”

 

Bụng hai đứa nhỏ phát tiếng kêu òng ọc, bé gái thậm chí còn vươn lưỡi l.i.ế.m nước mũi.

 

Nguyễn Thất Thất nổi, từ trong túi lấy mấy cái bánh quy nhét túi áo bọn nhỏ, đưa tận tay vì tay hai đứa bẩn quá.

 

Nàng thể giúp , nhưng tiền đề là thể thấy ghê.

 

“Mau ăn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-315-ca-phong-ky-tuc-xa-dong-tam-hiep-luc-day-do-tra-nam.html.]

 

Nguyễn Thất Thất với bọn nhỏ.

 

“Cảm ơn cô ạ.”

 

Hai đứa nhỏ còn lễ phép, hiển nhiên Bành Tú Hoa dạy dỗ chúng .

 

Hai em cũng ăn hết bánh, mỗi đứa chỉ ăn một cái, còn ăn. Từ Nhị Phượng hỏi vì ăn.

 

“Để dành cho ăn, em trai đói.”

 

Bé trai ngượng ngùng trả lời.

 

Mẹ đủ sữa, em trai đói .

 

Từ Nhị Phượng thở dài, nhẹ nhàng xoa đầu hai đứa nhỏ, đối với Thường Ngọc Phong càng thêm chán ghét.

 

Đến trẻ con còn đau lòng và em, Thường Ngọc Phong chỉ lo bản sung sướng, chính là kẻ tiểu nhân ích kỷ và vô trách nhiệm.

 

Lãnh đạo trường rốt cuộc cũng chạy tới ngăn cản màn kịch . Lãnh đạo đưa cả nhà Thường Ngọc Phong về văn phòng để tìm hiểu tình hình.

 

Đám đông xem náo nhiệt cũng giải tán.

 

Nguyễn Thất Thất và các bạn tiếp tục Bách hóa thương trường, chỉ là đến cổng trường, Hạ Đào đột nhiên kêu lên: “Không , cái ông lãnh đạo !”

 

Mọi đồng loạt về phía cô nàng, ý gì đây?

 

“Ông lãnh đạo đó chính là một tên Trần Thế Mỹ, ông tằng tịu với nữ sinh, bỏ vợ tào khang, nữ sinh hiện tại là vợ ông . Loại khẳng định sẽ bao che cho Thường Ngọc Phong!”

 

Hạ Đào cũng là vô tình ngóng . Làm một Ninja ưu tú, đến cô nàng cũng sẽ tìm hiểu kỹ môi trường xung quanh, cho nên lý lịch các thầy cô trong trường cơ bản cô nàng đào bới tận gốc rễ.

 

Ví dụ như Hiệu trưởng thích cạy móng chân, cạy xong còn ngửi vài cái.

 

Phó Hiệu trưởng thích mút chân vợ, đúng , cái ông Phó Hiệu trưởng chính là gọi Thường Ngọc Phong , chân cô vợ trẻ ở nhà mút đến sắp tróc da.

 

Mọi trao đổi ánh mắt, đồng loạt đầu về phía tòa nhà văn phòng.

 

Các cô tìm văn phòng Phó Hiệu trưởng, quả nhiên ông đang khuyên giải Bành Tú Hoa: “Bạn học Thường Ngọc Phong là sinh viên ưu tú của trường, tiền đồ vô lượng. Chị ầm ĩ như là quá hiểu chuyện. Hơn nữa chị cũng nên tự kiểm điểm , vợ chồng cùng tiến bộ mới thể xứng đôi lứa. Chị tiến bộ sẽ kéo chân của chồng, hai miễn cưỡng ở bên cũng sẽ hạnh phúc.”

 

“Lãnh đạo, ông ý gì? Nếu hết việc nhà thì Thường Ngọc Phong thể tiền đồ như bây giờ? Nếu bố đề cử, thể đại học? Uổng cho ông mang danh lãnh đạo mà lời ch.ó má gì !”

 

Ý chí của Bành Tú Hoa kiên định, chịu ảnh hưởng bởi lời lẽ của Phó Hiệu trưởng, còn mắng ông một trận.

 

Sắc mặt Phó Hiệu trưởng trở nên khó coi, ánh mắt thập phần ghét bỏ. Người đàn bà chanh chua y hệt vợ của ông , thô bỉ đê tiện, càn quấy, một chút cũng lên mặt bàn.

 

“Nơi là trường học, cái thôn quê của các . Chị nếu còn tiếp tục la lối lóc, sẽ áp dụng biện pháp mạnh!”

 

Phó Hiệu trưởng lấy thế đè . Bành Tú Hoa rốt cuộc là phụ nữ nông thôn va chạm nhiều, ông dọa sợ, trong lúc nhất thời dám mở miệng.

 

Thường Ngọc Phong âm thầm đắc ý, may mà tẩy lịch của Phó Hiệu trưởng, tốn ít tâm tư nịnh bợ, hôm nay liền tác dụng.

 

“Ai da, quan uy lớn thật đấy, tối về giường giống con ch.ó mút chân vợ, ngon ?”

 

Hạ Đào đẩy cửa, nghênh ngang , một châm kiến huyết chọc thủng bộ mặt đạo mạo của Phó Hiệu trưởng.

 

Phó Hiệu trưởng giận tím mặt, đợi ông mắng miệng, Nguyễn Thất Thất tới mặt ông , nhỏ giọng : “Tháng ở trong văn phòng, đe dọa dụ dỗ bắt nạt nữ sinh, ông đắc ý lắm nhỉ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Vừa nàng cùng cái cây ngoài cửa sổ "tám chuyện" một lát, cẩn thận phá vụ án đặc biệt . Tên Phó Hiệu trưởng mặt thú đe dọa dụ dỗ các nữ sinh xinh , hơn nữa đến nay vẫn lộ.

 

Những nữ sinh bắt nạt nghiệp, còn đang học, nhưng bọn họ đều ngậm bồ hòn ngọt, dám phơi bày ánh sáng.

 

Sắc mặt Phó Hiệu trưởng đại biến, trán vã mồ hôi lạnh. Ông việc cực kỳ kín kẽ, cái cô Nguyễn Thất Thất ?

 

Kỳ thật ông còn từng đ.á.n.h chủ ý lên Nguyễn Thất Thất, nhưng Nguyễn Thất Thất là con nhà quân đội, hơn nữa bên chống lưng nên ông dám. Những nữ sinh ông bắt nạt cơ bản đều từ nông thôn tới, tùy ý ông bắt nạt thế nào cũng dám hé răng.

 

 

Loading...