Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 300: Lẻn vào nhà cũ gia tộc Cúc Dã, dọn sạch sành sanh
Cập nhật lúc: 2025-12-09 16:11:13
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về phần phận của Hạ Đào, căn bản cần bịa, bản cô chính là đại tiểu thư của gia tộc Cúc Dã, dùng tên cũ —— Cúc Dã Ngàn Đại (Kikuya Chiyo) là .
Giới quý tộc ở Kinh Đô (Kyoto) bao giờ đến Cúc Dã Ngàn Đại, chỉ Cúc Dã Ngàn Hạ (Kikuya Chika), càng các cô là chị em song sinh.
Hơn nữa Cúc Dã Con Người Tao Nhã (Kikuya Fuga - tên mang nghĩa mỉa mai) sùng bái văn hóa Hán, chuyện trong nhà thể truyền ngoài, tuyệt đối sẽ rêu rao chuyện Hạ Đào phản. Cho nên, câu chuyện bảy phần thật ba phần giả của bọn họ chắc chắn thể qua mặt thiên hạ.
“Trong thư phòng của lão già đó nhiều đồ của nước Hoa ?” Nguyễn Thất Thất hỏi.
Lần cô từng Hạ Đào , trong thư phòng của lão già Cúc Dã Con Người Tao Nhã, bộ đều là sách vở và đơn t.h.u.ố.c cướp từ nước Hoa năm xưa, cô lấy những bảo bối về.
Bọn Nhật lùn dùng đơn t.h.u.ố.c cướp để chế tạo ít t.h.u.ố.c thành phẩm, còn mặt dày là phương t.h.u.ố.c của Hán, bán giá cao cho nước Hoa, thật hổ!
“ , đốt một mồi lửa ?”
Mắt Hạ Đào sáng lấp lánh, cô sớm như , tiếc là tìm cơ hội thích hợp, hơn nữa cô cũng nắm chắc sẽ thoát an .
Hiện tại Nguyễn Thất Thất và Lục Dã hỗ trợ, cô nắm chắc trăm phần trăm, nhất định thể thần quỷ thiêu rụi cái thư phòng bảo bối của lão già.
“Không đốt!”
Nguyễn Thất Thất nghiêm khắc cảnh cáo, còn nhấn mạnh: “Cô mà dám đốt, ném cô lên núi cho thú ăn!”
“Không đốt thì đốt, đốt Tàng Bảo Các của lão già!”
Hạ Đào hậm hực bĩu môi, quyết định đổi chỗ đốt.
Cúc Dã Con Người Tao Nhã hai bảo bối, một là thư phòng, cái còn chính là Tàng Bảo Các.
“Tàng Bảo Các cái gì?” Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.
“Vàng bạc châu báu, còn đồ cổ, đều là đồ cướp , phần lớn là của nước Hoa.” Hạ Đào trả lời.
Còn một cướp từ các nước nhỏ ở Đông Nam Á, đều là văn vật cấp quốc bảo của những nước đó, Cúc Dã Con Người Tao Nhã cướp ít.
“Cũng đốt!”
Nguyễn Thất Thất là văn vật, lập tức cảnh cáo.
“Vậy đốt cái gì? Không đốt ông đây khó chịu!”
Hạ Đào nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đều là hận thù.
“Cô ngốc , đốt cái nhà cũ của gia tộc Cúc Dã , đảm bảo chọc tức c.h.ế.t Cúc Dã Con Người Tao Nhã!”
Nguyễn Thất Thất bày mưu cho cô, điều ——
“ đợi thông báo, đến lúc đó chúng giúp cô đốt!”
Chờ cô dọn sạch bảo bối của gia tộc Cúc Dã xong hãy để Hạ Đào phóng hỏa, xả cơn giận cho cô .
“Được!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hạ Đào sảng khoái đồng ý.
Nhà cũ ít phương tiện huấn luyện ninja, đều là truyền xuống từ trăm năm , đốt sạch mấy thứ , chọc tức c.h.ế.t lão già Cúc Dã .
Bọn họ giấu chiếc máy bay hư hỏng rừng cây. Trên đảo đường băng, Lục Dã hạ cánh bắt buộc trong rừng cây đảo, quá trình mạo hiểm, cũng may cuối cùng hữu kinh vô hiểm, tiếp đất thành công.
Đêm nay, bọn họ qua đêm đảo, xuống biển bắt ít hải sản, ăn một bữa tiệc hải sản lớn. Vận may của bọn họ cũng tệ, chỉ đợi hai đêm là chờ một chiếc tàu hàng từ nước Mỹ chạy về hướng nước Nhật.
Trên tinh thần cứu trợ quốc tế, thuyền trưởng nhiệt tình tiếp nhận bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-300-len-vao-nha-cu-gia-toc-cuc-da-don-sach-sanh-sanh.html.]
Nguyễn Thất Thất và Mạc Kính Tùng đều tiếng Anh, Hạ Đào cũng một chút, Mãn Nhãi Con tuy nhưng thằng bé học nhanh.
“Tiểu thư nhà chúng là đại tiểu thư của gia tộc Cúc Dã. Thật Điền Huệ T.ử (Sanada Keiko) cái ả đàn bà tiện nhân hổ đó, cậy gia tộc tiền thế, hại c.h.ế.t phu nhân, còn đuổi đại tiểu thư vẫn còn trong tã lót khỏi nhà. Ả thì mặt dày trở thành đại thiếu phu nhân của gia tộc Cúc Dã. Con gái của ả cũng vô sỉ y hệt nó, cướp vị hôn phu vốn thuộc về đại tiểu thư...”
Nguyễn Thất Thất hóa trang già cho , Lục Dã và Mạc Kính Tùng. Trông cô chính là một bà v.ú nuôi trung thành tận tâm gương mặt hiền từ, nhưng cứ nhắc đến Thật Điền Huệ T.ử là hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“May mắn quản gia và v.ú nuôi liều c.h.ế.t che chở , nếu sớm tiện nhân Thật Điền Huệ T.ử hại c.h.ế.t !”
Hạ Đào cúi đầu, nấc nhẹ. Nhắc đến Thật Điền Huệ Tử, mặt cô đầy vẻ hận thù, sát khí đằng đằng, căn bản diễn.
Tuy Thật Điền Huệ T.ử là ruột của cô, nhưng cô hận bà , cũng hận cha vô năng, cô thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t cha .
Nguyễn Thất Thất kể chuyện. Thuyền trưởng và các thuyền viên tin sái cổ, đều vô cùng đồng cảm với Hạ Đào, cho bọn họ ở tạm thuyền.
Hai ngày , khi tàu hàng cập cảng nước Nhật, nhóm Nguyễn Thất Thất để chút tiền lặng lẽ rời tàu.
Hạ Đào quen cửa quen nẻo dẫn bọn họ rời khỏi cảng, còn tìm chuyên gia giấy tờ giả, mấy tấm chứng minh thư, đó thoải mái ở khách sạn, còn là khách sạn lớn sang trọng nhất đắt nhất Kinh Đô.
Tiền nong vấn đề, đường móc túi mấy gã nhà giàu là đủ . Làm loại chuyện , Hạ Đào và Lục Dã đều cực kỳ thành thạo, đầy một giờ, bọn họ móc ít ví tiền, còn đồng hồ hiệu và trang sức.
Bọn họ ở tầng 12. Kinh Đô thập niên 70 vô cùng phồn hoa, buổi tối đèn đuốc rực rỡ, cảnh sắc . Hiện tại nước Hoa căn bản so , cho dù là Thượng Hải phồn hoa nhất cũng còn kém xa.
Mạc Kính Tùng cửa sổ sát đất, xuống cảnh đêm thành phố tráng lệ, biểu cảm tuy bình tĩnh nhưng trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Khi nào nước Hoa mới thể phồn hoa như thế ?
“Nhiều nhất là 20 năm nữa!”
Nguyễn Thất Thất tâm tư của ông, đưa một con chính xác. Thượng Hải thập niên 90 vô cùng phồn hoa .
Mạc Kính Tùng kinh ngạc cô một cái, kỳ lạ vì giọng điệu cô khẳng định như , ông : “Mượn lời lành của cô!”
Nếu thật sự chỉ cần 20 năm, ông và cha đều thể thấy thịnh thế của nước Hoa, còn con của con gái ông, thể sinh trong thời bình hưng thịnh, cần trải qua chiến tranh khói lửa và nghèo đói nữa.
Nghỉ ngơi ở khách sạn ba ngày, Mạc Kính Tùng liền yên, ngày nào cũng ngoài dạo, khi về sẽ mang theo mấy tờ báo buổi tối để , tìm hiểu đại sự quốc tế và dân sinh nước Nhật.
Mãn Nhãi Con cũng nhàn rỗi, dắt Ma Ma Tương dạo, thằng bé thậm chí còn học vài loại phương ngôn, còn chuẩn hơn cả dân bản địa.
Nguyễn Thất Thất, Lục Dã và Hạ Đào thì đến nhà cũ gia tộc Cúc Dã. Có Hạ Đào dẫn đường, bọn họ thuận lợi lẻn nhà cũ, thông suốt đến thư phòng.
Thư phòng lớn, bày mười mấy cái kệ sách cao ngất, sách xếp đầy ắp. Nguyễn Thất Thất tùy tiện cầm mấy cuốn, hỏa khí liền bốc lên đầu. Mẹ kiếp, bộ đều là sách cổ của nước Hoa.
Cô đưa mắt hiệu cho Lục Dã. Lục Dã hiểu ý, buông lời thô tục với Hạ Đào, dễ dàng chọc giận cô, ồn ào đòi quyết đấu với .
“Quyết đấu thì quyết đấu, ai sợ !”
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, chạy vụt ngoài , Hạ Đào quả nhiên đuổi theo.
Nguyễn Thất Thất nhanh như chớp thu hết bộ đồ trong thư phòng gian, chừa một món nào.
Cô mặc kệ Lục Dã và Hạ Đào, tìm một cây bạch quả niên đại cổ xưa. Cô còn chu đáo dùng tiếng Nhật giao lưu, nhưng cây bạch quả già phản ứng cô, giống như câm .
“Cây của bọn Nhật lùn ngốc thật, sống lâu như mà thành tinh!”
Nguyễn Thất Thất nhỏ giọng oán giận một câu bằng tiếng nước Hoa, chuẩn đổi sang cây khác để hỏi.
“Ngươi mới ngốc, thông minh lắm đấy, là Nhật lùn, là tổ tông của bọn Nhật lùn!”
Giọng cây bạch quả già còn lớn, một tràng tiếng Hàm Dương chính tông.